1221 Tả thượng thư tuy lợi hại nhưng chỉ là quan văn, Tô Nhân Vũ cũng mới bước vào hàng tướng mà thôi, tất nhiên là không so sánh được. Huống hồ… hắn nhìn Tô Nhu Nhi liếc mắt một cái, nàng cùng Tả tiểu thư đều có tri thức lễ nghĩa, trí tuệ tao nhã như nhau nhưng so với Tả tiểu thư nàng xinh đẹp hơn.
1222 Thái tử cười rộ lên: “Ta chỉ biết nàng có tâm với ta là được, mọi chuyện cứ giao cho ta. ”Đại tiểu thư cúi đầu không nói gì, hắn liền biết nàng ngầm đồng ý, chính hắn chỉ cần nghĩ biện pháp đuổi Tần gia phía trước là được.
1223 Thái tử cười cười: “Không nghiêm trọng, ngươi cứ đi trước đi, ta sẽ nói chuyện cùng Tô quốc công, thay ngươi đưa người trở về. ”Tô TRì tạ ơn, thái tử cho người đem ngựa của mình đến nói: “Ngươi cưỡi ngựa của ta đi.
1224 Trên đường Hoàng Phủ Cẩn cho người thu hồi xe ngựa, chỉ mang đồ gọn nhẹ đơn giản, bảo trì tốc độ của quân đôi, gặp trạm dịch thì nghỉ, không gặp thì dựng trại nghỉ ngơi ngoài trời.
1225 Người của hoàng thượng được phái đi theo Tô Mạt giám thị không được nàng chiếu cố, chỉ được đi theo nàng mà thôi. Chính bản thân nàng ta yêu cầu như vậy, Tô Mạt cũng không miễn cưỡng.
1226 Tô Mạt chu miệng không phủ nhận, Hoàng Phủ Cẩn đến trước mặt nàng hỏi: “Đều dàn xếp tốt rồi sao?”Vì hoàng đế nói Thải tử cùng Ngũ hoàng tử cải trang, Hoàng Phủ Cẩn dẫn cờ hiệu, mọi chuyện đều do hắn an bài nên Hoàng Phủ Cẩn quyết sẽ không vượt qua, hết thải đều do Hoàng Phủ Cẩn quyết định, hắn tuyệt đối sẽ không vì binh lính mà cầu tình.
1227 Hoàng Phủ Cẩn hừ lạnh: “Ai đánh thắng được chức phó thống lĩnh. ”Thị vệ kia nghe vậy nhất thời vui mừng, hắn đã sớm biết Tề vương là người thích sảng khoái, dũng mãnh, mình đã khuyên biểu đệ đi theo mà hắn còn không chịu.
1228 Tô Mạt cười cười liếc nhìn hắn: “Tĩnh điện hạ nghĩ mỗi người đều mình đồng da sắt giống chàng sao? Cho dù là mùa đông cũng có thể lấy băng làm nước tắm.
1229 Tô Mạt lại sai người tìm tre. Ở Khang Châu này, tre tự nhiên không ít. Chặt tre thành nhiều đoạn nhỏ, gọt bớt bên trong đi rồi bỏ vào nước sôi nấu, lại sai người sắp xếp mọi thứ theo ý nàng.
1230 Nàng đứng dậy cám ơn lão Lý của phòng bếp, lại nhắc nhở: “Phải chú ý độ ấm của nước, đừng nóng quá nha. ”Nói xong, nàng chắp tay sau lưng mang theo người cười hì hì rời đi.
1231 Sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn đã hòa hoãn một lần lập tức trở nên lạnh lùng, ngay cả tiểu thị vệ cũng biết lấy nàng ra hù dọa hắn, thật sự là… Hắn hừ một tiếng, thị vệ kia cũng không dám cản trở hắn, lập tức nâng trường lên cho hắn.
1232 Hiện tại vương gia đã không còn lạnh như băng như trước, ngược lại có vẻ mặt nhu hòa, họ còn tưởng vương gia hành quân gấp là vì muốn rèn luyện cho bọn họ.
1233 TÌnh báo viên của nàng cũng là người có trình độ, lại quen thuộc các bến tàu nên tiến hành kế hoạch của nàng rất thuận lợi. Lúc mọi người đi dạo trở về thì thấy Tô TRì đứng ở đại sảnh trạm dịch, chắp tay sau lưng, vẻ mặt phẫn nộ.
1234 Hình như Hoàng Phủ Cẩn muốn ở Khang Châu này lâu, với lại người đi theo cũng ít nên hắn không chọn nghỉ tại trạm dịch mà trực tiếp thuê một viện lớn gồm hai nhà làm chỗ dừng chân, hắn cùng Tô Mạt ở phía đông, Hoàng Phủ Giác ở phía tây, bắt đầu cuộc sống.
1235 Làm ọi người thả lỏng, cùng người khác ní nói cười cười , sau đó tiếp tục chạy. Dọc theo đưởng đi, Hoàng Phủ Cẩn chơi trò mèo vờn chuột đùa đám thám tử xoay mòng mòng.
1236 Tuy Hoàng Phủ Cẩn bị người đời coi là kẻ đại gian đại ác, thị huyết tàn bạo, coi thường sinh mạng người khác nhưng thực tế, hắn là kẻ biết quý sinh mạng hơn bất kì kẻ nào.
1237 Tô Mạt trố mắt, ghé vào trên bàn nói:“Trong quan phủ có nội gian!”Hoàng Phủ Cẩn gật đầu:“Chỉ sợ chức quan không thấp đâu. ”Ở Khang Châu, bọn họ đã sai người giám thị chặt chẽ nhóm thám tử, còn dựng lên một quán nhỏ, một cửa hàng bán lá trà.
1238 Nàng đã hoàn toàn xem họ là người nhà của mình, cũng hoàn toàn chấp nhận mình là Tô gia tiểu thư. Ngược lại, ba mẹ của mình ở hiện đại đã trở thành hồi ức.
1239 Thủy Muội tư tưởng đơn thuần, tự nhiên không nghĩ nhiều. Thấy Tô Mạt nói như thế, nàng cũng không kiên trì, hết thảy đều nghe tiểu thư. Lúc này, người của Hoàng Phủ Cẩn về báo hắn với Hoàng Phủ Giác còn phải đi theo các quan viên thăm dò địa hình nơi đây, kêu nàng cứ ở lại Lai Châu, muốn ra ngoài dạo phố nhớ mang theo nhiều người bảo vệ.
1240 Nàng nhìn chiếc đĩa hình hoa sen đựng dầu bôi tóc hoa hồng trong suốt, chậm rãi nhắm mắt, bỏ vào đó hai đóa hoa, đếm đủ một trăm mới mở mắt ra. Vừa nhìn vào đĩa, tim nàng đập mạnh như muốn xé tung lồng ngực… nhìn lại lần nữa lại thẫn thờ.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50