401 Những người đó hai chân như nhũn ra, nói chuyện cũng không có khí lực nữa. Nhìn thấy Hoàng Phủ Giới muốn bỏ chạy, bọn họ quả thực là muốn chết ngất cho xong.
402 Tô Trì mặt đều muốn kết băng, Thái tử còn có tâm tình đi uống rượu, hắn đã đặt Hoàng Phủ Giới một khoản tiền lớn a. Vẻ mặt hắn cầu xin nói:“Điện hạ không đi tìm Thất điện hạ sao?”Thái tử thản nhiên nói:“Hắn có cái gì phải tìm chứ, một tiểu tử bất tài.
403 Tô Mạt cười ha ha, mới không có đâu, Tĩnh thiếu gia có rất nhiều tiền. Triệu tiên sinh gấp đến độ không nhịn được, bất chấp hình tượng của chính mình từ ngày xưa, níu kéo Tô Mạt,“Nha đầu, mau nói cho ta biết, ngươi thắng như thế nào.
404 Thật sự là đứa nhỏ bốc đồng, làm cho người ta nhịn không được muốn thương tiếc hắn!Nàng xuống dưới đất, ý bảo Tĩnh thiếu gia trốn đi. Hắn thân thiết nhìn nàng, nàng cười cười,“Yên tâm, ta có thể.
405 Chưa từng có người nào đối với hắn như vậy. Nàng là người đầu tiên. Làm cho hắn cảm động, ấm áp như vậy. Tô Mạt nhìn hắn không có mặc áo khoác, quan tâm nói:“Ngươi lạnh không? Sao đến được đây.
406 Tô Nhân Vũ bởi vì không quản Tô gia, trong nhà tiền đều là dùng chung, hắn rất ít khi tiêu xài. Lần này vì ủng hộ Tô Mạt, muốn mấy ngàn lượng. Nay buôn bán lời, hắn cũng không muốn giao trở về.
407 Lúc ấy nếu nàng nói tỷ thí bắn cung, hắn sẽ bị thiệt. Tô Mạt lại cười, chính mình nói như thế nào cũng là người lớn, kiến thức rộng rãi, sao có thể chấp hắn đứa bé tám tuổi được ?Nàng nói:“Ngươi cũng không ngẫm lại xem, như ta thích cùng người ta sử dụng mưu trí như vậy, làm sao sẽ ngu ngốc hồ đồ bỏ dài lấy ngắn như vậy chứ, tỷ thí với ngươi ta sẽ biết ? Ta vì sao không phản đối, còn đưa ra thời gian thi đấu là sau ba ngày? Ngươi cho là ngươi trèo cây rất lợi hại sao.
408 Nàng cười hì hì nhìn hắn, gương mặt Hoàng Phủ nhất thời bởi vì phẫn nộ mà đỏ bừng, cánh mũi phập phồng, trong chốc lát lại bởi vì hoài nghi mà nhíu mày.
409 Tô Mạt cười hắc hắc,“Ngươi cho là mùa đông, chúng nó sẽ không đi ra ngoài sao? Chẳng qua là tạm trốn đi thôi. Trong lỗ ở trên thân cây, rất nhiều. ”Hoàng Phủ Giới không khỏi rùng mình một cái, run rẩy.
410 ô Mạt nhướng mi lên,“Ngươi đương nhiên không sợ. Ngươi có hoàng đế phụ thân mà, đương nhiên so với ta lợi hại hơn. Lấy lớn ăn hiếp nhỏ, ta cũng không có biện pháp a.
411 Vương phu nhân cũng vậy, ánh mắt đỏ như con thỏ, muốn cùng Tô Nhân Vũ kể khổ, hắn lại quay đầu đi cũng không để ý tới nàng ta. Trên ghế ngồi, Tô Nhân Vũ vui tươi hớn hở nói:“Lão phu nhân, Mạt nhi đã làm Tô gia chúng ta nở mày nở mặt.
412 Hoàng Phủ Giới lập tức quay đầu nhìn nàng,“Ta muốn là người đầu tiên đọc. ”Cũng không biết biết là sẽ phải đọc thuộc cái gì đã giơ tay lên, thật sự là kẻ nóng nảy.
413 Tô Mạt đang cầm lên mấy cục đá như lấy được vật chí bảo vậy, nghiên cứu một lần, bên trong có cát vàng Thạch Anh, đá vôi, đá bồ tát vân vân, còn có một ít khoáng thạch của hắn, đều là căn cứ từ những thứ vật liệu mà nàng đã viết ra danh sách, đã miêu tả đặc điểm cụ thể để đi tìm.
414 A Lí còn vận dụng quan hệ của Tĩnh thiếu gia, từ bên ngoài mời về mộ thợ luyện lò cực giỏi, tar thù lao rất cao, sắp xếp cả nhà lớn nhỏ bọn họ đều ở trong thôn trang.
415 Hoàng đế càng ngày càng thích nha đầu chết tiệt kia. Hoàng quý phi cắn khăn tay, trong lòng càng nghĩ càng hận, lại phải gắng hết sức nhịn xuống, bấu chặt đến nỗi trong lòng bàn tay đều thấy đau.
416 Ngụ ý, có nhiều người còn đạt được nhiều hơn nữa. Cẩm y ngọc thực, cao cao tại thượng, nhưng cũng không biết thỏa mãn, luôn nghĩ vạn thế bất diệt. Làm sao có chuyện tốt như vậy?Nàng liếc hoàng quý phi một cái.
417 Các nàng bởi vì nghe thấy Tô Mạt tìm đến hoàng đế tranh công, liền cũng đến đây góp vui. Chính là không muốn để cho Tô Mạt độc sủng. Cho dù là được nghỉ học, cũng phải do hai nàng cầu tình hoàng đế mới đồng ý, chỉ trông vào Tô Mạt, căn bản không thể được chấp nhận.
418 Nàng miễn cưỡng cười cười,“Nhưng là ta nghe người ta nói nhị điện hạ tuy rằng tuổi còn nhỏ, lại phi thường dũng mãnh, lại giỏi về dụng binh. Người có thể mang binh đi đánh giặc, hơn phân nửa đều là kẻ biết dùng mưu kế, lại am hiểu đánh giặc.
419 Chim nhỏ quá mức đơn thuần, không biết thế sự hiểm ác, ở trong cảnh khốn cùng tuy rằng lấy khổ làm vui, nhưng là không nên bại lộ mục tiêu. Có đôi khi đá ngươi xuống giếng, vị tất là kẻ địch.
420 Hoàng đế đứng dậy, thản nhiên nói:“Chỉ là nói đùa thôi. ”Nhấc chân bước đi. Lưu Ngọc vội kêu:“Bệ hạ khởi giá!”Hoàng quý phi hoảng hốt, hoàng đế tuy rằng thường đến cung của nàng, nhưng đã lâu rồi chưa từng ngủ lại.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50