41 Phạm Vĩnh Kỳ nói thế không phải là không có lý do. So với Khiết Nhi đã biết chữ, Thiệu Khải Đăng không biết gì nên quá trình học vất vả hơn. Ngày xưa thì cho là việc học không cần thiết (Huyết Ma thì học chữ làm gì), bây giờ không học cũng không được.
42 - Cho mày chết nè!Trong một góc, cả đám lâu la xông vào, vừa đấm vừa đá. Nơi này không cần phải đóng kịch nữa rồi. - Bốp!Lạnh lùng từng tên từng tên bị tung lên.
43 Văn Thiện Tùng chỉ mới thành người khoảng 20 năm, tuổi con người có lẽ là 20 tuổi. Mơ mộng, tràn đầy sức sống, trong khi hai người anh đã trải qua không biết bao nhiêu cái trăm năm trong cuộc đời.
44 Khi Văn Thiện Tùng đến nơi thì thấy bên giường bệnh, gã kia thiêm thiếp, còn Tiểu tiên nữ của hắn thì đang ngồi bên cạnh, vẻ mặt rất khẩn trương:- Sư huynh…- Tiểu tiên nữ… Em…- Sư huynh coi chừng anh ấy giùm.
45 - Bão sắp tới…Phượng hoàng lăng xăng dọn đồ đạc lại gọn gàng trong một góc, trong khi thần số phận cũng bận bịu xem lại đống sách vở của mình. Cái nào mới thì mang theo, cái nào mấy thế kỷ thì loại bớt.
46 Gã hồ ly có trách nhiệm nặng nề với gia đình. Gã rắn có sở thích nuôi gà. Bao lâu rồi không nhớ, Phạm Vĩnh Kỳ không thể nén lòng trước cảnh lũ hồ ly con đói khát đã đi trộm gà.
47 - Đệ có để ý tên rắn đó đang cố che giấu gì không?Thiệu Khải Đăng chợt hỏi, Sơn vương cũng đã nhận ra, Phạm Vĩnh Kỳ không thể lờ đi được:- Thân phận của tên Văn Thiện Tùng.
48 - Hắt… xì…Thiệu Khải Đăng vẫn chưa cải thiện được cái mũi mẫn cảm của mình. Mà dường như khi đến thế giới này nó càng ngày càng tệ. Có lẽ do thời xưa hắn ít tiếp xúc với mỹ nhân có điều kiện dùng phấn thơm, còn trong nơi này các cô gái người nào cũng dùng nước hoa, mùi hương đó có ở khắp nơi.
49 Khi Diệp Vũ Tường mở mắt, trước mặt là hai người xa lạ. Một số ký ức giả đã được cấy vào đầu, sẽ giải thích lý do vì sao hắn ta lại ở đây:- … … …. Không nói lời nào, chỉ là một cái khoát tay, nhưng cũng đủ cho Phạm Vĩnh Kỳ hiểu.
50 - Thi Quỷ là gì?Thiên đế cũng không biết. Suốt thời gian đảm nhận ngai vị thiên đế, người chưa từng nghe tới loài yêu quái nào có tên này. - Đó là một sinh vật cổ xưa.
51 - Người sẽ hợp tác với Thi Quỷ sao? Sinh vật ấy…- Thật ra thì cũng không có ý định đó trước. Ta cũng chẳng biết hắn thế nào - Thiệu Khải Đăng cười khẽ - Nhưng giờ thì yên tâm rồi?- Yên tâm vì hắn cũng có điểm yếu sao?- Thật ra sợ nhất là những thứ không có gì để mất.
52 Có ai đi tìm người mà không biết người đó tên là gì không? Đó là trường hợp của Diệp Vũ Tường. Vốn ít nói chuyện, vốn ngôn ngữ để trò chuyện với người khác của hắn không tốt lắm.
53 - Ngài đến tìm chúng tôi vì chuyện gì?Diệp Vũ Tường đã bình tĩnh trở lại. Giọng lạnh như băng:- Ta đã xong việc của ta. Giữ lời hứa, ta sẽ giao cho các người một số thứ mà các người cần.
54 Sáng sớm, Thiệu Khải Đăng đã có mặt trước cổng trường. Từ xa, Thạch Tiên cũng mới xuống xe buýt:- Bạn học Úc…- Bạn học Thiệu…Vẫn là kiểu xưng hô khách sáo như vậy.
55 - Bực mình quá đi!Lơ lửng trên không trung để tránh cả hai đám người đang theo dõi mình, Thiệu Khải Đăng càng lúc càng cảm nhận cái vị buồn chán của cuộc sống này.
56 Thạch Tiên rất ân hận. Vì mình mà người ta mới thê thảm thế này. Điện thoại có tin nhắn:- Tiểu tiên nữ, em không sao chứ?- Tại sao lúc đó anh lại bỏ chạy?Văn Thiện Tùng có miệng mà không làm sao nói được.
57 Thiên đế cũng tự mình thấy, ngài đã đánh giá Huyết Ma quá thấp. Hắn không chỉ biết nhiều chuyện mà năng lực còn vượt qua ngoài sự tưởng tượng. Hắn đã kéo Văn Thiện Tùng đi qua dòng xoáy thời gian quay ngược về quá khứ, nơi mà mọi chuyện xảy ra.
58 - Bạn vào nhà đi!Đã nói trước với cha mẹ nên ông bà Úc rất nhiệt tình chuẩn bị phòng cho hắn. Đáp lại sự tận tình đó, Thiệu Khải Đăng đóng vai một kẻ hiền lành ngoan ngoãn rất đạt.
59 - Mẹ kiếp! Ồn ào…Tại sao chứ? Hắn chỉ muốn ngủ thôi mà. Người vừa lên tiếng là một thanh niên. Tóc hắn khá dài, trên người khoác một chiếc áo đơn bạc.
60 - Rầm…Đứa trẻ đang mơ màng ngủ thì giật nẩy mình. Nó chúi đầu vào lòng mẹ, không khóc… nhưng lại run rẩy, trông rất đáng thương:- Hai mẹ con có sao không?Hắn gần như có mặt ngay lập tức.
Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50