441 Người đến là Ngô mụ mụ, lão bà của lão Ngô thợ quản lý việc trồng cây ở khu phía sau vườn hoa số 6 , đôi phu phụ hai người bọn họ dẫn theo cả hài tử ở tại trong đại viện cho nhân viên mà Tô Mạt cho người xây dựng lên.
442 Có dung mạo thanh tú, nhìn rất thu hút. Nhất là nam hài tử, làn da trắng trẻo, lông mi thật dài, bọ dáng bị ngất đi vô cùng có mỹ cảm. Tô Mạt vỗ đầu mình một hồi,“Phải có lòng thương hại chứ, người ta bị thương kìa, sao lại nhìn đến mấy thứ đó chứ.
443 Giảm bớt được sự thống khổ của thiếu niên đó, lại kiềm chế hắn khỏi bị co rút, miễn cho lúc trị liệu gia tăng khó khăn. Hồ tiên sinh khen ngợi gật đầu, lại nói với Thủy Muội:“Ngươi cùng hai người bọn họ xem mạch, sau đó kê đơn thuốc đi.
444 Tĩnh thiếu gia chậm rãi mở mắt ra, che giấu đi một tia mệt mỏi trong mắt, khôi phục ánh mắt trong vắt, mỉm cười nói:“Sợ bị nàng vượt qua a. ”Tô Mạt toát mồ hôi lạnh, cho dù nàng suốt ngày không ngừng tu luyện, cũng không thể đuổi kịp hắn.
445 Đến nay, nàng mạnh mẽ như con báo nhỏ, ánh mắt tự tin kiên định, nhưng cũng có hơn vài phần ôn nhu, thiếu vài phần đề phòng. Hắn thực tự nhiên nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, cảm giác trái tim đóng băng càng ngày càng ấm lại.
446 Tô Mạt mời hắn làm sư phó hương liệu của chính mình cùng đại tiểu thư, về sau mở cửa hàng hương liệu, sẽ không còn nhiều khó khăn nữa. Hương liệu cao cấp ở Đại Chu tuyệt đối được tính là loại sản phẩm xa xỉ, giá cao, các hộ gia đình, nam nữ già trẻ đều phải dùng, hơn nữa mỗi khi đến thời điểm tiết đoan ngọ còn sử dụng một lượng lớn hương liệu tặng cho người thân bằng hữu.
447 A Cổ Thái làm ra một biểu tình khoa trương, hai tay giơ cao hướng lên trời, làm ra một tư thế cầu nguyện,“Chân chủ phù hộ, có một người so với ngươi còn là một nam tử vĩ đại hơn, đem nàng mang đi mất.
448 Tần mụ mụ vâng lệnh đi. Rất nhanh đại tiểu thư dẫn theo Minh Nguyệt lại đây. Minh Nguyệt là lão phu nhân phái tới cho đại tiểu thư, lão phu nhân nói nếu muốn ra ngoài thì phải mang theo Minh Nguyệt, Tô Mạt cũng hiểu được, là muốn để Minh Nguyệt đến giám thị tỷ tỷ.
449 Nàng tiếp tục nói:“Đại tỷ tỷ ta thích hương liệu, nhưng ngươi là nam nhân, tỷ ấy là nữ nhân, nếu tiếp xúc với nhau thường xuên, người đời tụ lại xầm xì bàn tán thật khó nghe.
450 Trên đời này có biết bao nhiêu người không có chết vì bị kẻ địch hãm hại, không phải chết vì mắc bệnh hiểm nghèo, cũng chẳng phải chết do tai nạn. Thế nhưng cuối cùng lại chết do cứ ba người nhiều chuyện sẽ thành một miệng cọp?Dao nhỏ có thể giết người.
451 Ai biết được lão bà của tên ác bá rất hung hãn, gây phiền hà suốt, thừa dịp tên ác bá không ở nhà sai người đem nữ nhân mang thai đẩy xuống hồ muốn hại nàng ta chết đuối.
452 Tô Mạt nhìn thoáng qua Phương Oánh, ánh mắt lại nhẹ nhàng liếc Phương Vũ, cười nói:“A Cổ Thái kêu Lam mụ mụ nấu cho hắn một nồi thịt kho tàu, đây là thế giới của măng tươi, lấy thịt gà trộn măng, còn có hoa mã lan, các loại rau dại, thật sự ngon miệng a.
453 Tô Mạt nâng bọn họ dậy, cười nói:“Nơi này cho dù là nơi làm việc, nhưng cũng không đến nỗi phải làm nô bộc. Chính là đến giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau. Mọi người đều là người một nhà cả.
454 Hắn rốt cuộc có mấy cái linh hồn?Tô Mạt tò mò nhìn hắn. Nếu là người thường, chắc là phải sợ hắn, bởi vì hắn rất rõ ràng là có nhân cách của một yêu tinh cực kỳ mãnh liệt.
455 Hơn nữa bi thương cũng qua hết rồi, nàng thậm chí còn tin rằng, chính mình có thể xuyên qua đây, như vậy sẽ không là đơn giản tử vong. Ông trời làm cho nàng xuyên qua đến đây, chính là phá vỡ sự cân bằng tự nhiên, vì bảo trì cân bằng, khẳng định sẽ cho sinh mệnh vốn có của nàng một sự công bằng khác a.
456 Tô Mạt tóm được hắn hiện nguyên hình cười hắc hắc nói:“Tĩnh thiếu gia, ngươi nói dối nga!”Tĩnh thiếu gia cứng người ngay lập tức, mặt cứ thế cũng đỏ lên.
457 Hắn yêu thích đến nỗi cứ sờ sờ không chịu buông tay, đợi đến khi nàng bất mãn lấy mắt trừng hắn, hắn mới cười cười chịu thả tay xuống. Chỉ có thời điểm hắn và nàng hai người ở cùng một chỗ may ra hắn mới có thể giống như một đứa nhỏ không hề cố kỵ mà cười nói như vậyTô Mạt thở dài, nắm tay hắn,“Đi, đi ăn thịt!”Tĩnh thiếu gia nói:“Ngươi định xử lý như thế nào?”Tô Mạt cười cười,“Xử lý như thế nào, đương nhiên là xử lý lạnh.
458 Tĩnh thiếu gia nghĩ nghĩ,“Mua nô lệ. ”Tô Mạt hai mắt sáng ngời, vỗ tay nói:“Ý kiến hay. ”Tuy nhiên không thể quang minh chính đại mua được, hơn nữa mua nô lệ, tốt nhất là phải mua được những người khăng khăng một mực chỉ làm cho bọn họ.
459 Nhưng chính vì đại tiểu thư như vậy làm cho hạ nhân nàng đây cũng thấy thật đau lòng. Minh Nguyệt có thể đối với đại tiểu thư như vậy Tô Mạt cảm thấy thực vui vẻ, coi như là nhẹ nhàng thở ra.
460 Chăm sóc hoa cỏ cũng giống như người già tập dưỡng sinh, khi đã làm được người ta sẽ làm và chỉ làm vậy thôi không vì riêng cái gì cả. Cho dù có người bên ngoài nhìn vào giống như mỗi ngày việc làm không hết thế nhưng bên ngoài có loại hoa nào.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 10