121 - Ca, đừng mà… đừng. Hức. . . Hức!Những âm thanh đó, tiếng khóc thút thít của một cô bé càng khiến Sát Tinh thêm chua chát. Em gái nhỏ ạ, ta cũng không còn cần bản thể đó nữa.
122 Rồi… Mọi thứ như một giấc mộng. Làn khói mờ mờ ảo ảo bao quanh Thiên đế và Sát Tinh. Tới khi tan đi, chỉ còn lại Thiệu Khải Đăng, Cựu Thiên đế, phượng hoàng và Thần số phận cũng chỉ biết đứng đằng sau.
123 6 năm sau…Nương Tiên đưa con đi học. Hai đứa trẻ sinh đôi đem lại nhiều hạnh phúc cho nàng, nhưng kèm theo đó lại là một nỗi ưu phiền khó giải nghĩa. Cô con gái xinh xắn đáng yêu là thế, nhưng cậu anh thì lại bị câm.
124 Nương Tiên ngơ ngẩn ngắm từng cái áo của con. Chiếc khăn này Bối Chi rất thích, từng cùng mẹ buổi trưa đi khắp các siêu thị để mua. Còn cái chén này nữa, Bối Chi thích hình Tiểu Đinh Đang, sưu tập rất nhiều.
125 Đã lâu lắm rồi Bối Chi cũng mở mắt ra. - Tỉnh rồi à?Hạ thân vẫn còn đau đớn. Bụng thì…- Nàng sinh con rồi. Sát Tinh mân mê một khối gì đó đang cử động.