1 Ân oán tình cừu của Thanh Mai và Trầm Mặc Trúc, muốn biết thì phải ngược dòng đến ngày nàng mới ra sinh. Uyển Nhu đau đớn suốt cả đêm, ở sống chết trước mắt đi một vòng, rốt cục bình an sinh hạ một bé gái.
2 Trẻ con sau khi sinh, có mấy lễ nghi quan trọng, là tắm ba ngày, đầy tháng, trăm ngày, cùng Lễ tròn một tuổi. Nhìn thấy mọi người bận rộn, Thanh Mai chỉ cần ngoan ngoãn một chút, không khóc không nháo là tốt rồi.
3 “Thanh Mai, gọi phụ thân a. ”“Thanh Mai, gọi mẫu thân a. ”“Thanh Mai, con dế. ”“Thanh Mai, nói một tiếng phụ thân nữa. ”. . . . . . . Thanh Mai đau cả đầu, mấy ngày qua nghe được nhiều nhất đúng là mấy câu nói như vậy, một lần lại một lần.
4 Ba năm sau. Thanh Mai gục ở trên án, lười biếng luyện chữ. Trên giấy Tuyên Thành trắng noãn, viết mấy câu từ xiêu xiêu vẹo vẹo:Thanh ngọc án (Người dịch: Nguyễn Chí Viễn) Lăng ba chưa quá Hoành Đường lộMỏi mắt theo phương trần ngóCẩm sắt niên hoa ai đã độNguyệthoa đài tạVàng son song hộChỉ có xuân biết chỗChờn vờn mây biếc hành ộThái bút đoạn trường mới đề câuThử hỏi nhàn sầu chừng mấy hảMột sông khói cỏĐầy thành tơ liễuLúc mai vàng mưa đổ*(Đây là bài thơ Thanh ngọc án của Hạ Chú ở thời kỳ bắc Tống)Thanh Mai cầm lên nhìn lại nhìn, ai oán thở dài.
5 Thời điểm Thanh Mai lớn hơn chút nữa, được Uyển Nhu cho phép có thể đi chơi cùng với Lý Nhiên và Trầm Mặc Trúc. Một đoàn trẻ con tuổi sàn sàn nhau, đi đến bờ sông để thả diều, hoặc là đạp núi chơi nước, dạo phố, cuộc sống của Thanh Mai thoáng cái thêm rất nhiều niềm vui thú.
6 Thanh Mai nhớ lại những năm huyết lệ sử bị Trầm Mặc Trúc bắt nạt, từ nàng còn là một trẻ nít trong tã lót , thường xuyên bị bấm mặt, nắm cánh tay, gãi ngứa làm cho tỉnh giấc, càng về sau bị lời nói lạnh nhạt, ác ý giễu cợt, trêu cợt tính toán, rồi đến hôm nay bị hắn khinh bạc.
7 Thanh Mai bảy tuổi , Uyển Nhu không cho phép nàng đi ra ngoài chạy loạn, muốn nàng ở nhà bắt đầu học tập nữ công may vá. Trong đó quan trọng nhất chính là thêu,Ở kiếp trước ngay cả tranh thêu chữ thập cũng học không xong, thật đúng là một chuyện vô cùng thống khổ.
8 Sau học thêu, chính là học nấu nướng. Uyển Nhu nói;”Làm ra thức ăn ngon cho người thân, cảm giác rất hạnh phúc. ”Thanh Mai rất tán thành. Tài nấu nướng không khô khan giống như thêu vậy, Thanh Mai cũng rất thích thức ăn ngon, rất nhanh thích thú.
9 Hai năm sau, Hổ Sư Đại Lương đại phá Khương quốc, tấn công Vương đình của Khương quốc, bắt vương tộc Khương quốc làm nô lệ, đại thần và hậu phi mấy ngàn người áp tải hồi kinh.
10 Thanh Mai cập kê, lễ vật mà Trầm Mặc Trúc đưa nàng là một hộp mộc trâm và một cây lược gỗ. Mộc trâm tổng cộng có mười hai mai, điêu khắc hết sức tinh mỹ, hoa điểu đồ án trông rất sống động, đường nét lưu loát, cổ sơ trang nhã, Thanh Mai vừa thấy liền yêu thích không buông tay.
11 Ngày thứ hai, Thanh Mai tỉnh lại trong ngực Trầm Mặc Trúc. Nhìn vẻ mặt thỏa mãn mỉm cười nhìn nàng, không nhịn được nắm quyền đánh tới bộ ngực hắn, “Chàng tên khốn kiếp này! Khốn kiếp! Khốn kiếp!”.
12 Rất nhiều năm trước. Sau khi Lý Độ và Trầm Dịch nhìn đã mắt thiên hạ danh sơn Đại Lương, rốt cục nhớ được nên trở về nhà. Song sau khi Lý Độ về nhà, không đợi đến cảnh tượng bị mẹ hắn ôm nước mũi nước mắt nói”Con a rốt cục cũng về nhà” , đã bị cha hắn một bữa chửi mắng.