1 Edit: Onion2109
Beta: Minh Tâm
Ngày Tống Nhiễm gặp Lý Toản là một ngày rất bình thường.
Ngày 3 tháng 6, thành phố A Lặc ở phía bắc Đông Quốc nhìn qua vẫn không có gì thay đổi so với mọi ngày.
2 Edit: Eimi. 103
Beta: Onion2109
Cô lượn quanh trong con ngõ nhỏ, sau đó nhanh chóng xông ra đại lộ rộng lớn khôngngười. Khi tăng tốc lần nữa thì phía trước góc ngõ, mái nhà, sau xe đột nhiên xuất hiện bảy tám người mặc quân phục, võ trang đầy đủ cầm súng thép hét lên:
“Back Up!”
“Stop!”
Tống Nhiễm phanh khẩn cấp.
3 Edit: Onion2109
Người đàn ông chống hai tay đứng dậy, vỗ bụi đất trên vai, đưa mắt hỏi Tống Nhiễm: “Không sao chứ?”
“Tôi không sao. ” Tống Nhiễm chậm rãi ngồi dậy.
4 Edit: Eimi. 103
Beta: Mei + Eimi. 103
Sau khi trở về nhà, do lệch múi giờ nên đến tận ba giờ sáng Tống Nhiễm vẫn chưa ngủ được.
Ngoài cửa là bóng đêm vô tận hòa cùng tiếng mưa rơi rì rào.
5 Edit: Onion2109
Beta: QLC + Onion2109
Tống Nhiễm nói: “Giờ tớ đang có tài liệu dạng phim dài 837 giờ, 269 giờ trong đó có nội dung phỏng vấn người, hơn 4000 ảnh chụp, và bảy đến tám mươi nghìn ghi chép.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: ChenLuan
Tám giờ sáng, thức ăn ngon đầu đường đông nghịt.
7
Chuyển ngữ: ChenLuan
Gặp nhau giữa thế giới bảy tỉ người là duyên phận.
Trước đây Tống Nhiễm không để ý, cho rằng cách nói này quá già mồm cãi láo, hiện tại đem con số nhỏ bé đặt trong bảy tỉ người không hề nể nả trải nghiệm vô cùng nhuần nhuyễn.
8
Chuyển ngữ: ChenLuan
Giây phút chiếc mủ bảo hộ rơi xuống, Tống Nhiễm sửng sốt kinh ngạc, bị sự đường đột cùng lỗ mãng của bản thân dọa cho giật nẩy mình.
9
Chuyển ngữ: ChenLuan
Thế mưa quả nhiên to hơn rồi.
Nước tích lại trên khoảng đất trống đã ngập vào giầy Tống Nhiễm. Lý Toản mở chiếc ô màu đen lớn kia ra, gió rất lớn, anh giữ chiếc ô rất chặt.
10
Chuyển ngữ: ChenLuan
Căn hộ của Nhiễm Vũ Vi là khu căn hộ Án Yết, mua từ rất sớm, căn nhà trăm mét vuông một mình bà sống. Nhà trang trí rất có phong cách, nhưng lại không có mùi khói bếp.
11
Chuyển ngữ: ChenLuan
Hai ngày kế tiếp, Tống Nhiễm cực kỳ bận rộn, thứ bảy cũng đang tăng ca, không có thời gian đi trả lại sợi dây bình an. Mà Lý Toản cũng không gọi điện thoại đến hối thúc, có lẽ anh còn bận việc hơn.
12
Chuyển ngữ: ChenLuan
Tống Nhiễm cúi thấp đầu, lấy khăn lau ngón tay từng chút từng chút một, rất chăm chú, rất dùng sức, giống như trên ngón tay bị dính thứ gì đó thật bẩn thỉu cần lau ngay tức thì.
13
Chuyển ngữ: ChenLuan
Tháng chín, Trung Nam Bộ Đông Quốc, thành phố Gia La.
Mới bốn giờ trời đã sáng trưng, sương mù màu khói lộ ra tia phớt hồng, một tầng mòng mỏng bao phủ lên cái thành phố đổ nát, hoang tàn tĩnh mịch mà chết chóc.
14
Chuyển ngữ: ChenLuan
Kí túc xá của Lý Toản không lớn, phòng bốn người ở, hai chiếc giường tầng trên dưới. Chiếc chăn màu xanh gấp ngay ngắn vuông vức như miếng đậu phụ.
15
Đến chiều, tiểu đội loại bỏ được mười quả bom mìn. Huỷ bỏ toàn bộ kíp nổ, một hàng ngay ngắn chỉnh tề soàn soạt xếp trên mặt đất.
Tống Nhiễm ngồi xổm một bên chụp hình, thấy Lý Toản đem mìn chia thành hai dãy để ném, hỏi: "Có cái gì không giống nhau sao?"
"Đây là bảy quả mìn bán phát, đây là bảy qủa mìn áp phát.
16
Chuyển ngữ: ChenLuan
Lý Toản nhìn khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông cụ, cười nhàn nhạt, lại hỏi: "Trong nhà có mấy người?"
Ông cụ nhấc cánh tay nhăn nheo thô ráp lên, một bên khoa tay múa chân, một bên nhỏ giọng nói liên miên.
17
Ánh mắt anh thản nhiên, chân thành, mang theo nguyên vẹn sự tôn trọng cùng chú trọng.
Nhịp tim Tống Nhiễm không hiểu sao nhảy loạn lên một nhịp, trong chớp mắt đầu óc trở nên trống rỗng, thiếu chút nữa quên luôn cả muốn hỏi cái gì.
18
Chuyể ngữ: ChenLuan
Sáng sớm hôm sau cô đi trụ sở đóng quân, đặc biệt ngang qua thao trường, dọc đường cúi thấp đầu giống như không mong muốn gặp qua bất cứ một ai.
19
Chuyển ngữ: ChenLuan
Lý Toản quay đầu, chỉ nhìn thấy dòng xe tấp nập trên đường xe tới xe đi, vài chiếc xe xe phía trước chạy tới, tốc độ xe bình thường, cũng không có gì khác thường.
20
Chuyển ngữ: ChenLuan
"Nói cái gì?" La chiến đứng ở trên bậc thang cửa sau bệnh viện, đối với lời nói của Lý Toản vừa thốt ra sửng sốt không thôi.