1
( P/s: các nàng không cần ngạc nhiên khi lúc ta dùng tôi, lúc ta dùng cô.
Tôi: là ý dẫn truyện do nhân vật chính nhìn thấy, suy nghĩ, hành động.
2
Đã qua nửa năm kể từ khi tôi đến nơi này.
Hạ Ai Cập cũng đã nhanh chóng phát triển theo đúng con đường của nó.
Thật tự hào làm sao, một khi công sức của tôi được đền đáp.
3
Sáng hôm sau khi tỉnh lại liền cả người cảm giác bị khống chế. Bỏ ý định vùng vẫy khi bên cạnh có hơi thở của một người khác.
Quay sang bên cạnh, một cái đầu nhỏ cố gắng cọ vào người mình.
4
Gió trôi nước chảy.
Thoáng chốc đã qua 6 năm rồi. Thời gian trôi quá nhanh. Hạ Ai Cập bây giờ trở thành trung tâm kinh tế đắc lực giữa các khu vực.
5
" Công chúa, xin người cho nô tì chuẩn bị giúp"
" Ấy, ui da không cần đâu"
Đúng thật tôi không cần sặc sỡ. Lần này là sinh nhật 16 của Memphis, hắn đưa thư, và bắt buộc tôi phải trở về.
6
Trở lại phòng mình.
Đã quá lâu rồi, căn phòng này vẫn sắp đặt đồ đạc như cũ.
Điều đáng nói là chúng không một hạt bụi, hay mảy may là một căn phòng đã quá 6 năm không người ở.
7
Sáng hôm sau, bình minh lại đến với Ai Cập cổ đại.
Hôm nay là sinh thần của Memphis, bắt đầu từ tờ mờ sáng, nô tì đã đi lại tất bậc trước cửa phòng.
8
Bà cô này có lẽ quá đam mê với các vị thần rồi.
" Cô gì ơi, nơi này là thánh điện, cô mau đi đi. Ở đây, một lát binh linh tới, cô sẽ mang tội đấy!"
".
9
Khi tôi tỉnh giấc đã là quá sớ chiều, liền đứng dậy nhờ Ari chuẩn bị phụ kiện, trang phục cho buổi tiệc trước mắt.
Khi thay bộ váy lam, có thứ gì đó móc vào váy ở tay tôi.
10
Khi tôi nhân ra mình sẽ bị gai những bông hoa phía dưới đâm vào người, thì đã có bàn tay vội kéo tôi lại.
Trước mặt lập tức tối sầm, người bị hơi ấm ôm trọn.
11 Trong cung điện linh đình, tiếng cười, giọng nói. Ánh sánh lấp lánh, bóng người ra vào tấp nập. Trong điện, những vũ công xoay người nhảy múa say mê, quyến rũ.
12
Và khi tôi suy nghĩ về Hạ Ai Cập sau bữa tiệc này, điều tôi không ngờ nhất đã xảy ra.
Đối với mọi người đó là vui mừng cho Ai Cập, nhưng đối với tôi, ác mộng sắp lại tiếp diễn thêm lần nữa.
13
" Nàng đã tỉnh?"
Hassan ngồi trên giường khi thấy người con gái kia khẽ động, anh liền đem nước đến bên giường nàng.
". . . Hassan, chúng ta.
14 Nhìn người ngẩn ra dưới gốc cây, không biết tại sao tâm lại trùng xuống. Phòng binh, nơi tập của quân đội dường như kiếp trước lẫn kiếp này vẫn rất quen thuộc với tôi.
15
" Asisu, nàng muốn về? "
"Nàng ở bên ta được không? Asisu, đừng giận ta. "
Memphis cố níu tay người con gái trước mặt kia, hắn muốn nàng, rất cần nàng, muốn nhìn hình bóng nàng bên cạnh mỗi ngày.
16
"Nữ hoàng, hay nghỉ lát rồi hẳn đi"
Trên sa mạc cát vàng, biển cát không người, nắng và gió. Mặt trời lên trên đỉnh thiêu cháy mọi vật. Đội quân lính theo sau bảo vệ Asisu cũng đã mệt rồi.
17 Bên cốc vài phút, Asisu chơi đùa với những đoá hoa kì lạ, nguyên cứu về loại phấn của chúng, cùng những sinh vật xinh đẹp. Mệt mỏi, thì tựa người trên tảng đá đưa mắt nhìn bầu trời.
18 Sáng hôm sau khi tôi tỉnh giấc đã là ngày mới, mặc trời ở sa mạc Sahara chưa lên cao đoàn người đã vội rời khỏi ốc đảo. Dù là buổi sáng sớm nhưng sa mạc Sahara vào sáng mặt trời cũng đã rất gần, như thiêu đốt mọi vật.
19 Tôi ngơ ngác nhìn Carol vùng vẫy khỏi bình lính rồi quỳ rạp xuống chân tôi, ôm chân mà khóc lóc. Tôi thật không hiểu, cô ta bị ếm thứ gì mà chạy đến nơi xuyên việt này, nhưng nếu đó là lời nguyền thì chắc chắng không phải do tôi mang ra.
20
"Asisu đừng ép buộc ta, ta sẽ không nghe theo lời nàng đâu!"
Hassan cau mày, nắm chặt tay Asisu không cho cô nói tiếp, kéo tay nhỏ ôm cô vào lòng.