21 Tuấn mã truy tinh màu đen cao lớn thấy Thủy Liên Y đánh về phía mình, bốn vó đồng loạt lui về phía sau, trong hai mắt ngựa thật to lộ ra hoảng sợ! Nó lớn như vậy chưa bị ai chạm vào, thấy Thủy Liên Y càn rỡ nhấc quần xông lên về phía mình, lòng thật hoảng sợ.
22 Thủy Liên Y nhíu mày! Hắn muốn làm nàng du lãm danh thắng của Mặc quốc chính là thanh lâu sao?Thật là! QQ hơn, chim cánh cụt gặp qua đủ loại hình dạng màu sắc, chính là chưa thấy qua chuyện như vậy!Sở Mị Dạ ôm nàng xuống ngựa, tay còn lưu lại ở trên eo nhỏ của nàng.
23 Quất Phượng cùng Lan Phượng, hai nữ quỷ thất nguyện này thật lâu không lộ diện! Từ lúc Thủy Liên Y được Hương Di đặc xá không cần tiếp đãi khách nhân gì, các nàng nghẹn một cỗ tức khí !Thủy Liên Y khuôn mặt xinh đẹp, vóc người đẹp, trước ngực một đôi ngọn núi làm cho các nàng đối với phiến sường đất của mình cảm thấy thập phần tự ti.
24 Thủy Liên Y xin Hương di nghỉ một ngày, mang theo Tiểu Kinh ra cửa chuẩn bị đi dạo hội chùa!Mặc thành - đô thành Sở Mặc quốc này dân số đông đảo, vô cùng phồn hoa.
25 Phía trước có một Tú lâu xây thật cao, trên lầu bọn nha hoàn đi tới đi lui hầu hạ người mặc trang phục hoa lệ, vây quanh một tiểu thư mặc quần áo màu đỏ! Vị tiểu thư kia dùng cái khăn che gương mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt.
26 Thủy Liên Y liều cái mạng già, mặc dù cả người vô lực, hai chân như nhũn ra, nhưng tiềm năng của người là vô hạn! Vì thanh bạch của mình, nàng coi như bò cũng phải bò ra con hẻm nhỏ này.
27 Cỗ kiệu về tới Sở Vương phủ! Sở Mị Dạ ôm Thủy Liên Y đi vào phòng ngủ, đặt nàng ở trên giường. Sở Mị Dạ ngồi ở bên giường, nhìn nàng cởi áo nới dây lưng cũng không có ngăn cản.
28 Thủy Liên Y cảm thấy chính mình bị một thân mình cường tráng ngăn chận, ngay cả thở đều thực lao lực! Nàng biết đó là Sở Mị Dạ! Nàng cũng biết bộ dáng hiện tại của hắn, khẳng định sẽ bị hắn ăn xong lau sạch ! Nhưng là nàng không có năng lực giãy dụa!Thân thể của nàng cần hắn, phi thường cần.
29 Khi Thủy Liên Y gần như điên lên không khắc chế được muốn đụng ngã hắn thì Sở Mị Dạ đứng lên. "Nếu Tiểu Y không muốn cho Bổn vương tới giúp một tay, vậy bản vương sẽ đi! Đi a!" Nói xong, không chút biểu tình rời khỏi.
30 Thủy Liên Y không biết mình ngủ bao lâu, rốt cuộc chậm rãi tỉnh lại!Ách. . . . Vì sao có một người nằm bên cạnh? Nàng trừng lớn cặp mắt, ngồi dậy từ trên giường.
31 Hắn thật là nhạy bén, biết nàng có điều kiện muốn nói!Giọng của Thủy Liên Y trong veo "Vương gia! Dù sao chúng ta cũng đã bái đường , thành thân , danh phận đã có! Nhưng chàng ném ta tới thanh lâu, có tính hưu thê hay không? Nếu như đã kết thúc, vậy hiện tại chúng ta không được tốt lắm đâu! Tằng tịu với nhau như thế này là không được!"Sở Mị Dạ cười khẽ"Đương nhiên là không có hưu thê, coi như không tính! Tiểu Y vẫn là Vương Phi của Bổn vương !"Dầu gì cũng còn có cái danh phận, Thủy Liên Y thở phào nhẹ nhõm.
