1 Một thớt ngựa nâu sẫm phi trối chết trên đường vắng. Trên lưng ngựa, thanh niên vẻ mặt lo lắng, chỉ sợ hữu tử vô sinh, đuổi theo phía sau toàn là bọn xấu xa thâm độc, giết người không chớp mắt, tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.
2 Nháy mắt mấy cái, lại chớp mắt mấy cái, đôi lông mày nhíu chặt, Vũ Mê Mê quay đầu trừng mắt nhìn về nha đầu của mình, lớn giọng hỏi: “Đây là muội trăm ngàn cực khổ tìm xe?” Một chiếc xe trâu, còn không có cả người đánh xe, hai người các nàng có thể kéo nổi ư? Tuyết Linh biểu tình đau khổ, hai tay ôm đầu, ủy khuất bĩu môi nói: “Chủ nhân, không ai bán ngựa cho chúng ta hết.
3 Vào hè, thời tiết nóng đến kinh người. Ánh dương đặc biệt chói chang như muốn thiêu đốt cả vạn vật, cả ngày trời trong xanh không có lấy một bóng mây.
4 Ngày hôm sau, Vũ Mê Mê nhanh chóng lĩnh hội được cảm giác thế nào là bị đá tảng đập vào chân. Phong Tiêu Tiêu cư nhiên mời gần chục bà mối tới giúp đỡ nàng! Cho dù là đại sảnh của Thiên hạ Đệ Nhất trang như vậy rộng lớn, cũng bị mùi son phấn phủ đầy đến buồn nôn, không khí lưu thông khó khăn, có thể thấy được số lượng người kéo đến đông như thế nào, chỉ là….
5 Hôm nay không đi, không có nghĩa là ngày mai đi được. Vũ Mê Mê dán mắt vào cửa sổ, mưa vần vũ đã liên tục năm ngày liền, hơn nữa còn không có dấu hiệu chấm dứt.
6 Mây trắng bay trên bầu trời xanh biếc, thi thoảng có làn gió nhẹ phớt qua, thời tiết cũng không đến nỗi quá oi bức. Trong khuôn viên của Thiên hạ Đệ Nhất trang xuất hiện không ít người.
7 Cả một vùng rừng rậm hoang sơ rộng lớn ngăn cách với bên ngoài, nếu không phải có Hoa Luyến Luyến dẫn đường, bọn họ căn bản không thể tưởng tượng ra Hồng Vân giáo lại nằm sâu khuất bên trong, cũng đừng mơ tìm thấy lối vào.
8 “Chỉ có Vũ Mê Mê mới được vào. ” Phương Tiểu Kiều đứng chắn trước cửa. Phong Tiêu Tiêu đương nhiên không đồng ý. “Tại sao?” “Đây là nơi ở của ta. ” Trả lời rất ngắn gọn.
9 Cổ thụ rậm rạp chọc trời, cành lá um tùm xếp chồng lên nhau, làm cho ánh nắng mặt trời căn bản không thể xuyên qua tán lá chiếu sáng một vùng đất đai.
10 Mồng Chín tháng Bảy, võ lâm đại hội cử hành ở Thiên hạ Đệ Nhất trang. Trước đó, các lộ anh hùng hào kiệt từ khắp nơi lục tục kéo về, các quán trọ xung quanh Đệ Nhất trang đều đã kín chỗ.
11 Đây là một nơi giống như thế ngoại đào nguyên, nhưng lại vô cùng hỗn loạn. Cảm thấy mâu thuẫn à? Một chút cũng không. Thế ngoại đào nguyên là chỉ phong cảnh, còn tác nhân gây ra hỗn loạn tưng bừng bên trong lại chính là những con người sống ở đó.