1 Trên quảng trường Tây Môn, các thiếu nữ trẻ tuổi đứng chật ních, ai nấy đều há to miệng, hưng phấn nghoảnh mặt nhìn về phía nam nhân trẻ tuổi đứng trên sân khấu giữa quảng trường, điên cuồng gào thét –“Lôi Kì! Ta yêu ngươi!” Một cô gái béo mang mắt kính kích động lấy áp phích của thần tượng la to.
2 Lôi Kì về đến nhà, tắm rửa xong một cái, mới nhớ tới trong nhà đã không còn gạo. Khi hắn thay quần áo đang muốn đi ra cửa siêu thị, lại phát hiện cửa nhà hắn bị một vật thể to lớn chặn lại.
3 Lôi Kì có một giấc mơ…… Xem như là một giấc mơ đẹp đi!Hắn mơ thấy mình bị một đám fan hâm mộ vây quanh, hơn nữa tất cả đều là mỹ nữ, một đám người vừa trẻ tuổi lại vừa xinh đẹp, cầm trong tay hoa tươi, lễ vật, vừa kéo vừa ôm hắn.
4 Hôm nay, Lôi Kì đưa hàng hóa xong, lão bản đột nhiên thần bí gọi hắn qua. “A Lôi, tôi hỏi cậu, Lâm ca đối đãi với cậu thế nào?”“Tốt lắm a! Vài năm nay nếu không có anh chiếu cố, chỉ sợ tôi sẽ rất thảm!” Não Lôi Kì chứa đầy nghi vấn, không rõ vì sao lão bản đột nhiên lại hỏi như vậy.
5 Ngày thứ hai, Diệp Miêu toàn thân đau nhức, hoàn toàn không thể xuống giường được. Lôi Kì tự biết ngượng làm riêng một bữa sáng phong phú, đem đến trên giường đút nàng ăn.
6 Sau khi Lôi Kì tiễn Lôi Tường đi, cõi lòng đầy lo lắng vội vàng chạy về trong nhà, lại giật mình phát hiện không thấy Diệp Miêu!Hắn tìm kiếm khắp nơi trong nhà, đều không thấy bóng dáng của nàng, chỉ có Tam Nguyệt ai oán kêu meo meo không ngừng, bởi vì nó suốt một đêm cũng chưa ăn cái gì, còn bị người ta mặc kệ để ở trong nhà.
7 Ngày thứ hai, Diệp Miêu đáng thương một lần nữa không thể xuống giường. Nhưng lần này là do nàng tự tìm, cho nên nàng cũng không thể oán giận, chỉ có thể toàn thân đau nhức nằm ở trên giường, ai oán nhìn Lôi Kì cười cười giúp nàng ăn sáng.
8 Đêm hôm đó sau khi bị Lôi Kì cưỡng bức, Diệp Miêu cũng không quay trở lại nhà Lôi Kì. Đơn giản mà nói, ngày hôm đó sau khi tỉnh lại, nàng gần như là chạy bán sống bán chết ra khỏi nhà Lôi Kì.
9 Diệp Miêu vội vàng chạy đến nhà Lôi Kì, nhưng hắn lại chưa về nhà. Nàng ở cửa đợi một hồi, đột nhiên di động vang lên. Vừa bắt máy, đã là giọng nói nôn nóng của Đồng Hân, “Miêu Miêu, cháu ở đâu vậy? Mau trở về đi, có chuyện rồi!” Giọng của hắn như là đang trốn ở cái góc nào đó, lấy tay che điện thoại vậy.
10 Lôi Kì trong lòng thấp thỏm bất an, đi vào cửa sau Học viện Hí Kịch quốc gia. “Miêu” đã diễn xong một đoạn, vài vị công nhân kỹ thuật đang ở trên vũ đài kiểm tra chi tiết, diễn viên vừa múa xong đang tháo trang phục, chỉ còn vài diễn viên trẻ còn đang mặc trang phục mèo hoa lệ, ở trên vũ đài liên tục tập luyện dáng đi của mèo con.
11 Một năm sauDưới sự kiên trì của Diệp Miêu, dì của nàng cuối cùng cũng đồng ý cho nàng về Đài Loan thi liên khảo đại học, nếu nàng thực sự có thể đỗ được Đại học ở Đài Loan thì sẽ cho nàng ở Đài Loan đi học.