1 “Lại tiên sinh, anh có nguyện ý tiếp nhận tiểu thư Tuyết Thuần trở thành vợ hợp pháp của mình không, theo pháp lệnh thượng đế cùng kết hôn, chung sống với cô ấy không? Cũng cam kết từ nay về sau thủy chung yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, dỗ dành cô ấy, yêu thương cô ấy, thủy chung với cô ấy, đến chết cũng không đổi?”
Lại Tư cười nhạt một tiếng: “Tôi đồng ý.
2 “Tuyết Thuần. . . . . . Em không sao chứ?”
Sắc mặt Tuyết Thuần trắng nhợt, tay nắm tay cầm cửa run lẩy bẩy.
“Cốc, cốc,cốc. . . . . . ”
Két. Cửa vẫn được mở ra, nhìn tình cảnh này, không nói ra lời, nói không chừng anh sẽ phá cửa xông vào, hoặc báo cảnh sát gì đó.
3 Trên máy bay, Tuyết Thuần nhìn bầu trời bên ngoài, kí ức như thủy triều ập tới, lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, vừa đơn giản lại cảm động, cũng khắc sâu vào tim mỗi người.
4 Cô dùng sức kéo mẹ nuôi đứng lên, cứng rắn đặt tại xe lăn, “Mẹ, không cần cầu xin bọn họ nữa rồi ! Dù cho cổ phiếu Tần thị có mất giá, cũng không cần bán cho bọn họ! Chúng ta trở về! Chúng ta tự nghĩ biện pháp! Những người này hoàn toàn không đáng giá, bán cho bọn họ không có lợi lắm, còn không bằng chúng ta tự làm.
5 Thật ra Tuyết Thuần cũng có một gia đình ba người hạnh phúc, ba là quản lý cấp cao của xí nghiệp, mẹ là giáo sư trung học, không phải loại quá giàu có, nhưng mà trôi qua yên bình, hòa thuận vui vẻ làm bao người ghen tỵ.
6 Editor: thiên ngọc
Mẹ nuôi cứ như vậy mà tin tưởng, cô không biết là hạnh phúc hay bất hạnh. Cho dù Lại Tư(Rice) xuất sắc như thế nào cũng khó người đảm bảo nhân phẩm có vấn đề hoặc là gặp một người liền yêu một người hoặc là không nhìn thấy thiếu sót (khuyết điểm).
7 Editor: Cogau
Thật sự là cô chẳng muốn gặp lại họ, đặc biệt là hai người xa lạ này, hôm đám cưới, chính vì họ mà cô bị Lại Tư ăn hết đậu hũ. Chỉ cần nhớ lại thôi đã mặt đỏ tía tai rồi.
8 Editor: Cogau
“Sao? Đói xỉu rồi à?” Lại Tư yêu thương xoa đầu cô, kéo cô tới bàn ăn: “Vừa hay dì Lục chuẩn bị rất nhiều món em thích ăn đấy. ”
Tuyết Thuần ngỡ ngàng gật đầu, cay cay nơi sống mũi, không biết là bởi vì tháng rồi hốt hoảng chạy trốn hay hay là bởi vì nhớ tới khuôn mặt của ba.
9 Editor: Cogau
Lại Tư nghe tiếng điện thoại tút tút, môi mỏng gợi lên nụ cười nhẹ vốn có, anh cũng không tin, cô có thể chạy thoát khỏi lưới tình chằng chịt anh đã giăng ra.
10 Editor&Betaer: Cogau
Mặc dù sớm có được thông tin, ngực Tuyết Thuần đúng là size D, nhưng mà bây giờ không phải lúc ‘chảy máu mũi’. Tình trạng cuộc sống của vợ anh thật đáng lo!
“Dì Lục!”
Dì Lục đang chăm chú ‘nhất cử nhất động’ của cậu chủ và cô chủ, không khỏi lo lắng trong lòng, cậu chủ lại bất ngờ gọi, thiếu chút thì hét lên rồi, sau đó lật đật chạy tới, bà tuổi đã cao, bà cũng dễ dàng lắm sao: “Cậu chủ, chuyện gì ạ?”
