81 Hai ngày sau, kinh thành lại được một tin chấn động, dạo gần đây tin tức bát quái đúng là tới tấp liên tục, làm các tiên sinh chuyên kể chuyện ở các trà lâu bận rộn không thôi.
82 Nhược Yên nhìn thấy Dương Hữu Ninh bước đến, liền nhớ lần trước vì sốt ruột an nguy của Triệu Doãn đã không từ mà biệt với y, nhanh nhẹn tiến lên giải thích:” Dương đại phu, thật có lỗi, lần trước có chút chuyện đột xuất xảy ra nên ta phải rời đi trước, đang muốn vài hôm nữa sẽ trở lại thăm huynh và Lư đại thẩm, nay thật may mắn được gặp huynh ở đây!”Dương Hữu Ninh nghe thế cũng hữu lễ đáp:” Vũ cô nương đừng bận tâm, chuyện đó tại hạ đương nhiên hiểu, Lư đại nương cũng biết sức khỏe cô nương còn yếu, sẽ không hi vọng cô vì bôn ba mà mệt nhọc đâu.
83 Triêu Huân nghe Nhược Yên nói, hai mắt liền tỏa sáng, liền nói:” Đúng vậy! Sao trẫm không sớm nghĩ tới chứ? Tiểu tử Minh An tối ngày bài trò, làm các thái phó đau đầu chịu không nổi, thay nhau đòi cáo lão hồi hương.
84 Nhìn Mặc Tự Ngôn được các hộ vệ và thái giám mà Triệu Huân an bày đón y tiến cung từ từ rời khỏi Thành Vương phủ. Nhược Yên mới hỏi Triệu Doãn:” Khi nào chúng ta đi Lục phủ?”-“Ngay bây giờ.
85 Niên lão vừa đến cửa viện Thanh Thủy Hiên, đang muốn vào trong bẩm báo xe ngựa đã chuẩn bị xong thì chợt dừng lại. Nghe được những âm thanh ái muội từ trong phòng vang làm bản mặt già của lão cũng bị đỏ lên.
86 Lâm ma ma nghe vậy liền đưa tay về phía hai nha đầu ngoài cùng bên phải nói:” Bẩm quận chúa, hai nha đầu này tên Thủy Tương và Thủy Tình, tư chất lanh lợi một chút lại biết một ít công phu phòng thân, nên được dạy riêng làm đại nha hoàn theo bên cạnh người.
87 Nhược Yên truy đuổi Triệu Doãn cả một đoạn đường, chợt thấy hắn dừng lại trước cửa viện, nàng liền phóng đến chụp lấy tay áo hắn, để coi hắn còn chạy được không.
88 Nhược Yên đang từ giai đoạn được Triệu Doãn “bao nuôi” chuyển qua thành “gian díu”, cứ khi trời tối là hắn lại đến, sáng sớm trở về trước khi Thủy Tình và Thủy Tương vào hầu hạ.
89 Nhược Yên biết đã đến lúc, liền cười một cái thật nham hiểm, khẽ cúi người xuống hôn lấy trái cổ Triệu Doãn, cảm nhận được hắn nuốt nước miếng một cái, trái cổ động đậy lên xuống, nụ hôn của nàng nhẹ lướt dần lên tai hắn, khẽ nói:” Đây là chàng ép ta! Chàng có giỏi thì ép đi, bất quá ta ôm đồ trốn mất coi chàng ép thế nào!”Lời vừa dứt nàng ngoan độc điểm hai đại huyệt trên người hắn, cười đắc ý mà từ trên người hắn lăn vào trong, chui ngay vào chăn, ngay cả đồ cũng không thèm mặc, đưa lưng về phía hắn mà ngủ.
90 Sáng sớm ngày đại hôn, chưa đến giờ mão Nhược Yên đã bị Bạch ma ma đánh thức, lôi nàng chưa tỉnh táo ra khỏi chăn, bắt nàng đem đi ngâm. . . lá bưởi. Nhược Yên thắc mắc, thành thân thôi mà, có phải đi tế lễ đâu mà phải làm phép trừ tà?Bạch ma ma giải thích theo quy cũ tân nương tử trước khi vào cửa trượng phu, phải rủ bỏ hết mọi tà khí trên người, mới hi vọng may mắn về sau.
91 Quan chủ hôn tuyên bố kết thúc buổi lễ, Nhược Yên được dìu về tân phòng ngồi đợi, Triệu Doãn còn phải trở ra tiếp đãi quan khách nên nhẹ giọng nói vào tai nàng:” Nương tử nghỉ ngơi một lát đi, vi phu ra đuổi mấy lão già kia về sẽ sớm trở lại.
92 Nhược Yên cũng sớm biết tính tình thích náo sự của Triệu Huân, nên khẽ cọ cọ xoay xoay trên người Triệu Doãn mấy cái, tự tìm tư thế ấm áp quan sát náo nhiệt, nói đúng hơn là xem người khác náo động phòng của mình như thế nào.