1 Ngồi ở trước bàn làm việc, thở dài nhìn về phía màn ảnh máy vi tính một cái, lại một bạn học thời đại học gọi điện thoại nói cho nàng biết người ta sắp kết hôn!Hôm nay không biết là lần thứ mấy nàng thở dài, đồng nghiệp bên cạnh ghé mắt nhìn nàng.
2 Đây là thanh lâu lớn nhất Sở Mặc quốc, bình thường tới nơi này chỉ có vương công quý tộc, và các công tử thiếu gia có tiền có thế. Bình dân bình thường rất khó gánh được giá đắt ở đây.
3 Vẫn là trong nhà ấm áp a! Thủy Liên Y thay quần áo sạch, chui vào trong chăn. Gian phòng này rất đơn giản, chỉ có một cái giường, một cái bàn, cùng một bàn trang điểm, xem ra không giống tiểu thư nhà có tiền! Nhìn lại Tiểu Kinh bưng trà rót nước cho nàng, nàng có chút nghi ngờ.
4 Nhìn đến Hương di rời đi, hai nữ nhân giống như nữ quỷ xuất môn ra bên ngoài du đãng kia đi tới. Trong đó người mặc áo màu vàng hung tợn nhìn Thủy Liên Y "Đồ đê tiện! Nhị vương gia đem ngươi ném vào Túy Phượng viện này chính là cho ngươi ai cũng có thể làm chồng! Nay Tam vương gia chỉ tên cho ngươi hầu hạ, ngươi dám ngỗ nghịch?" Nàng đẩy Tiểu Kinh ra.
5 Tiểu Kinh tìm tới đại phu, thay Thủy Liên Y xem qua nhưng không phát hiện cái gì dị thường. Thủy Liên Y vẫn ở trạng thái hoảng sợ sau khi biết được mình xuyên qua, hồi lâu mới lấy lại tinh thần, bắt đầu hỏi Tiểu Kinh thân phận của mình!Tiểu Kinh thấy nàng tựa hồ bị sặc nước hồ đồ, nên đem chuyện nàng vốn là Vương Phi bị bán nói cho nàng biết.
6 Thủy Liên Y trong lòng bồn chồn, người nam nhân này không phải Tam vương gia? Vậy hắn là ai?Lúc này, hai nữ tử đến nâng nàng dậy, lúc này nàng mới phát hiện phòng trong hơn mười người nữ tử toàn bộ chỉ mặc một kiện áo lụa mỏng, bên trong áo nhìn thấy hết.
7 Hắn chính là người ném nương tử tân hôn tới thanh lâu làm kỹ nữ, Sở Mặc quốc nhị vương gia? Thủy Liên Y chính mình cũng không biết vì sao có thể bật thốt lên nói ra tên của hắn!"Vương Phi còn nhớ rõ bổn vương!" Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm mặt của nàng, tựa hồ muốn tìm được thứ gì.
8 Thủy Liên Y nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của hắn nhưng tuyệt không sợ. "Mắng ngươi coi như tốt!" Mắt trợn trắng nhìn hắn. "Không gọt ngươi cũng không tệ rồi!"Sở Mị Dạ thấy vẻ mặt nàng thay đổi nhiều, dáng vẻ hung hăng đột nhiên khiến hắn cảm thấy có niềm vui thú.
9 Sở Mị Dạ híp cặp mắt lại, "Nàng đang khiêu chiến sự nhẫn nại của ta?" Trước kia nhìn đến hắn, nàng không dám thở mạnh, hôm nay? Nhìn chằm chằm cặp mắt phóng hỏa của nàng, nàng dám không vâng lời hắn?"Ngươi là con khủng long mỗi ngày thoái hóa ba lượt, phế vật mạnh nhất trong lịch sử nhân loại! Ai mà thèm khiêu chiến ngươi!" Nàng chửi hắn.
10 Sở Mị Dạ đột nhiên muốn nghiệm chứng một chuyện. Hắn đột nhiên dùng tay cởi áo khoác ra, lộ ra lồng ngực bền chắc. "Ngươi. . . . Ngươi làm gì đấy?" Ánh mắt của nàng không biết nhìn nơi nào mới phải! Tránh né cơ ngực bền chắc phát ra ánh sáng ở dưới ánh nến.