32 Ngày hôm sau, sau khi hừng đông. Thủy Liên Y đổi nữ trang, ở dưới chúng nha hoàn hầu hạ lóe sáng thu hoạch!Sở Mị Dạ nhìn đến Thủy Liên Y theo phòng ngủ đi ra, mặt hắn căng thẳng, nhưng trong mắt tràn đầy ý cười.
33 Thủy Liên Y chạy vào gian phòng, Tiểu Kinh thấy nàng thì nhào tới trên người nàng gào khóc kêu loạn. "Tiểu thư! Hù chết Tiểu Kinh rồi ! Ngươi đã đi đâu?""Ngày hôm qua đụng phải kẻ xấu, suýt nữa trúng chiêu! Cũng may bản cô nương phúc lớn mạng lớn!" Thủy Liên Y thô lỗ cầm lên một quả táo hung hăng cắn một cái.
34 Tròng mắt đen của Sở Mị Dạ càng ngày càng mờ tối, để nàng ở lại như vậy, tựa hồ không quá yên tâm !"Tiểu Y! Nếu như Bổn vương muốn sủng nàng trước khi rời đi! Nàng có bằng lòng hay không?"Ách.
35 Bất quá! Thủy Liên Y đã quyết định chuyện gì, chắc chắn sẽ không thay đổi. Cũng không biết nàng trộm được hai bộ quần áo nam nhân ở đâu, tự mình thay, còn cưỡng ép Tiểu Kinh thay.
36 Chiêu này quả nhiên hiệu quả, người chung quanh bắt đầu nghị luận. "Trách không được bộ dạng yêu mị như vậy, nguyên lai là nữ tử thanh lâu, bất quá xem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, ta thật muốn đi gặp nàng nha! Cô nương, ngươi tên gì a!" Một người nam nhân mê đắm nhìn chằm chằm nàng.
37 Lặng ngắt như tờ. . . . . . Ui da? Vì sao trên đường im ắng thế này! Thủy Liên Y nhìn xung quanh, phát hiện mọi người xung quanh biến mất toàn bộ, các cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa ngừng kinh doanh.
38 Hắn sờ sờ khuôn mặt Thủy Liên Y, "Quả thật là nữ nhân yêu nghiệt! Lần trước bổn vương muốn sủng hạnh nàng, nhưng nàng không biết tốt xấu nhảy vào ao hoa sen! Hừ hừ!" Hắn cười lạnh.
39 Bị hắn tránh thoát? Nàng nhíu mày "Chân sau liên kích!"Hừ! Chân sau liên kích là cùng một chân liên tục tiến hành hai lần công kích! Đây là động tác cực khó trong Taekwondo, nhìn hắn còn có thể trốn được.
40 "Stop! Lão nương không lên tiếng, ngươi xem lão nương là mèo bệnh à? Lão nương không có lời gì để nói với người uống nhiều máu hươu (háo sắc) như ngươi!"Sở Húc Nhật lộ ra gương mặt lo lắng "Chỉ sợ một hồi nàng sẽ khóc cầu xin ta!"Thủy Liên Y giật mình, nàng đã nghe Tiểu Kinh nói, Tam vương gia này mặt ngoài không nhìn ra hung tàn, nhưng thực chất bản tính lại vô cùng ác độc! Hôm nay nàng thành miếng thịt trên thớt, có lẽ dữ nhiều lành ít! Một cô gái hiện đại thủ thân như ngọc như nàng, thật chẳng lẽ sắp bị tên cầm thú này cường bạo?Tiểu Dạ, bây giờ ngươi ở nơi nào? Không phải nàng muốn khóc, nhưng nước mắt không chịu khống chế!Sở Húc Nhật cúi đầu dùng đầu lưới liếm liếm nước mắt chảy xuống của nàng.