Lại Tư mặt lạnh, mắt nhìn chằm chằm phía trước không hề chớp như cái xác không hồn, lời nói hình như phát ra từ kẽ răng lạnh như phong ba bão táp Bắc Cực vậy: “Bà chăm sóc cô chủ như vậy sao!” Không phải nghi vấn, mà là câu khẳng định.
11 Editor&Betaer: Cogau
Cửa vừa mở ra, thấy cô gái mặc bộ đồ ở nhà hình con báo còn dè dặt mở gần một nửa cửa.
“Bà xã, ba ngày nữa sẽ đãi tiệc ở nhà đấy.
12 Editor&Betaer: Cogau
“Vậy không bằng em đến công ty anh đi, em cũng thấy đấy, bình thường anh rất bận, có bà xã yêu quý ở bên cạnh hỗ trợ, có lẽ hiệu suất làm việc của chồng em sẽ rất cao.
13 Tuyết Thuần xoắn ngón tay nghĩ thầm, những chuyện của phụ nữ thế này để tự cô làm là được rồi, người như anh – cho dù là đang dùng bữa cũng còn nói chuyện công việc qua điện thoại với người khác, bình thường trừ lúc ăn và lúc ngủ ra thì hầu như đều bận công việc.
14 Editor&Betaer: Cogau
Sau khi tốt nghiệp thì cô lập gia đình luôn, ngày ngày ở nhà, nếu không phải thiết kế websites, thì viết bài. Ở nhà, chỉ mặc quần áo ở nhà, dù là hàng quý Lại Tư đều cho người đưa tới những bộ trang phục mới lưu hành nhưng Tuyết Thuần cũng không hứng thú.
15 “Anh đi ra ngoài!” Tuyết Thuần vội kéo quần áo che kín cảnh xuân trước ngực, rồi đành phải lùi bước đến góc phòng thử quần áo, cố gắng ghìm giọng xuống.
16 Editor: Cogau
“Lại thiếu gia, thật hiếm có nha, đây là lần đầu tiên anh đến tiệm của em đấy!”
Phó Tiên Doanh - một nhà thiết kế trang phục nổi tiếng thế giới, từng thiết kế lễ phục cho không ít thiên kim và phu nhân của những gia đình giàu có, hoặc những minh tinh điện ảnh và truyền hình nổi tiếng.
17 Editor: Cogau
Chiếc đầm màu xanh nhạt điểm kim tuyến lấp lánh, phần ngực viền ren và đính kim cương, vạt váy dài thướt tha như chiếc đuôi của cô tiên cá mặc trên cơ thể nhỏ nhắn của cô giống như một con rắn nước tinh ranh lượn lách trong rừng rậm vậy.
18 Editor: Cogau
Lại Tư đưa tay ra, ôm lấy Tuyết Thuần chẳng chút e dè.
Thân thể Tuyết Thuần cứng đờ, âm thầm giãy ra. Trước mặt người ngoài, Tuyết Thuần không thể giãy giụa quá mức.
19 Editor: Cogau
Ánh mắt Trù Nhiên thoáng qua vẻ căm hận, sau đó lại chuyển thành kiên định. Cô ta cố gắng kìm nén đố kỵ trong lòng, chỉ nhìn Lại Tư: “Lại Tư! Anh biểu diễn cho ai xem chứ? Anh cho rằng làm như vậy là có thể xóa bỏ kỳ vọng của em sao? Sớm hay muộn có một ngày, anh sẽ biết, chỉ có em mới là người phù hợp nhất với anh mà thôi.
20 Editor: Cogau
Cảm thấy người trong ngực khác thường, vẻ mặt nghiêm túc của Lại Tư hơi buông lỏng một chút: “Bảo bối, không sao đâu, có anh ở đây rồi, đừng sợ!”
Một Lại Tư bình tĩnh thong dong, vững như bàn thạch, còn dự tính được trước mọi chuyện.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50