61 Có lợi cho cả hai bên? Gã thiên đế “nửa mùa” này, chuyện không có lợi cho hắn ta, đời nào thương lượng. Nhưng đang trong giai đoạn khó khăn này, chuyện có thể tận dụng được, đương nhiên là không từ chối:- Nói thử nghe…- Ừ.
62 - Tâm Uyển!Thạch Tiên bắt tay làm loa gọi. Tâm Uyển đã nói cô ấy không ra khỏi trường được, nhưng sao mà khi đến trường lại có vẻ rất vắng. Không thấy ai có vẻ là “bọn người hung dữ” mà Tâm Uyển đã nói:- Thạch Tiên… Mình ở đây…Giọng nói của Tâm Uyển thật gần.
63 Từ sáng tới giờ, Diệp Vũ Tường không ngừng hắt xì. Đây là lần đầu tiên trong đời. Không lẽ tệ vậy, đã bị người hóa rồi sao?- Ê!Cái mùi, lại là gã phiền phức này, Diệp Vũ Tường lạnh nhạt:- Đến làm gì?- Xem giùm ta, ngoài độc gây nóng cháy gì đó, nàng có trúng độc gì khác không?Lũ rắn vốn nhiều trò.
64 - Ngươi thật là gian xảo - Thiệu Khải Đăng cũng cười - Được thôi, dù gì ta cũng không có hứng thú phá hủy cái thế giới này. Nói thử xem. Không hiểu sao, hắn rất ghét cảm giác bị cái gã đó ám sát vào người.
65 Cảm giác của Thạch Tiên sau đêm đó là… ngượng ngập. Cô cố trốn tránh, không dám gặp lại Thiệu Khải Đăng. Nhưng đã vào tròng đương nhiên là khó thoát. Từ hôm đó, hắn vận dụng phương pháp dính chặt, thề chết không buông:- Thạch Tiên này…- Gì vậy?Hạ Hân - bạn thân của cô chưa xuống xe buýt đã khều nhẹ.
66 Mỗi lần tâm tình không được tốt, Thiệu Khải Đăng lại lao vào làm việc. Mà làm việc của hắn tương đương với sự lộn xộn kinh người của thư phòng. Đơn giản, Thiệu Khải Đăng biết chữ chưa lâu mà cách viết báo cáo của Khúc Huy thì chỉ có tri âm tri kỷ của hắn ta là Phạm Vĩnh Kỳ mới hiểu:- Sơn vương, lại có gì bực mình à?Phạm Vĩnh Kỳ thản nhiên hỏi, tay vẫn thoăn thoắt gõ trên bàn phím.
67 Thạch Tiên thường đi lại bằng xe buýt nhưng khi đi giao hàng cho nơi làm thêm thì đạp một chiếc xe đạp, buộc hàng ở sau lưng. Mặt hàng bán đắt nhất của nơi đây là sữa tươi nguyên chất.
68 - Đại nhân!Thi Quỷ không có máu tươi. Chỉ loạng choạng ngã xuống. Thiệu Khải Đăng cũng ngừng tay. Thương thế của hắn hình như khá nặng:- Đại nhân!- Buông ra…Thiệu Khải Đăng thở dài.
69 - Rồi… - Thiệu Khải Đăng cảm nhận được, Thi Quỷ đang run lên, nhè nhẹ - Ngươi sẽ xóa ký ức của bà ấy, để bà ấy quên rằng, ngươi đã từng là Diệp Vũ Tường sao?Thi Quỷ mãi là Thi Quỷ.
70 Nơi cựu thiên đế tìm đến là suối máu. Nơi Huyết Ma đã bị phong ấn. Đây là chốn linh thiêng, kể cả thiên đế đương nhiệm cũng không thể tùy tiện xâm phạm.
71 Màn đêm…Yên tĩnh đến nỗi nghe cả tiếng thở của người phụ nữ đang nằm thiêm thiếp trên giường. Diệp Vũ Tường lặng lẽ đặt tay lên tóc bà. Mới có vài ngày mà ốm đi nhiều quá.
72 Môi Thi Quỷ giật giật. Sinh vật chẳng biết yêu thương đó, thực sự khi yêu lại rất sâu nặng. Cựu thiên đế cho tay vào áo. Mảnh vải ấy là thứ duy nhất còn lưu lại dòng máu của Thi Quỷ.
73 Bàn tay đang vươn tới định chạm vào mặt Thi Quỷ hơi rụt lại… nhưng rồi không như lần trước. Bà nở một nụ cười dù mắt vẫn rưng rưng:- Mẹ biết, mẹ biết con… con không phải là Vũ Tường.
74 - Thưa ba mẹ…Thạch Tiên không khỏi ngỡ ngàng khi về nhà, ông bà Úc đang ngồi bên cạnh một cô gái xinh đẹp, dịu dàng. Trong lòng bà là một đứa trẻ khoảng 2 tuổi trắng trẻo, đáng yêu:- Tiểu Tiên… - Bà Úc vui mừng đến rơi nước mắt - Chị con… chị của con về rồi.
75 Mới sáng sớm, Thiệu Khải Đăng đã đứng trước cửa nhà Thạch Tiên. Trên tay là một bó hồng mà hắn đã dày công chọn lựa. Từ trong nhà, Thạch Tiên nắm tay Tiểu Lạc, bước ra:- Bạn học Thiệu…Má cô lại bỗng chốc hồng lên.
76 Đưa Tiểu Lạc đến trường xong, Thạch Tiên đến chỗ làm thêm. Thiệu Khải Đăng cũng lẳng lặng đi sau, ban đầu tưởng là tình cờ chung một con đường nhưng càng lúc cô càng chột dạ:- Này.
77 Thiệu Khải Đăng thuộc tuýp người cố chấp, bướng bỉnh và có đủ tật xấu. Song hắn cũng là dạng, không thích thì dù có thiên hạ đệ nhất mỹ nữ trước mắt cũng không màng:- Cho thêm một ly trà đi!Vẻ lạnh nhạt gần như là không để mình vào mắt của Thiệu Khải Đăng làm cho Lục Hàm vừa kinh ngạc lại vừa tức tối.
78 Khúc Huy dù biết anh hai cá tính không bình thường nhưng cũng không cần không bình thường đến thế chứ? Giữa quán trà nổ súng khiến người ta hỗn loạn. Tin tức nhanh chóng lên Internet, khắp nơi đều biết.
79 Trong nhà, Phạm Vĩnh Kỳ và Khiết nhi cũng không kềm được nôn nóng khi đã khuya mà Khúc Huy và Thiệu Khải Đăng vẫn chưa về. Tới khi có ánh đèn xe rọi tới, họ vội vã chạy ra:- Khúc, anh không sao chứ?- Kỳ Kỳ.
80 - Hi!Phạm Vĩnh Kỳ vào trước, Khúc Huy dừng lại gọi điện. Không ngờ Thiệu Khải Đăng đang ngồi ở bên trong:- Ngài không đi học à?- Lúc nãy Tiểu Tiên gọi điện cho ta.