61 Triệu Doãn tựa cằm trên tóc Nhược Yên, vòng tay ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của nàng thật chặt, cố định tiểu nha đầu không an phận này ngồi yên lại mới trả lời:” Ban đầu ta và hoàng huynh cũng thắc mắc chuyện này, chỉ là gần đây mới phát hiện manh mối mới, cho thấy Liễu thừa tướng bất quá chỉ là con chốt thí, tạo sự chú ý của chúng ta thôi, còn một thế lực rất lớn ở phía sau lưng hắn đang âm thầm chờ cơ hội.
62 Không cần nói cũng biết mặt nàng sắp rỉ ra máu rồi, chẳng những thế mà màu đỏ dường như đã lan ra đến tận cần cổ, còn có chiều hướng phát triển khắp cả người.
63 Những ngày sau đó, không khí trong Thành Vương Phủ bắt đầu thay đổi một cách tinh tế, chỉ những ai ở quen bên trong mới có thể nhận ra. Bên ngoài, thậm chí ngoại viện cũng không thấy khác biệt gì, nhưng thân tín của vương gia điều biết, thủ vệ đã tăng gấp ba lần, những người được phép vào nội viện luôn được kiểm tra thật chặt chẽ và ám vệ ẩn mình khắp nơi, nhiều vô kể.
64 Nhược Yên thấy ánh mắt xa xôi của hắn, nhìn ra được sự chua xót xen lẫn mờ mịt cả suy nghĩ trong lòng, mới thở dài một hơi, chậm rãi nói:” Sư phó, người từng trãi qua những bi ai trong cuộc sống, chắc người hiểu được lý lẽ “thế sự vô thường”.
65 Hai ngày sau, trời còn chưa sáng Triệu Doãn đã yên lặng rời giường, nhẹ nhàng đắp kín chăn cho Nhược Yên mới quay người ra cửa, hắn không muốn đánh thức nàng, vì đêm qua nàng lo lắng đến hơn nửa đêm mới chợp mắt.
66 Bề ngoài Nhược Yên vẫn tĩnh lặng như nước, không biểu cảm gì, nhưng trong lòng tràn đây nghi hoặc để ý hành động lạ thường của Trần Thanh Ảnh, dù trong ấn tượng của nàng hắn luôn vui vẻ trêu chọc Triệu Doãn, cũng hay bị Triệu Doãn ức hiếp đến trầy da tróc vảy, nhưng khí chất cao ngạo thể hiện sâu trong xương cốt, không có gì có thể che dấu được, thì làm sao lại dưới quyền nàng ta được?Nhìn vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt không có chút tình cảm nào, nghe lời của Lục Yên Nhi đến mức gần như một con rối.
67 Nhược Yên còn chưa biết phải làm thế nào, thì đã nghe giọng nói không độ ấm của tên chủ thượng hạ lệnh:” Thụy Ưng, ngươi ra lệnh cho hắn trở về tìm đi, nếu hắn tìm không thấy thì.
68 Nhìn bóng dáng bé nhỏ của Nhược Yên rơi xuống khe núi mất dạng. Triệu Huân cau mày, phân phó hoàng kim giáp đem theo quét sạch đám hắc y nhân, không cần bắt sống tên nào cả, toàn bộ tận diệt!Nhìn đệ đệ nhà mình đang bị ngất đi trên mặt đất, Triệu Huân đưa tay thăm dò mạch tượng, thấy chân khí rối loạn, nhưng tâm mạch chưa bị thương tổn, chỉ là vết thương trên vai khá sâu, làm máu chảy nhiễm ướt cả y phục.
69 Hai ngày sau, Triệu Huân đang ở thư phòng xử lý việc trấn áp binh lực của Liễu thừa tướng. Vốn theo kế hoạch ban đầu, Triệu Doãn sẽ đích thân đi, nhưng trên đường đi y cảm thấy bất an, liền truyền tin cho hắn điều động người khác thay thế, chỉ để cho Hứa Mạt cầm lệnh bài và dẫn theo binh lực đi trước.
70 Quá trưa hôm sau, Nhược Yên mới từ từ tỉnh lại, nàng mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy trên trần là mái nhà tranh, được lợp từ lá cỏ. Chớp chớp mắt cho tỉnh táo lại, thì thấy một người từ bên ngoài tiến vào, chói ánh sáng nên Nhược Yên chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mập mạp của người phụ nữ, nhưng không thấy rõ mặt mũi.
