1 Mở đầuKhi màn đêm buông xuống, Lâm Hải phồn hoa không còn tiếng người ồn ào nữa, xe cộ đông đúc, chỉ còn ánh đèn neon chiếu sáng thành phố, cuối cùng tất cả tiếng động lớn ồn ào và ầm ĩ đều dừng lại.
2 Ra khỏi tòa nhà của tập đoàn "JT", Trình Nặc đứng ven đường, ánh mắt lướt nhanh, chiếc xe hơi màu đỏ đang lái đến chỗ cô, cô hơi nheo mắt, giơ tay lên ngăn lại.
3 Trình Nặc hơi ngạc nhiên với lời nói của anh, cô trầm mặc vài giây, nhếch môi cười, "Anh rất khác. "Đây là đánh giá duy nhất của cô với Nghiêm Thiếu Thần bây giờ, mà trên thực tế, đáy lòng của cô đã thấy hiếu kỳ không bình thường với Nghiêm Thiếu Thần, hơn nữa cô tin tưởng nếu có thể, loại cảm giác này sẽ tiếp tục lan ra.
4 Sau khi Dương Tiếu giải quyết xong đại sự đời mình thì "Gọi điện" cho Trình Nặc, hỏi tình huống đêm đó. Lúc đầu Trình Nặc nói sơ lược, đến khi Dương Tiếu ngửi ra khác thường, cô ép hỏi ấn tượng của Trình Nặc với Nghiêm Thiếu Thần thế nào.
5 Gần trưa cuối cùng Nghiêm Thiếu Thần đã gọi điện thoại, chuẩn bị đón cô đến đại viện quân đội. Trình Nặc để điện thoại xuống cầm sản phẩm dinh dưỡng đã mua xong từ sáng sớm, tiết trời dần dần ấm lại, lúc cô ra cửa chỉ mặc cái áo lông màu vàng nhạt, vừa xuống lầu đã nhìn thấy chiếc Liệp Báo dừng ven đường.
6 Trong hành lang tối đen quả nhiên có bóng đen vuột xuống, chờ Trình Nặc nheo mắt nhìn kỹ, cô tự tiếu phi tiếu ngoéo khóe môi, cô không nói một lời chỉ lạnh nhạt nhìn người đứng sâu trong bóng tối.
7 Nghiêm phu nhân ngã bệnh, đã nằm ở bệnh viện ba bốn ngày, nhưng cô là người biết cuối cùng nhất trong mọi người, Trình Nặc thật sự tức giận không phải vì vấn đề thời gian cô biết được chuyện sớm muộn, mà vì cô không biết chuyện này từ miệng của Nghiêm Thiếu Thần.
8 "Bác sĩ Lâm, xin chào. "Trình Nặc đi vào phòng làm việc khoa tim mạch, tìm được bác sĩ mà hôm qua Nghiêm Thiếu Thần đặc biệt dẫn cô đi gặp, Lâm An. Lần này Nghiêm phu nhân làm phẫu thuật bắc cầu tim là do anh toàn quyền phụ trách.
9 Trình Nặc hoàn toàn rơi vào yên lặng, cô ngây ngô nhìn Diệp Lan đã khóc rất nhiều trước mặt, trong đầu đúng lúc thoáng qua tình cảnh thảm thiết trước kia, tuổi còn nhỏ nên hoàn toàn không biết làm sao, chỉ có thể đứng thẳng bên cạnh, trơ mắt nhìn mẹ ruột mình chết đi.
10 Trình Nặc hết lòng chăm sóc Diệp Lan mấy ngày nay nên đươc người xung quanh khen, ngoài một người trong những người này, đó chính là Lâm Tu Dương. Hôm đó, Trình Nặc muốn rời khỏi bệnh viện, thấy Diệp Lan ngồi ở trên giường bệnh nghe cuộc điện thoại vừa gọi vào, lúc ấy Trình Nặc muốn chờ bà nghe điện thoại xong rồi sẽ nói tạm biệt, vì vậy cô ngồi trên ghế chăm sóc lần nữa, không ngờ cuộc điện thoại đã thay đổi dự định của cô.
