1741 "Cạch---!" Một tiếng vang nhỏ, khô khốc phát ra. "Xem ra vận khí của tôi cũng không tệ lắm, bây giờ đến anh. . . " Dương Minh đưa cây về phía Khắc Lạp Tư cười nói một câu.
1742 "Tước vũ khí của chúng trước đi" Dương Minh trả lời. "Vâng---!" Kim Ngưu nghe Dương Minh nói xong liền ra lệnh cho đám thủ hạ tước vũ khí của đám người Smith sau đó dồn họ vào một góc phòng chờ chỉ thị tiếp theo của Dương Minh.
1743 Sau khi tất cả đã vào trong xe, Dương Minh mới nghi hoặc hỏi Kim Ngưu:" Kim Ngưu, xe này ở đâu ra vậy???"Dương Minh nghi hoặc cũng không có gì là lạ, bởi vì chiếc xe này mang biển kiểm soát quân đội, hơn nữa chiếc xe này còn được thiết kế chống đạn và có hệ thống súng tự động rất hiện đại.
1744 "Ồ---!" Hai cha con Trương Tân đồng thời ồ lên kinh ngạc, hai cái miệng tựa hồ đã há ra hết cỡ. Quả thật, hành lang của khu vực phòng V. I. P được bài trí hết sức là xa hoa, các bức phù điêu gắn trên tường đều được mạ vàng, nếu bảo hai cha con Trương Tân không kinh ngạc mới là lạ.
1745 Bất quá thì Uygur cũng biết rằng phía sau khách sạn Douglas còn có gia tộc Douglas chống lưng. Hơn nữa, thế lực của gia tộc này cũng không khác gia tộc South City bao nhiêu cả cho nên Uygur không muốn làm lớn chuyện, vì vậy mà Uygur muốn thông báo với quản lý của khách sạn Douglas ở Ma Cau một tiếng.
1746 "Gọi thêm người làm gì???" Dương Minh không cho là đúng nói:" Tôi biết ý tốt của ông nhưng mà tôi không muốn bứt dây động rừng cho nên chuyện này ông cứ để tôi tự mình xử lý"Đối với hành động của Tam Đặc Đốn, Dương Minh dĩ nhiên là hiểu rõ.
1747 Sau khi nhận được chỉ thị của Kaike, Tam Đặc Đốn liền gọi điện cho Uygur. Rất nhanh đầu dây bên kia liền truyền đến thanh âm của Uygur:" Tam Đặc Đốn tiên sinh, chuyện đó thế nào rồi??? Hắn có còn thuê phòng ở khách sạn của ngài không???""Uygur tiên sinh, tôi cũng đang muốn nói chuyện này với ngài đây.
1748 "Ngươi đang tìm cái này sao?" Kim Ngưu đột nhiên giơ tay phải của mình lên, trên tay hắn có thêm một khẩu súng. Mạch Khắc bị dọa cho nhảy dựng lên. Bất quá khi nhìn kỹ, trên tay Kim Ngưu đúng là khẩu súng của mình.
1749 Không thể không nói Mạch Khắc động tác rất nhanh nhẹn, loáng cái liền thu xếp xong xuôi. Lau mồ hôi trên trán, quay sang Kim Ngưu cười nịnh: "Đại gia, tiểu nhân …Hiện tại nên làm gì tiếp đây?""Ưm, làm xong rồi liền mang xuống đi, ta giúp ngươi bỏ vào trong thang máy.
1750 "Lão đại, lão đại, không xong rồi…!" Mạch Khắc vọt vào, hét lớn. "Làm gì mà nhặng lên thế? Có chuyện gì không thể từ từ nói à?" Đoạn Đầu Lang nhíu mày: "Cho dù bắt người đem trở về, cũng không có ai tranh công với ngươi đâu…"Đoạn Đầu Lang nghĩ Mạch Khắc nhất định là bắt người trở lại, vì tranh công mà nhanh chóng chạy tới chỗ mình! Hắn nghĩ thầm Mạch Khắc là tâm phúc của mình, khẳng định là muốn nhờ mình mà có được địa vị cao hơn trong bang, nhưng việc đề bạt phải có cớ mới được không thể tùy tiện mà làm.
1751 " Cái chủ ý này cũng không tồi, để cho tên khốn kia tới tổng bộ chúng ta sẽ phải nhận lấy cái chết!" Đoạn Đầu Lang vừa nghe ý kiến hay, có thể tránh khỏi thương vong cho thủ hạ.
1752 “Vâng, thủ lĩnh…!”Kim Ngưu chẳng hỏi Đoạn Đầu Bang ở nơi nào, cũng chẳng có hỏi lúc nào đi bởi vì trong suy nghĩ của hắn chỉ có kiên quyết phục tùng mệnh lệnh của Dương Minh.
1753 "Vâng, thủ lĩnh. " Kim Ngưu không hề nghi ngờ, gật đầu. "Vương Bằng, ta cùng Kim Ngưu đi vào tổng bộ Đoạn Đầu bang. Lúc sau, ngươi dẫn người đem tiêu diệt Đoạn Đầu bang.
1754 Đoạn Đầu Lang vừa định nổ súng lại không nghĩ rằng súng đã không còn trên tay, nhất thời sắc mặt đại biến. Liều lĩnh hét lớn: "Người đâu, mau vào đây!"Dương Minh không hề ngăn Đoạn Đầu Lang gào thét, chỉ cấp cho Kim Ngưu ánh mắt ý bảo cứ để hắn la.
1755 Đoạn Đầu Lang nghe Dương Minh nói xong, thấy chẳng qua chỉ là bảo hắn gọi điện thoại, nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Thầm nghĩ chính mình chỉ cần hoàn toàn làm theo ý của hắn, hắn sẽ làm khó mình sao?Hiện tại không còn thủ hạ, Đoạn Đầu Lang đã sớm mất đi cái khí phách lão đại lúc trước.
1756 Nghe thủ hạ hồi báo, biết được Đoạn Đầu Lang lấy hết tiền bạc trong Đoạn Đầu bang rồi chạy trốn, Uygur giận đến không thở được. Đem hết đồ đạc giấy tờ trên bàn quăng xuống đất.
1757 Dương Minh trở lại khách sạn, lấy điện thoại di động ra trực tiếp gọi điện thoại cho Elise. Đoạn thời gian này Dương Minh không đi học, cũng không biết trong trường học Elise làm cái gì.
1758 "Muội muội, điện thoại của ai vậy? " Thấy Elise chạy sang một bên nghe điện thoại, Liệp Ưng cảm thấy chút kỳ quái, nhìn nàng. Bất quá vừa rồi mình đang cùng Hoàng Hữu Tài đàm luận, nên Elise mới sang một bên nghe điện thoại vậy cũng là bình thường.
1759 Ước Thản Tư cúp điện thoại, sợ đến vãi mồ hôi đầm đìa. Không nghĩ rằng mình đã trêu chọc tới một tồn tại cường đại như vậy! Không trách được khi đối phó tên này, Elise tiểu thư tính toán thật cẩn thận, không nghĩ tới nguyên lai là bởi vì.
1760 Uygur buồn bực vì chuyện gia chủ tự mình tới Ma Cao. Hơn nữa, những chuyện mình làm lúc trước hiển nhiên đã khiến gia chủ hết sức bất mãn. Cứ như vậy sự ủng hộ của gia tộc đối với mình nhất định sẽ từng bước yếu dần.