1421 Nói xong, nàng lạnh lùng cười một tiếng, xoay người ngồi xuống ghế,"Tiễn khách!"Trong mắt Tô Văn Nhi lóe lên vẻ độc ác, đắc ý cười, nâng váy đi khỏi, tùy tùng bên ngoài lập tức đi theo, vây quanh nàng rời đi.
1422 Nàng cười nói: "Xem chừng bệ hạ cũng không biết. " Nếu không Hoàng Phủ Cẩn sẽ nói. Hoàng Phủ Cẩn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, thuận tay ở trên bản vẽ bên cạnh, vẽ một đóa hoa nhỏ, rồi nói: "Hắn bị bệnh, đã nhiều ngày chưa từng vào triều, chỉ cho gọi cận thần vào gặp, hôm nay, đến một thần tử cũng không cho gọi, nghe nói là Tống Dung tần đến hầu hạ.
1423 Tô Mạt kinh ngạc nói:“Cha nuôi không phải bị nội thương rất nặng sao? Hắn định cứu như thế nào?”Hoàng Phủ Cẩn nói: “Tiêu Vũ Lâu nguyện ý dùng toàn lực, hắn chịu giúp một tay, so với vài người chúng ta đương nhiên lợi hại hơn.
1424 Hắn tuy rằng không muốn làm hoàng đế, cũng không quan tâm ai làm hoàng đế, nhưng nếu như di thần tiền triều cùng thế lực đương triều ác chiến với nhau, đều muốn nâng đở người của mình làm hoàng đế, vậy ắt sẽ hại tới cả hồ cá, Đại Chu chẳng những thành một mảnh hỗn loạn, các nước Mạc Vân cũng sẽ thừa dịp nhảy vào, đều khiến trong ngoài hỗn loạn, mười mấy năm hòa bình của dân nhất định không còn sót lại chút gì.
1425 Hoàng Phủ Cẩn trong lòng nhất thời cảm thấy nóng bỏng, hắn sao mà may mắn, có thể tìm được Mạt nhi làm bạn cả đời như vậy. Nàng tốt đẹp như vậy, hoàn mỹ khiến hắn luôn sợ hãi.
1426 Hoàng Phủ Cẩn cười cười, muốn sờ đầu nàng, bị nàng trừng tới, chỉ đành phải đổi thành gõ vào đầu của mình,“Nếu bọn họ muốn làm cái gì, nhất định phải nắm giữ một phần binh mã, bên trong kinh thành, trong hoàng cung, tốt nhất đều phải nắm trong tay, chờ hoàng đế bệnh nặng, thừa dịp chúng hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, bọn họ thừa dịp xông vào.
1427 Thiên hạ này, bọn họ ai muốn lấy thì lấy, chẳng qua đừng tới phiền nàng là được. Bởi vì Tô Mạt phát động đánh trả đối với thái tử, làm cho thế lực thái tử liên tục thất bại, mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn như thường lệ không biết chuyện gì xảy ra, vốn còn sứt đầu mẻ trán, tình thế đột nhiên xoay chuyển, thái tử ngược lại mới có việc hệ trọng.
1428 Tô Mạt nghi hoặc nói: “ Đại ca, ngươi nói cái gì vậy? Chúng ta căn bản cũng không biết?Lại còn gọi thẳng tên của ngũ hoàng tử, không biết ai có gan lớn đây.
1429 Một ngày tháng năm, sau giờ ngọ Hoàng Phủ Cẩn tới tìm Tô Mạt, uống trà một lúc, sau đó như không có việc gì mang nàng đến Vương phủ. Vào tiểu viện của Diệp Tri Vân, thấp giọng nói: “ Cha nuôi cùng Tiêu Vũ tìm ngươi cùng nhau thương lượng thời gian đi địa cung.