11 Trình Nặc lấy gà tre đã làm sạch sẻ từ trong túi mua hàng ra, đang cầm nó rửa sạch trong nước, chuông cửa phòng khách vang lên. Cô bĩu môi đặt gà tre xuống, rửa sạch tay trong nước sau đó vội vàng đi mở cửa, dù tiếng chuông cửa chỉ vang lên một lần.
12 Sau khi Nghiêm Thiếu Thần nói muốn kết hôn thì ngày thứ ba sẽ cùng Trình Nặc lái xe đến huyện L chính thức thăm hỏi ba Trình, Trình Mẫn Chi. Dọc theo đường đi Nghiêm Thiếu Thần không nói chuyện, chỉ chuyên tâm lái xe, ngược lại Trình Nặc nhớ một câu thì dặn dò một câu, sau khi Nghiêm Thiếu Thần nghe xong thì rất lâu mới ừ một tiếng, Trình Nặc thấy thái độ của anh lạnh nhạt cũng dứt khoát yên tĩnh chợp mắt.
13 Trình Nặc híp mắt, mặt cô bình tĩnh không nhìn ra nội tâm tức giận, từ nhỏ Trình Nặc biết cha không thích người làm lính, cô nhớ lúc mình học tiểu học, có lần có người mặc quân trang đi ngang qua cửa nhà bọn họ, Trình Nặc hưng phấn chỉ vào người nọ, trong miệng nói cảm thấy anh lính rất oai hùng.
14 Trình Nặc từng nghĩ hôn nhân chỉ là hai chuyện của hai người, lúc chuẩn bị hôn lễ, cũng từ từ cảm khái, tuy hôn nhân chỉ có hai nhân vật chính, nhưng lại ràng buộc hai gia đình, thậm chí nhiều hơn.
15 "Đây là lão Đại Chương Nguyệt, người bên cạnh là vợ của anh, An Giai; người này là lão Tứ Giang Bình, đây là vợ anh Tiền Xuyến Xuyến, em mới vừa gặp," Nghiêm Thiếu Thần đã nhận ra mặt Trình Nặc khác thường, lần lượt giới thiệu cho cô, đang muốn đi xuống giới thiệu, nhìn người ngồi đối diện, "Người này là.
16 Lần này Nghiêm Thiếu Thần tập trung huấn luyện bí mật diễn ra chừng mười ngày, đến khi kết thúc mặt anh hơi mệt mỏi. Vừa xuống máy bay liền mở điện thoại ra gọi điện cho Trình Nặc.
17 Sáng sớm hôm sau, Trình Nặc ra cửa mua bữa sáng lúc rảnh rỗi, Nghiêm Thiếu Thần tạm thời có chuyện về bộ đội trước, nói lại là buổi chiều sẽ về nhà, sau khi Trình Nặc cầm bánh bao và hai ly sữa đậu nành trờ về thấy căn nhà trống không thì đứng yên ở cửa thật lâu.
18 Lâm Tu Dương đột nhiên thay đổi chủ ý điều này khiến Trình Nặc cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng nếu không cần tốn thời gian tiến vào công ty của anh ta, Trình Nặc vui vẻ nguyện ý.
19 Nghiêm Thiếu Thần hơi nhíu mày, trong vẻ mặt bình tĩnh thoáng vẻ hoang mang, "Xuống xe trước đi. "Trình Nặc vốn là người da mặt dày, nhưng vừa nghe anh nói như thế, ngược lại mặt đỏ trước, cô hấp táp vội vã cúi đầu đi vào nhà, nhanh chóng bỏ rơi Nghiêm Thiếu Thần thật xa.
20 "Vậy làm sao không biết xấu hổ, nha đầu Diêu Diêu được tôi nuông chiều thành thói quen, đến lúc đó có thể chọc Trình Nặc mất hứng. " Dư Mặc vừa nghe lời này, cảm thấy không khỏi động lòng.