Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhẫn Đông Chương 3 Phần 2

Chương trước: Chương 3 Phần 1



Chương 3: Nơi bình yên nhất là nhà

Phần 2

“Nương tử xinh đẹp, bọn chúng có ăn hiếp nàng không?” – Vừa ra khỏi nhà trúc, Quy Ngôn nóng ruột nắm tay Nhẫn Đông, nhìn nàng một lượt từ trên xuống dưới. Nhẫn Đông thẫn thờ để hắn chọc ghẹo một hồi, rồi đột nhiên, nàng nắm chặt lấy tay Quy Ngôn.

Quy Ngôn mất hồn, thấy Nhẫn Đông tái mét, nhưng đôi mắt lại lấp lánh nắng mai, khóe miệng nhoẻn lên thành nụ cười: “Quy Ngôn, rời khỏi đây, chàng sẽ lấy ta thật chứ?”

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Nhẫn Đông mỉm cười lặng lẽ như một thiếu nữ bình thường, và cũng là lần đầu tiên hắn phát hiện, hóa ra lúc Nhẫn Đông cười, má nàng lúng liếng hai lúm đồng tiền xinh xắn. Hắn ngây người gật đầu.

“Vậy thì ta sẽ là Thái tử phi của Trần quốc cổ đại.” – Nhẫn Đông cụp mắt, nàng nhỏ giọng, không rõ là vui hay buồn. “Oai quá.”

Nhẫn Đông nói: “Quy Ngôn, ta lấy chàng thì phải theo chàng trở về. Ta thấy ngôi nhà ở Lạc Dương cũng không tệ. Chúng ta về nhà thôi.”

Quy Ngôn thích nhất là khi Nhẫn Đông nói chữ “nhà”, vừa ấp ủ kỳ vọng, vừa mang ý hướng về, lại mang ý gì đó mà hắn tạm thời chưa kịp nghĩ ra, khiến hắn cảm thấy mình đã là một tướng công thật sự, có một nương tử thật sự, có một trách nhiệm thật sự.

Dù lúc ban đầu, hắn nói hai chữ “nương tử” cũng chỉ là đùa giỡn mà thôi. Nhưng bây giờ, không biết từ khi nào, hắn cũng lún sâu vào trò chơi này, không thoát ra được nữa.

Bọn họ trở về Lạc Dương an toàn. Cả hai người đều không có bạn bè thân hữu gì. Ngày thành thân, hai người mắt to mắt nhỏ ngồi trong nhà nhìn nhau. Cuối cùng, nhá nhem hôm đó họ ra ngoài mua vài món ăn và mấy cây đèn cầy, về nhà bày biện lên bàn, cắm vào màn thầu rồi cùng nhau bái lạy, coi như đã thành thân xong.

Nghi thức đơn giản, lúc về phòng ngủ, Nhẫn Đông cắn răng nhào vào lòng Quy Ngôn, ôm chặt lấy Quy Ngôn đang thất kinh hồn vía. Lúc thả hắn ra, Nhẫn Đông nói: “Chúng ta như thể là coi như đã đụng chạm xác thịt, đã thành phu thê rồi.”

Quy Ngôn còn đang ngớ người ra thì Nhẫn Đông đã kiễng chân lên hôn vào môi hắn.

“Nương tử ai cũng yêu tướng công của mình hết.”

Dứt lời, nàng quay người chạy đi, bỏ lại một mình Quy Ngôn ngơ ngẩn sờ lên môi mình.

Loading...

Xem tiếp: Chương 3 Phần 3

Loading...