11 Nhưng nhìn đến nàng lúc này vẫn hoàn hảo, hắn thở phào nhẹ nhõm, chẳng biết tại sao lo lắng cho nàng. Tiểu Kinh nhìn Sở Mị Dạ "Vương gia! Tiểu thư bị sặc nước! Lên bờ thì tính tình thay đổi, chuyện lúc trước đều không nhớ.
12 Từ đêm đó về sau, người của Túy Phượng viện đối với nàng tựa hồ thay đổi tốt hơn. Ít nhất hai Phượng kia không dám tìm nàng gây phiền!Hương di đưa tới rất nhiều quần áo đồ trang sức xinh đẹp cao quý, thức ăn cũng khá rất nhiều.
13 Nàng thực thích hắn hôn? Sở Mị Dạ cười thầm, nàng tựa hồ không hề giống thời điểm tân hôn bài xích hắn như vậy!Dần dần, hai tay của hắn di động trên người nàng, một bàn tay to vuốt ve chiếm hữu cái mông của nàng.
14 Thủy Liên Y đau đầu, nàng hồ đồ xuyên qua, cũng không biết khi nào mới có thể trở về, sự tình nếu phức tạp giống như Tiểu Kinh nói, xem ra nàng không thể đắc tội Sở Mị Dạ kia.
15 Mị Dạ này, dường như bị nghiện tới Túy Phượng viện! Vương gia thật tốt không làm, cứ học một đám khách làng chơi, ngày ngày tới kỹ viện báo cáo!Khi Thủy Liên Y được cho biết, buổi tối còn phải bị Sở vương gia triệu kiến.
16 Ngồi lên cỗ kiệu, Thủy Liên Y còn đang suy nghĩ dặn dò của Tiểu Kinh. "Tiểu thư! Lần này nhất định phải biểu hiện thật tốt! Nhất định phải làm cho Vương gia cưng chìu người a! Đây là cơ hội tốt nhất để chúng ta rời đi Túy Phượng viện! Tiểu thư! Chúng ta là cô nương trong sạch, cũng không thể ở thanh lâu cả đời a! Nếu như bị lão gia và phu nhân biết, sẽ bị người chọc tức chết!"Lời nói của Tiểu Kinh vẫn còn lẩn quẩn bên tai, Thủy Liên Y than thở lần thứ N rồi! Thật đúng là rối rắm ! Nếu như không lấy lòng Sở Mị Dạ đó thì sẽ không có cơ hội rời đi Túy Phượng viện! Nhưng nếu như lấy lòng hắn, nhất định sẽ bị hắn đưa lên giường! Nàng rất biết quy tắc ngầm lợi hại a! Nàng rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể lấy lòng hắn, có thể bảo toàn sự trong sạch của mình!"Vương.
17 Thủy Liên Y thấy hắn tựa hồ có chút hứng thú với đề nghị của nàng, âm thầm thở ra một hơi. Trời ạ! Hắn mới vừa cởi nút áo! Giờ là ban ngày, hắn muốn làm gì!Sở Mị Dạ đi tới, ngồi ở bên cạnh của nàng, khoác tay lên trên vai của nàng.
18 Thủy Liên Y nhìn Sở Mị Dạ một cái. "Một nữ tử, lớn lên cực kỳ xấu! Căn bản là không ai thèm lấy, cho nên nàng hy vọng mình bị lừa bán. Rốt cục có một ngày mơ ước của nàng trở thành sự thật, bị lừa bán rồi ! Nhưng nửa tháng cũng bán không được.
19 Nhẹ nhàng ôm bả vai nàng, đưa ngón tay thon dài ra lau đi nước mắt vừa nhỏ xuống của nàng. "Nếu như ban đầu nàng không cự tuyệt Bổn vương, Bổn vương làm sao cam lòng bỏ qua nàng!" Không biết hắn đang giải thích nguyên nhân vứt bỏ nàng, hay là đang an ủi nàng.
20 Thấy hắn không hiểu, Thủy Liên Y không khỏi giải thích cho hắn. "Ước hẹn, là hẹn gặp mặt, chính là chỉ một nam một nữ yêu nhau. Ước hẹn trong tình yêu, đồng bào Hongkong còn gọi là hẹn hò!" Thủy Liên Y kiên nhẫn nói cho hắn biết.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50