361 Trong gió lạnh, thanh âm lanh lảnh của nàng vang lên như nước chảy leng keng, róc rách rất êm tai, ngay cả đến hoàng đế cũng đều nghe đến nhập tâm. Trên mặt Triệu học sĩ lại mỉm cười, liên tục gật đầu, khen:“Hài tử giỏi, rất tốt.
362 Tô Mạt nhân cơ hội nói:“Bệ hạ, vì sao không cho Thái tử điện hạ, Nhị hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử bọn họ đến đây cùng nhau học tập? Có các huynh trưởng ở đây, chúng thần thân làm đệ đệ muội muội , tự nhiên cũng không sinh sự nữa.
363 Tô Mạt thầm nghĩ, các nàng ta tốt nhất cứ đấu ngươi chết ta sống đi, như vậy mới để cho Hoàng Phủ Cẩn lưu lại một con đường sống. Ở trong lòng của nàng, không có gì là nên hay không nên, nếu hắn muốn làm hoàng đế, nàng sẽ tận lực giúp hắn.
364 Ngũ hoàng tử ôn tồn lễ độ, thái độ nhã nhặn giống như đại ca ca nhà hàng xóm, lại có một loại khí chất cao quý, làm cho người ta có cảm giác ấm áp như gió xuân đồng thời cũng có cảm giác xa cách.
365 Bên kia nhị tiểu thư nói:“Đại ca nói rất đúng, chúng ta ở bên ngoài, nên chung vai sát cánh với nhau. Đại ca là thư đồng của Thái tử, chúng ta nên sát cánh cùng Thái tử ,Quý phi nương nương, không thể xa lạ quá mức, làm cho người khác có tâm tư lợi dụng.
366 Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi. ”Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại. Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.
367 Vương phu nhân lập tức đáp ứng, dẫn theo các mụ mụ nha hoàn đi. Tô Mạt cùng đại tiểu thư đi được một đoạn, nhị tiểu thư đuổi theo, vội vàng giải thích nói:“Đại tỷ, Ngũ muội muội, ta cũng vì muốn mọi người đều tốt, cho nên mới.
368 Vị trí bên cạnh hắn đều không có người ngồi, không ai dám ngồi chung với hắn. Tô Mạt nghĩ tới đi, đột nhiên bị người khác ngăn lại. Hoàng Phủ Giới vui mừng nhìn nàng,“Tô Mạt, ta chờ ngươi hơn nửa ngày rồi, sao giờ mới đến.
369 Tô Mạt thấy Ngũ điện hạ nhìn nàng, bèn cười cười, lập tức liền đụng phải ánh mắt âm trầm của Tô Trì. Tô Mạt bĩu môi, chưa gặp qua kiểu người như Tô Trì vậy , cho dù là phe cánh đối địch, mọi người cũng là nói cười giỡn với nhau, không thấy Hạng Vũ muốn nấu chín phụ thân của Lưu Bang, hắn đều nói phân cho hắn một bát canh thịt sao?Kia mới là chính khách không biết xấu hổ.
370 Nàng hành văn liền mạch lưu loát đọc thuộc hết, thanh âm thanh thúy êm tai, lanh lảnh như tiếng chim Hoàng oanh. Triệu học sĩ coi đó như là một loại hưởng thụ, nói:“Hôm nay, các ngươi mỗi người đều phải đọc thuộc 5 thiên trong sách ‘Đại học’, sao chép 5 lần, ngày mai phải đọc thành thục, từ nay trở đi.
371 Hắn lấy ra cái tráp nhỏ có đựng kẹo nhét vào trong lòng Tô Mạt, Tô Mạt ngơ ngác, còn nhỏ như vậy đã biết hối lộ người khác?Nàng định cự tuyệt tiểu tử kia thì hắn đã vui sướng hài lòng nói:“Được rồi, ta đọc xong rồi, tiếp tục đến người phía sau.
372 Các nàng thấp giọng nói chuyện, người khác nghe không thấy, biết là Tống tiểu thư sẽ không biết đọc thuộc lòng, nam hài tử lại bắt đầu đùa bỡn. Tống tiểu thư bị chọc giận đến mức muốn ngất xỉu đi, cúi đầu trong cổ họng lẩm bẩm một tiếng, cũng nghe không rõ là cái gì, Tô Mạt cũng không cùng nàng ta so đo, chỉ cần nàng ta cúi đầu là tốt rồi.
373 Tô Mạt quay đầu nhìn hắn, thần sắc của hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, ánh mắt trong suốt, mơ hồ lóe lên ánh sáng. Tuổi hắn bằng với tuổi của Thái tử, đương nhiên là phải do Triệu học sĩ đặc thù chiếu cố, nhưng hắn cũng không lạnh không nóng, một mình quái gở ngồi ở chỗ này.
374 Triệu học sĩ phân biệt điểm danh, làm cho bọn họ đọc hai câu kiểm tra thí điểm, cảm thấy đúng, liền đối với vài người không biết đọc thuộc nói:“Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ, tư chất so với các ngươi tốt hơn nhiều , nhưng hai người bọn họ đều là ngày đêm khổ đọc.
375 Vì thế có người bắt đầu giả bệnh, có người nói đau đầu, có người nói đau chân, tóm lại toàn thân trên dưới tất có chỗ bị đau. Triệu học sĩ đem quyền lực giao cho Tô Mạt, còn đem thượng phương bảo thước đưa cho nàng , vậy thì có thể tùy tiện đánh người.
376 Tô Mạt quay đầu, đã thấy Hoàng Phủ Cẩn đang chống cằm, ở nơi đó hờ hững nhìn ra ngoài cửa sổ. Ý, hắn cùng nàng nói chuyện sao?Nàng nhìn những người khác, bọn họ giống như đều không có phản ứng gì.
377 Nếu không, nàng cũng không làm mất thể diện thục nữ mà đi đại náo học đường a. Nàng cũng không phải là thiếu nữ hăng hái sôi nổi!Triệu học sĩ xem nàng vẻ mặt sốt ruột, cảm thấy rất kích động, liền đọc một đoạn ngắn, tuy rằng thực khó đọc, hắn cũng rất hưởng thụ, một bộ dáng còn đọng lại dư vị.
378 Hắn lại có điểm tò mò,“Nha đầu, ngươi tính làm sao bây giờ?”Tô Mạt khóe miệng cong lên, cười đến đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, thần bí nói:“Giữ bí mật!”Nói xong nàng xoay người bước đi, Hoàng Phủ Giác liền đuổi kịp nàng, hai người kẻ trước người sau đi tới trong cung của Hoàng quý phi.
379 Hoàng Phủ Giác đột nhiên nói:“Muốn hay không thỉnh nhị ca đến?”Thái tử nhíu mi, lạnh lùng nói:“Một khi ngươi đã hảo tâm như vậy thì đi thỉnh là được rồi.
380 Có tiếng tiểu oa nhi khóc gào, còn có tiếng nữ nhân trách cứ. Hoàng đế cau mày, ánh mắt trầm xuống, nhìn Hoàng quý phi một cái. Hoàng quý phi lập tức nói:“Nô tì xin đi xem xét.