61 - Sao thế? Làm phù dâu không thuận lợi sao? Hay là phù rể xấu quá, thê thảm quá sao?
Thẩm Tâm nhìn Điềm Tâm bỗng chóc suy sụp thì không nhịn được mà bắt đầu thân thiết an ủi hỏi thăm.
62 Điềm Tâm và Thẩm Tâm đều cứng đờ, đồng thời quay đầu nhìn về phía chỗ ngồi sau lưng, chỉ thấy Tô Việt có chút xấu hổ nhìn hai người, ngượng ngùng nói:
- Chuyện đó.
63 Điềm Tâm ngẩng đôi mắt trong trẻo nhìn Thẩm Tâm, nửa ngày sau cũng không nói thành lời.
Đến lúc tan học, rốt cuộc thầy chủ nhiệm cũng bước vào lớp.
64 - Chào anh, không biết anh có phải là anh trai của học sinh Điềm Tâm? Tôi là chủ nhiệm lớp em ấy, phiền anh đến trường học một chuyến, phòng 207 lầu hành chính.
65 - Ha ha.
Điêm Tâm giật giật khóe môi, bên ngoài thì cười thế nhưng trong lòng không cười, liếc nhìn Trần Diệc Nhiên nói: là thầy giáo nói đấy nhé.
Trần Diệc Nhiên trừng lớn mắt từ chối cho ý kiến.
66 Vậy nên thầy Từ đã giáo dục hai người kia một trận, mãi đến khi miệng đắng lưỡi khô mới thôi, lúc đó mới cảm thấy hài lỏng thả bọn họ đi.
Trần Diệc Nhiên và Điềm Tâm đều có chút chật vật bước ra khỏi văn phòng.
67 Chỉ là không nghĩ đến Trần Diệc Nhiên lại quen biết với thầy chủ nhiệm.
Điềm Tâm vừa ăn món cay Tứ Xuyên vừa nghiêm túc tự hỏi không biết bước tiếp theo nên làm gì.
68 - Anh không phải giáo viên thế nhưng anh hơn cả giáo viên đấy.
Điềm Tâm vội vàng nịnh nọt liên tục gắp thức ăn cho Trần Diệc Nhiên, nói:
- Đầu năm nay tìm thầy dạy kèm tốt tại nhà không dễ dàng, không biết được thành tích dạy học thế nào, thế nhưng quan trọng nhất vẫn là thứ bậc của bọn họ, anh nói đúng không.
69 - Khụ khụ.
Trần Diệc Nhiên có chút mất tự nhiên ho hai tiếng, sau đó nhìn Điềm Tâm cười cười, thấp giọng nói:
- Lần sau muốn ăn gì thì cứ nói thẳng, không cần vòng vo như vậy.
70 - Mẹ, có chuyện gì không?
Trần Diệc Nhiên quay người ngồi trên giường, sau đó tiện tay tìm một cái quần, vừa mang vào vừa nói chuyện điện thoại.
- Hừm, dì nhỏ mày mấy hôm trước gọi cho mẹ, nói Điềm Tâm đang học trung học, thành tích toán học và vật lý không được tốt.
71 Điềm Tâm im lặng nhìn anh, lại nhìn anh đã ăn mang chỉnh tề, lại nhìn phía sau anh. . . Ừm. . . Điện thoại vứt lung tung trên giường tai nghe cũng không hề cắm vào.
72 - Ha ha, không cho.
Điềm Tâm làm mặt quỷ với Trần Diệc Nhiên, sau đó nghiêm túc nói:
- Ai bảo vừa rồi em đói bụng anh còn nỡ ăn tô mì kia trước mặt em.
73 - Rất thấp phải không ạ?
Điềm Tâm nhìn vẻ mặt khó xử của anh, sau đó thay anh nói ra.
- Ừm. . . Cũng không phải rất thấp. . .
Trần Diệc Nhiên do dự không biết mình có nên an ủi cô một câu hay không.
74 - Nếu như hôm đó không bận công tác thì anh sẽ đến xem.
Trần Diệc Nhiên cúi đầu nhìn lịch trong điện thoại, hình như sắp tới cũng không có cuộc hẹn đặc biệt nào.
75 Sau khi tiếng gầm gừ bên kia nhỏ lại Trần Diệc Nhiên mới cau mày, cố gắng lấy lại giọng điệu nói:
- Bố nói mẹ tốt với con đương nhiên con biết. Thế nhưng cái tốt của bố cũng phải có mức độ thôi.
76 Đi với anh?
Trong nháy mắt Điềm Tâm chết sững rồi. Thế nhưng nói là đi cùng, mà tình huống trước mắt này, rốt cuộc là có chuyện gì chứ. . . .
Diềm Tâm đứng trong một tiệm áo quần sang trọng của phụ nữ, nhìn mấy nhân viên đang nhiệt tình chọn mấy bộ đồ thử trên người mình thì đầu vạch đen quay sang nhìn tên đầu sỏ gây ra.
77 - Đổi bộ khác?
Trần Diệc Nhiên khẽ ngẩng đầu nhìn nhân viên cửa hàng, bước theo hỏi:
- Ví dụ như bộ nào.
- Tôi nghĩ những bộ đồ theo phong cách ngọt ngào đáng yêu sẽ rất thích hợp với vị tiểu thư này.
78 - Ừm. . . Hình như hơi đắt, nghe nói là thu phí theo giờ, mặt giờ một trăm tệ.
Điềm Tâm suy nghĩ một chút sau đó cũng không chắc chắn nói. Trước giờ cô chưa từng đến lò luyện thi phí cụ thể thế nào cô cũng không biết rõ.
79 - Đợi anh xem giờ và địa điểm.
Trần Diệc Nhiên lấy chiếc điện thoại cũ ra, trên đó có tin nhắn ghi rõ giờ hẹn và địa điểm.
- Người thứu nhất mười hai giờ, quán cafe gần khách sạn trung tâm - Trần Diệc Nhiên có chút bất đác dĩ nhìn tin nhắn, từng chữ một nói ra - Sinh viên, váy liền màu đỏ.
80 - Đừng nói nhảm
Trần Diệc Nhiên thấp giọng nhìn Điềm Tâm:
- Đợi đến khi em thấy anh ngồi xuống thì mười lăm giây sau bước vào, hiểu không ?
- Được !
Điềm Tâm gật đầu chắc nịch nói với Trần Diệc Nhiên.
Thể loại: Xuyên Không, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50