1430 Tô Mạt cũng nổi giận, “Không được, ta không thể để con trai của ta làm hoàng đế. ”Bóp chết tuổi thơ tự do của hắn, nàng cũng không muốn con trai đổi lấy hạnh phúc ẫu thân mình, chẳng lẽ để cho hắn bất hạnh, tương lai còn hận nàng?Để hắn trở nên hẹp hòi ích kỷ, ăn năn hối hận? Nghĩ rằng mẫu thân không thương hắn, không cần hắn?Vậy cũng không được!Diệp Tri Vân hừ lạnh nói, “Vậy để cho hắn sinh con cùng người khác cũng được!”Tô Mạt giậm chân một cái, lôi kéo Hoàng Phủ Cẩn rời đi.
1431 Mùa hè chói chang, mới hừng sáng dưới hành lang mành trúc hoa cụp xuống, trong viện rất đầm ấm, bên trong phòng, sa mỏng lay động, mang theo hương bạc hà lạnh lạnh nhẹ nhàng trôi nổi.
1432 Mọi người chợt cảm thấy kỳ lạ, đợi ban đêm Tô Nhân Vũ cùng Tô Việt trở về, tụ họp ở trong phòng lão phu nhân dùng bữa, nói ra chuyện này. Tô Nhân Vũ kinh ngạc nói: “Thật ra hôm nay ở trong nha môn cũng như vậy, trong sách ta thường đọc có kẹp một phong thư, bên trong cũng không có nội dung gì.
1433 Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng, an ủi: “ Cũng chưa chắc, ta chỉ ngẫu nhiên nghe thấy lúc người ta nói. ”Tô Mạt lập tức nói: “Một khi đã như vậy, mặc kệ có thật hay không, chúng ta đều không thể khinh thường.
1434 Tô Mạt vội vàng đồng ý. Hoàng đế vẫn không yên tâm đối với kiểu ngân hàng tư nhân mới mở ra trên cả nước này, cho nên đã phái người theo dõi, tuy nói cho nàng biết nhưng lại không nói cho Thẩm gia.
1435 “Các ngươi xem đi, ta nói mấy người Tô gia thật không biết xấu hổ, luôn nhìn chằm chằm Thái tử cùng mấy vị Hoàng tử. Thái tử không xem trọng Tô Nhu, mà lại để ý muội muội Tô Văn Nhi.
1436 Tô Mạt hừ một tiếng nói: “Ta mới không rảnh để ý họ xuyên tạc gì, nhị ca, ngươi nhanh đi gọi Vương gia đến, nếu như gặp Lưu Niên hay A Lý thì bảo họ tới tìm ta.
1437 Một đoàn thị vệ tham chiến, ngay cả thái giám và cung nữ cũng có người ném đĩa đang bưng, trực tiếp rút ra chùy thủ (dao nhỏ), trong bữa tiệc có một số vị quan, nhất là những người ủng hộ Hoàng Phủ Quyết, lập tức có một số người bị giết.
1438 Hoàng đế lạnh lùng nhìn hắn: “Tống Hoài An, ngươi muốn bức vua thoái vị hay sao?”Tả thượng thư lập tức trách cứ: “Tống Hoài An, ngươi, ngươi bụng dạ thật khó lường, dám thừa dịp đại hôn của Thái tử có mưu đồ bất chính, ngươi, ngươi tội ác tày trời.
1439 Lúc này từ trên xà nhà có hai người bay xuống, đều mặc áo đen gọn gàng, hướng về phía Hoàng đế đang phân tâm đâm tới. Tả thượng thư bị dọa đến mức ngây người, hai người này rõ ràng là người trong gianh hồ, võ công cao cường.
1440 Tống Hoài An ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, giờ khắc này ánh mắt Hoàng đế sâu thẳm, đâu phải ánh mắt của người có bệnh. Vậy những lời đồn đại như đại nạn của Hoàng đế đã tới, không thể để ý tới chính sự, bệnh tình nguy kịch là từ đâu mà có?Hắn đã mấy lần tự mình vào cung hỏi thăm, đều cảm thấy Hoàng đế sắp ….
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 10
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 30
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50