1 - Hàn Nguyệt Xuyên, bị tiêm nhiều loại thuốc như thế mà cô vẫn chịu được tôi phải nói là rất nể phục cô đấy!
Một người đàn ông mặc áo blouse trắng, đeo gọng kính đen nhìn cô cười mỉa mai.
2 Mấy ngày liền, Hàn Nguyệt Xuyên ở trong phòng tìm cấp thăng cấp thực lực bên ngoài của mình thành cấp 3 nhưng mãi vẫn chưa tìm ra được đáp án.
- Làm thế nào để cho bên ngoài có thể tăng tiến lên một cấp bậc nhỉ?
Hàn Nguyện Xuyên liên tục ở trong phòng nhiều ngày để suy nghĩ ra biện pháp, tăng thực lực bên trong nhưng bên ngoài thì vẫn không thể tăng lên được, quái dị vô cùng.
3 - Để ta đốt cho.
Người đó ngồi ở một bên lên tiếng khi thấy Hàn Nguyệt Xuyên đem một đống củi về. Khẽ gật nhẹ một cái, Hàn Nguyệt Xuyên xếp đống củi lại một chỗ rồi rời đi.
4 - Không tệ, mất ba ngày để từ cấp 1 sơ cấp lên đến cấp 5 trung cấp.
- Nhờ sư phụ dạy bảo.
Tư Âm khen ngợ Hàn Nguyệt Xuyên, nàng cũng từ tốn đáp lại.
5 Đi đến một căn phòng, là phòng tập luyện. Hàn Nguyệt Xuyên không biết trong này có gì, vốn tò mò nên đi vào. Vừa vào trong thì cổng ngoài cũng khóa lại, nhìn đối diện trước mặt lại chính là sư phụ của cô.
6 - Hàn Nguyệt Xuyên?
Hiên Viên Nguyệt cứ lẩm bẩm cái tên của Hàn Nguyệt Xuyên liên tục không ngừng.
- Có chuyện gì?
Hàn Nguyệt Xuyên khó chịu hỏi.
7 Cảm ơn xuanhien77 và Nguyen Lam Yen đã thank nhiệt tình, chap này là cảm ơn động lực các nàng đem lại cho ta ^^
- Tiểu thư, thiếu gia.
Hai thị vệ đứng trước cửa thấy hai người liền cung kính chào hỏi, đi đường các thị nữ cũng đều rất cung kính với bọn họ.
8 Hôm nay ta rãnh, nên post nhiều hơn thường lệ
Hàn Nguyệt Xuyên cười với Hiên Viên Từ, nàng lại lắc đầu:
- Muốn trở thành luyện dược sư không hề đơn giản, ta lại sợ bản thân không có thiên phú về khoảng này, một phế vật thì chẳng thể làm được gì cả, Hiên Viên lão bá cũng biết mà.
9 - Ở đâu đây?
Hàn Nguyệt Xuyên thức dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng to lớn rộng rãi lạ thường, thiết kế theo phong cách cổ đại tây âu. Ngẫm một hồi mới nhớ ra mình ngủ thiếp đi, trong mơ hồ có nhớ tới Hiên Viên Từ là để cho người thu xếp cho nàng.
10 - Nếu nói khoảng 500 quyển sách thì bằng một ngày ngoài kia, vậy thì thời gian ở đây của mình cũng chỉ trôi qua mới có một ngày đi.
Lướt qua những hàng sách ở khu luyện dược, Hàn Nguyệt Xuyên suy ngẫm điều gì đó rồi quyết định đi ra bên ngoài, đi luyện đan.
11 Nàng nhớ rất rõ thông qua ký ức ở thân thể này, nếu không phải có một cậu nhóc thiên tài từ Hàn gia ở phiến đại lục khác đến đưa cho nàng bánh bao, thì có lẽ nàng đã chết vì đói khát ở đó mất rồi.
12 Trong phòng nghỉ, Hàn Nguyệt Xuyên mở ra nhẫn không gia giới chỉ về đan dược, vừa mở ra, đập vào mắt nàng là vô số dược liệu cùng với đan dược, thấp nhất là ngũ phẩm, cao nhất là thập phẩn Thánh đan.
13 - Nhóc con, khiến cho bọn ta chịu khổ nhiều như vậy, ngươi nên hãnh diện trước khi chết đi!
Tên cấp 9 hừ hừ vài tiếng nói.
- Lời đó của ngươi, ta trả lại nguyên văn.
14 Khế ước sư thường sử dụng hai loại khế ước, một là khế ước bình đẳng giữa người kế ước và ma thú có quan hệ bình đảng với nhau, ma thú không bị gàng buộc với chủ nhân của nó, chủ nhân chết nó có thể chọn rời đi, khế ước cũng từ đó tự động phá giải, còn chúng chết, người chủ sẽ chẳng bị sao, khế ước cũng tự động giải.
15 - Có muốn đi cùng chúng ta không?
Mạnh Thiên suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng hỏi.
- Đi cùng?
Hàn Nguyệt Xuyên bất ngờ, không rõ hỏi ngược lại. Hy vọng không phải là những gì mà cô nghĩ.
16 - Để huynh giải thích cho muội một chút về chiến thắng ở đây. Trong lúc thi đấu, muội có thể tự đặt cược cho bản thân mình thắng hay thua bao nhiêu tùy thích, tối đa mười trận mà thôi.
17 Xẹt!
Nàng lại biến mất như khi chiến đấu với người thứ hai, như đó chỉ là đấu vượt một cấp nhỏ mà thôi, hắn ta lại là Thiên Không đỉnh phong, lý nào lại không nhìn thấy hướng di chuyển của nàng.
18 - Vậy để ta nói thẳng, ta muốn mời tiểu hữu làm khách khanh của chúng ta ở Phong Vân này, không biết ý của tiểu hữu thế nào?
Lời của lão nhân này vừa nói ra đã làm cho kháng đài rộ lên một hồi như thủy chiều:
- Không phải chứ? Chỉ là một đứa nhỏ thôi, vậy mà.
19 - Ách. . .
Hàn Nguyệt Xuyên đang ở trong một tình thế mà đáng lý nàng không nê ở mới đúng. Người trước mặt nàng dùng một thanh kiếm đang vài vai phải của nàng, hắn ta gở xuống mặt nạ trên khuôn mặt của nàng.
20 Nhớ lại, nếu không phải bản thân muốn hai con thú dị biến đó thì bây giờ có lẽ họ cũng không bị như thế này đi.
Hàn Nguyệt Xuyên biết rõ lỗi là do mình mà ra, nên rời khỏi Cốc Lai Bang.
Thể loại: Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50