421 Tô Mạt dừng lại cước bộ, hướng hắn phất phất tay,“Giới ca ca, tái kiến a. ”Nàng sợ Hoàng Phủ Giới quấy rối dây dưa, dù sao nàng đáp ứng về sau gọi hắn là ca ca, cũng làm cho hắn kiếm chút tiện nghi mới tốt a.
422 Thái tử tựa như một đóa hoa của cây thuốc phiện, mang theo vẻ đẹp yêu mị khiến người ta nghẹt thở. So với Hoàng Phủ Cẩn cái kiểu người cao cao tại thượng, cách xa người khác ngàn dặm, phảng phất như chính mình ẩn thân dưới đám mây, không nhiễm nhân gian khói lửa, lấy sát khí lạnh lùng bao bọc lại nét đẹp là rất khác biệt.
423 Tô Hinh Nhi bị trở thành tiểu người hầu, nàng lại vui sướng hài lòng, trong lòng nghĩ, chính mình cùng công chúa và Tống tiểu thư có quan hệ tốt, đương nhiên là tốt.
424 Đó là chỗ ở của dân chúng bình thường, nhưng cũng là nơi có sức sống nhất, náo nhiệt nhất. Trong đó cũng có rất nhiều khách thương giàu có, thân quyến của quan lại ….
425 Tô Mạt vội chạy tới ôm lấy nàng, hô lớn:“Cầu vồng cầu vồng, ta nhớ ngươi muốn chết. ”Hồ Tú Hồng lập tức bị cuốn hút, ôm nàng nhảy nhót. Lúc này cặp phu phụ Hồ tiên sinh còn có Thủy Muội đi tới.
426 Nàng còn phải đi đến học đường học nữa, đi theo Triệu tiên sinh học cái gì Phạn văn, thiên văn, địa văn gì đó nữa. Mọi người đều cười rộ lên, Hồ Tú Hồng vui sướng khi có người gặp họa nói:“Ai bảo ngươi là tiểu thần đồng chứ, hiện nay mọi người đều biết.
427 Thời gian thấm thoát, hai năm lại trôi qua. Mùa xuân quay trở lại, bách hoa nở rộ. Trong thời gian vài năm nay, ngoại trừ thời gian kiên trì học võ cùng Tĩnh thiếu gia và cùng Hồ tiên sinh học y ra, Tô Mạt cũng tham gia hoạt động với Hoàng đế và đám hoàng tử kia, làm nhiều chuyện khiến hoàng đế vui vẻ, giúp đỡ Triệu tiên sinh quản lý tốt công việc trong ngoài học đường.
428 Cái khác sẽ để nàng chậm rãi lĩnh ngộ. Mặt khác, nha đầu kia vốn cưỡi ngựa cũng không biết, hiện tại đừng nói cưỡi ngựa, cho dù là trên lưng ngựa săn thú, cưỡi ngựa đánh bóng, thuật cưỡi ngựa …đều là nhất đẳng.
429 Triệu học sĩ nhấp ngụm trà, gật gật đầu,“Thật đúng vậy. ”Nói ví dụ hiện tại, nha đầu đó chắc lại thay đổi quần áo nam trang, chuồn ra khỏi cung, cưỡi ngựa không biết đi đâu giở trò điên khùng rồi.
430 Bắt đầu còn có thể thấy xinh đẹp bóng dáng của nàng, sau đó quả thực là ngay cả cái điểm đen cũng nhìn không thấy. Tĩnh thiếu gia dùng tay đưa lên miệng huýt một tiếng, thả người dựng lên, dụng tuyệt đỉnh khinh công, toàn thân như mây, như gió bay đi.
431 Thường xuyên qua lại, Tia chớp cùng nàng đã thành bạn tốt. Tĩnh thiếu gia ngược lại chính là chủ nhân của nó. Tuy rằng người khác nhìn thấy nàng đang đánh ngựa, thực tế roi có vung tới nhưng không đụng tới thân ngựa, chỉ là đang tán thưởng nó,“Tia Chớp, ngươi quá lợi hại đi, phi thật nhanh, thật giỏi quá, còn có thể nhanh nữa không a ?”Tia chớp nhận được sự khích lệ của nàng, nó bán mệnh phi.
432 Tô Mạt cảm động rối tinh rối mù, cơ hồ muốn rơi lệ đầy mặt, khoảng cách xa như vậy, hắn thế nhưng nói hiện ra liền xuất hiện. “Tĩnh thiếu gia, ngươi, quá lợi hại !” Nàng thực thức thời nịnh nọt nói.
433 Lão nông trách cứ hắn. Tô Mạt vội nhặt bạc lên, đặt ở trong sọt, lại luôn mãi hướng mọi người xin lỗi, lúc A Lí bọn họ đã đuổi kịp đến liền cuống quít cáo từ.
434 Thiếu gia một thân cao lớn đẹp tựa như ngọc, một thân nguyệt sắc cẩm bào, lạnh lùng trong trẻo, lịch sự tao nhã vô song, đang đứng tại nơi đó dạy dỗ tiểu thê tử được nuôi từ nhỏ của mình.
435 Nha đầu quỷ quái này, cho dù hắn có chuẩn bị tâm lý, nhưng nàng vẫn làm cho hắn kinh ngạc không thôi. Nàng quả thực chính là một câu đố, trong đầu chứa một thế giới rộng lớn, muốn dùng cái gì, lập tức có thể lấy ra dùng.
436 Tổng cộng khoảng sáu bảy trăm mẫu, nơi đó đều hoang vu tiêu điều. Chủ yếu là bởi vì nơi đó cấu tạo và tính chất của đất đai không tốt, hơn nữa hoặc là cực kỳ khô hạn, hoặc là nạ nước lụt ngập úng, căn bản là cái gì cũng không thể làm.
437 Thuận tiện liệt kê vài ví dụ, hoàng thân nào xa xỉ lãng phí, cả ngày không có chí tiến thủ, lấy đùa bỡn nữ nhân làm trò vui. Người nào quốc thích, không màng đến đền đáp ân huệ của triều đình, chỉ biết tìm hiểu tám chuyện riêng của người khác.
438 Ngoài con đê ngăn lũ lụt đó ra, Tô Mạt sai người đem vùng đất ấy khoanh thành các vườn hoa viên nhỏ bao gồm, hải đường, hoa đón xuân, hạnh thụ, mai thụ, cây mận, cây táo.
439 Tô Mạt một bên oán thầm một bên bất đắc dĩ chấp nhận, còn phải vui tươi hớn hở dập đầu tạ ơn, tam hô vạn tuế, khen đặt tên quá hay!Sau đó hoàng đế lại lấy cái tên do Triệu học sĩ đặt, làm tên thứ hai cho hoa viên của nàng.
440 Bọn họ vào vườn hoa, đám người Hồ tiên sinh đi ra nghênh đón. Tô Mạt giống như bay tiến lên,“Ai nha, Tô Mạt Mạt ta đã trở lại đây! Các ngươi thiếu ta, hết thảy đều trả hết cho ta ngay! Cần phải chơi cùng ta vài ngày cho thật khoái chí.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50