501 Nhị tiểu thư buông xuống ly trà, cười nói:“Lão tổ mẫu ngày thường đủ bận bịu. Chuyện này như thế nào còn phiền đến ngìa nữa. Di nương không có gì trở ngại , bất quá là lười biếng ăn uống, thích ăn đồ ăn nhẹ.
502 Vương phu nhân nhíu mi nói:“Càng ngày càng không có quy củ, lão tổ mẫu cùng phụ thân chưa ăn xong, nữ nhi đã tự mình đi trước rồi. ”Lão phu nhân nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái, ý tứ là: Đều là lỗi của ngươi.
503 Tô Mạt vui lên tiếng, đưa đại tiểu thư trở về trước. Nàng mang theo Kim Kết cùng Lăng Nhược, mặc quần áo mộc mạc, lại đeo cả mũ sa che mặt, sau đó đi tìm nhị ca.
504 Chỉ thấy xe ngựa lui tới chuyển đồ đạc vào vào ra ra, chiếm hơn phân nửa đường cái. Hai bên cửa trước phủ là hai bức tượng sư tử bằng đá cao lớn uy mãnh, rất có khí thế.
505 Phía trước bố trang này là 5 gian hàng cao hai tầng rộng rãi, mặt sau có tiểu viện, sương phòng, sau này có thể để cho bọn tiểu nhị ở lại, đi vào sâu bên trong còn có hai tiến, chính giữa có đại viện, mặt sau có tráo lâu.
506 Chưởng quầy kia liếc mắt nhìn bọn họ một cái, có điểm do dự ngượng ngùng nói:“Nơi này của chúng tôi cũng không tệ lắm, không sai, các vị có thể nhìn kỹ xem nó hợp hay không thích hợp?”Tô Mạt lập tức hỏi:“Chưởng quầy , nơi này buôn bán tốt không?”Chưởng quầy nói:“Chỉ là đối diện chúng tôi có một trang, nghe nói cũng là hoàng thân, chỉ sợ.
507 Hôm nay còn đang suy nghĩ nên hay không đem hàng hóa bán rẻ, sau đó cho người ta thuê mấy cái phòng này, còn cả nhà hắn đi qua chỗ khác thuê chỗ nhỏ hơn, mở một cửa hàng nho nhỏ khác.
508 Hình chưởng quầy lập tức nghĩ đến khế ước, liền nhanh chóng đi nha môn công chứng lập hồ sơ. Tô Mạt nhìn hắn viết chữ, chậm rì rì nói:“Hình chưởng quầy buôn bán ở đây lâu năm rồi?.
509 Hình chưởng quầy nghĩ đến đám trẻ ở quê nhà đều phải tìm việc để làm, lần này giải quyết được tất cả , đương nhiên là vô cùng tốt. Đến lúc đó mọi người từ trên xuống dưới đều phải cảm kích hắn.
510 Tô Mạt nhíu mi, hắn mới nhiêu tuổi chứ, cứ có chuyện hay không có chuyện cũng đều uống rượu?Mượn rượu tiêu sầu?Nàng chạy như bay về hướng sau viện, dọc đường xe ngựa chở đồ đem qua đang đậu ở đây, trong viện có nhiều mụ mụ làm việc nặng và nha hoàn.
511 Mới bắt đầu Tô Mạt còn giãy dụa, sau đó tay của hắn sử dụng nội lực, nàng căn bản không thể nào phản kháng, chỉ cảm thấy gân cốt như cũng bị hắn tháo ra vậy.
512 Nàng buồn bã nói:“Ngươi nhìn ta đi. Ta đâu có thống khổ. ”Nàng hẳn là người đáng phải thống khổ mà, cứu người khác mà cũng xuyên qua tới đây, chẳng những mất đi thân nhân, còn mất đi hoàn cảnh sinh tồn quen thuộc.
513 Ngược lại so với trong cung cảm giác được sự đề phòng càng nghiêm. Tô Mạt hướng Lưu Xuyên cười cười, loại tiểu nhân này mặt ngoài là không thể đắc tội, ngược lại phải càng tỏ ra tôn kính hắn.
514 Lưu Xuyên sắc mặt đại biến, vội không ngừng quỳ xuống đất dập đầu,“Quận vương chớ trách, tiểu nhân nhất thời hồ đồ. ”Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt nhìn hắn,“Ngươi chỉ cần không đi quá giới hạn, bổn vương mặc kệ ngươi.
515 Nàng khẽ cười nói:“Ngươi sao lại ngốc vậy? Hắn là người hoàng đế phái tới, chúng ta không thể thờ ơ với hắn, càng không thể đuổi hắn đi, phải cho hắn im lặng, làm việc cho ngươi.
516 Hoàng Phủ Cẩn thản nhiên nói:“Nói hắn đem ta dưỡng thành kiểu người tính tình quái gở kì quặc thiếu tình cảm, là cố ý. ”Nay nói ra, tâm không phải không đau, nhưng cũng phai nhạt đi rất nhiều.
517 Nay, hắn bắt đầu đối mặt, đây là một chuyện tốt. Nàng cười cười, ôm chặt hắn,“Mặc kệ là Tĩnh thiếu gia, hay là Hoàng Phủ Cẩn, ta đều thích. Đều là người tốt nhất của ta.
518 Hơn nữa lợi dụng dịp này nàng có thể cài vài người vào theo dõi hắn, miễn cho hắn bị người ta khi dễ nàng cũng không biết. Hừ, dám khi dễ người của nàng, nàng sẽ không bỏ qua.
519 Nàng đương nhiên biết Tống Dung Hoa có cái chủ ý gì, Hoàng Phủ Cẩn là nam nhân lạnh nhạt, bất cẩu ngôn tiếu, lại dung mạo như thế mê muội rất nhiều nữ nhân!Tô Mạt mang theo Kim Kết đi thay đổi một bộ quần áo dễ hoạt động, sau đó hơi hơi cười đi tới phía trước cửa hàng.
520 Hôm nay là sinh nhật của đại ca mình, hầu hết các công tử trẻ tuổi đều đi chúc mừng uống rượu. Cho dù là Hoàng Phủ Giác cũng tự mình đi tặng lễ vật, uống một ly rượu mới về.