1 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
Tình hình bây giờ thật sự tệ hết biết rồi, Chiyo ghé đầu vào trên thuyền gỗ.
Dưới sự ép buộc của sư phụ vô lương nuôi dưỡng mười bảy năm nước thâm lửa nóng, cho nên nhanh chóng rời bến.
2 Edit: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
"Ông lão,"
Sáng sớm hôm sau Chiyo tìm đến Jeff.
"Tôi muốn đổi phòng. "
"Hả?"
Jeff thấy Sanji mua nguyên liệu trở về, liền hiểu được nguyên nhân Chiyo muốn đổi phòng, nhưng…
"OÀNH!!"
"Nơi này của tôi là nhà hàng, không phải nhà trọ.
3 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
Quả nhiên, đêm đó vẫn nên làm vài chuyện.
Mọi người dùng ánh mắt hiểu rõ nhìn Sanji và Chiyo. Jeff vuốt vuốt bộ râu độc đáo của mình, khóe miệng giương lên độ cong rất nhỏ.
4 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
Thật là, mình quá kích động, khiến người phục vụ đều đi hết.
Không có người phục vụ, Chiyo càng thêm bận rộn.
5 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
"Thượng tá Fullbody! Không hay rồi, người của hải tặc Krieg đã chạy trốn!" Một hải quân vội vàng chạy vào nhà hàng.
6 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
"Loảng xoảng"
Chiyo thu dọn mảnh thủy tinh.
Thật là, con gái thật phiền phức, ngay cả ly rượu cũng không cầm được, chỉ biết giả vờ yếu đuối.
7 Nói đi nói lại, Chiyo thật sự đã ngủ.
"Cái gì vậy," Chiyo bị tiếng ồn đánh thức. "Thật là, ngủ cũng không để người ta yên!"
Chiyo cau mày đi ra ngoài, đứng trên lan can xem chuyện gì.
8
Giờ điểm tâm.
"Này" Sanji và Luffy mở cửa. "Chúng tôi ngồi thế nào đây?"
"Không có chỗ của các cậu. "
"Ngồi trên đất mà ăn đi. "
"Không có chỗ của chúng tôi, đùa gì vậy, đây là nhà ăn mà.
9 "A, không khí thật tốt. " Luffy xoay thắt lưng, kích động chạy đến đuôi tàu, tay che nắng. "Đại hải trình ở hướng này sao? Hay ở bên này?" " Bên này à?" "Bên này ư?" "Hay là bên này?" "Thật phấn khích!!"
"Cậu im lặng cho tôi!" Chiyo nắm tay.
10 Cho nên mới nói, sao mình lại gia nhập băng hải tặc này cơ chứ!!
Chiyo bước ra khỏi đống phế tích cực kì hối hận quyết định của mình.
Lúc ăn cơm tự dưng xuất hiện một con không biết là hà mã hay là trâu, hành hung nó một chút rồi để nó kéo thuyền đi đến chỗ của quất phát nữ, kết quả hà mã thối đó đúng lúc quan trọng lại húc đầu lên tường, khoe sừng của mình.
11 Editor: Ngọc Nguyệt
Beta: Phong Linh
"Này, bây giờ nên làm gì?"
"Sao tôi biết được, đều tại mũi dài nhà cậu!"
Chiyo và Usopp đang chạy trốn.
Thật là, không có năng lực lại còn dám khiêu khích người cá, mũi dài này thật là không muốn sống nữa, nếu không phải giúp cậu ta một chút, cậu ta chắc đã sớm đi đời nhà ma, đi nghỉ phép dưới hoàng tuyền rồi!
"Không phải cậu rất lợi hại sao? Sao không cầm dao đâm?!" Chân Usopp không ngừng hoạt động, tuy không chiến đấu được, nhưng nhiều năm được huấn luyện, chạy trốn vẫn có thể.
12 Editor: Ngọc Nguyệt
Thuyền nhỏ dừng lại, ánh mặt trời tươi đẹp phủ lên đoàn người đang chuẩn bị xuất phát, gió biển nhẹ nhàng thổi qua mồ hôi mằn mặn trên trán.
13 Đứng ở bến tàu nhìn dòng chữ "Logue town", bảy ngày trên biển, cuối cùng mọi người cũng đến nơi được gọi là "Thị trấn của bắt đầu và kết thúc", nơi vua hải tặc Roger sinh ra và chết đi -- Logue Town.
14 Sau giữa trưa, gió biển xen lẫn mùi khác, ấm áp thổi qua người khiến người ta không khỏi tiến đến nơi gió biển thổi.
Bây giờ là một giờ chiều, cùng với tiếng chuông ở quảng trường, lễ hội mỗi năm một lần bắt đầu.
15 Cuối cùng tới đường hàng không thứ nhất trên đường tới Đại hải trình -- núi Whisky. Nhìn đảo nhỏ toàn xương rồng lớn cách đó không xa, không thể không nói, còn bảo vệ môi trường.
16 Kết quả của say rượu chính là, đầu đau như búa bổ.
Huyệt thái dương giật giật, mỗi lần giật nảy lên là một lần hoa mắt choáng váng. Chiyo nâng tay ấn ấn thái dương, vừa mới tỉnh lại.
17 Ở trên thuyền vốn nên buồn tẻ vô vị đơn điệu, nhưng có nhóm người dở hơi này, nhàm chán gì đó đều không tồn tại.
Bên này Luffy và Zoro đang thảo luận vài vấn đề rồi lại ồn ào bảo Usopp làm đồ đi câu cá, thật giống mấy đứa trẻ một phút cũng không rảnh rỗi.
18 Sau buổi trưa, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ lưu lại ánh vàng nhạt trên người đang ngồi trên ghế hưởng thụ.
Đổ một ít lá trà, rót nước nóng vào nữa, đợi cho mùi hương tràn ngập trong phòng, nhấc ấm trà, đổ ra cốc, tinh tế cầm lấy một ly trà, cảm giác hương trà lan qua môi và răng, không khỏi cảm thán.
19 Vừa lòng lấy một quả quýt, Chiyo lặng lẽ nhìn Nami tinh thần không tốt.
Chẳng lẽ đã hơi quá đáng, cảm giác không có tinh thần gì.
Nami yên lặng lùi lại chỗ Vivi ở phía sau, Nami đưa kim đồng hồ trên tay mình cho Vivi.
20 Đêm trăng sắp tròn, ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua bầu trời đen, khiến mặt biển yên tĩnh sáng lên.
Đảo phụ cận phía đồng, ban đêm cực kì lạnh, nhưng cũng cực kì nóng.