71 Dương Hữu Ninh thấy Nhược Yên khách sáo cũng không ngạc nghiên gì, vì các tiểu thư khuê các ở kinh thành đừng nói giới thiệu khuê danh, ngay cả cửa lớn còn ít khi bước ra nữa là.
72 Chương 73: Gặp LạiGần trưa, Nhược Yên và Dương Hữu Ninh cũng vào được thành, đang nóng lòng muốn nhanh chân về Thành Vương Phủ thì thấy quan binh phong tỏa nhiều ngã đường, không cho qua lại.
73 Chương 74: Hồi PhủNhược Yên đang đánh nhau khí thế hừng hực, giữa thanh thiên bạch nhật trước mắt bao nhiêu người, bỗng nhiên bị Triệu Doãn ôm chặt vào lòng.
74 Triệu Doãn thấy nàng thẹn quá hóa giận, liền ôm lấy nàng, vùi đầu vào cổ nàng cười rung cả người. Hai người còn đang náo trong xe, đã nghe tiếng Lạc Phong bẩm:” Vương gia, đã đến phủ.
75 Chương 76: “Ta Biết Nàng Sợ, Nhưng. . . Muộn Rồi!”Hai người ngủ luôn từ chiều hôm qua đến tận sáng nay, vẫn chưa thấy bước ra khỏi phòng, Niên lão cũng biết vương gia và tiểu thư mệt mỏi, nên cũng không dám đánh thức, chỉ dặn dò hạ nhân luôn giữ bếp nóng, chờ hai người vừa thức là dọn điểm tâm lên ngay.
76 Chương 77: “Nếu Nàng Sợ, Thì Để Ta. ”Triệu Doãn đưa tay đỡ lấy lưng lưng Nhược Yên, tay còn lại nâng mặt nàng đối diện hắn, hôn khẽ lên mi mắt nàng rồi nói:” Nha đầu ngốc, làm gì có nam nhân nào muốn để cho nữ nhân mà hắn bảo vệ nhìn thấy mặt yếu ớt của hắn chứ? Với lại vết thương thì có gì đẹp đâu, để nàng nhìn thấy biết đâu chừng nàng ghét bỏ ta thì sao?”Nhược Yên nghe xong vừa cảm động vừa buồn cười, chủ động vòng tay qua cổ hắn hôn nhẹ lên môi hắn, chu môi hờn dỗi nói:” Trong lòng chàng ta là người háo sắc vậy sao?”Triệu Doãn không trả lời, nhưng đưa mắt nhìn nàng như muốn nói:” Nàng không háo sắc thì còn ai!”Nhận được ánh mắt trêu ghẹo của hắn, Nhược Yên vừa thẹn vừa giận, đẩy mạnh hắn ngã xuống giường, xoay người đặt mông người lên người hắn mạnh mẽ nói:” Được! Chàng đã nghĩ thế thì ta háo sắc cho chàng xem!”Dù không biết nàng sắp làm gì hắn, nhưng trong lòng Triệu Doãn nửa tò mò nửa hưng phấn, nên nằm im để mặc nàng chà đạp.
77 Lần đầu tiên Triệu Doãn mặc kệ lời cầu xin của Nhược Yên, mà nàng càng rên rỉ, Triệu Doãn lại càng hung bạo hơn, ra sức rong ruổi trên người nàng. Đến khi Triệu Doãn gồng người giao động lúc cao trào, Nhược Yên bị khoái cảm mạnh bạo của hắn vùi dập không thương tiếc, cơ thể non nớt của nàng không chịu đựng nỗi nữa, liền ngân lên một tiếng thật dài rồi ngất đi.
78 Nhược Yên dựa vào lòng hắn, nghe những lời thâm tình đó thật dễ làm say lòng người, đang hưởng thụ hạnh phúc ngọt ngào quấn quýt của hai người. Chợt nhớ đến chuyện gì, nàng giật bắn người rời khỏi lòng Triệu Doãn, làm nước văng lên cả mặt của hai người, và hắn cũng giật mình nhìn theo.
79 Tận sáng hôm sau, Nhược Yên bị người nào đó chọc ngưa ngứa da thịt mà tỉnh lại, thấy cái đầu đầy tóc đen thui của hắn vùi trên cổ mình, đang. . . nhiệt tình liếm cắn.
80 Nhược Yên vứt cho Triệu Doãn một ánh mắt ý nói: Chàng mà nói thêm một tiếng nữa thì biết tay ta!Quả nhiên Triệu Doãn hiểu được nên ngoan ngoãn ngậm miệng lại, nhưng ánh mắt đề phòng Mặc Tự Ngôn vẫn không lơi là chút nào.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50