Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Môn Chủ Đùa Phi Chương 5

Chương trước: Chương 4



CHƯƠNG 5

“Tại sao sư phụ càng lúc càng không giống như trước đây?” – nàng không thể chỉ ra được điều nào không giống, chỉ là cảm thấy sư phụ càng lúc càng không giống như trước kia. Ánh mắt của hắn tựa hồ càng lúc càng cuồng dã, càng lúc càng khát vọng… ánh sáng của ánh mắt kia làm cho nàng có cảm giác cả người mình bị nhìn xuyên thấu.

Hắn nói đến một vấn đề làm cho nàng cảm thấy nghi ngờ. Tuy rằng nghi ngờ, nàng cũng không dám đi đào móc cảm xúc chân chính trong lòng, sợ cái cảm giác, nàng mà biết được trong lòng lại một lần nữa đau khổ.

Hắn rốt cuộc làm sao vậy? Nàng làm sao vậy?

“Tiểu sư điệt, ngươi đã ngây người rất lâu… chừng nào thì ngươi mới bắt đầu phối độc? chừng nào thì ngươi sẽ làm xong? Ta sẽ đến phòng bên cạnh chờ nha” – Đường lão nhị đem Hình Y Hủy từ cõi thần tiên kéo trở về.

“Sư thúc!” – bởi vì nàng không biết trong một đống sư huynh đệ hắn đứng hàng thứ mấy – “Thật xin lỗi…”

“Không sao, không sao. Nếu như không biết rõ làm sao phối độc, có thể hỏi ta, ta sẽ dạy ngươi” – Đường lão nhị rất hòa thuận nhìn nàng.

“Điều ta đang nghĩ không phải là cái này” – Bởi vì hiện tại có một chuyện quấy nhiễu nàng hơn cả phối độc – “Sư thúc, người cảm thấy ta và sư phụ thoạt nhìn giống thầy trò không?”

“Có lẽ không giống” – Đường lão nhị nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt, cho nàng một nụ cười – “Bất quá…”

“Bất quá thế nào?” – Hình Y Hủy vội vàng hỏi tới.

“Bất quá, lão đại đối với ngươi rất đặc biệt…ngươi xác định ngươi chỉ muốn làm đồ nhi của hắn sao?” – Đường lão nhị tò mò hỏi.

“Đương nhiên, nếu không sư thúc cho rằng ta muốn cùng hắn làm gì?” – Hình Y Hủy buồn bực không hiểu, ngưng mắt nhìn Đường lão nhị.

“Ta thật không biết ngươi và lão đại nghĩ gì, nhưng mà, ngươi không muốn cùng lão đại nói đến chuyện tình cảm sao? Bao nhiêu nữ nhân muốn gả vào Đường Môn, trở thành môn chủ phu nhân a!” – Đường lão nhị đưa ra nghi ngờ.

“Vì sao ta nên nghĩ sẽ nói chuyện tình cảm cùng sư phụ?” Hình Y Hủy vừa bị lão nhị hỏi như vậy, nhất thời ngẩn ra. Tại sao nàng không cách nào nói ra lời phủ định?

Đường lão nhị thấy nàng không trả lời, nói thẳng ra – “Đúng vậy, ta xem các người tựa hồ ở chung với nhau không tệ lắm… ta chưa từng thấy qua Môn chủ quan tâm một động vật nào như vậy”

“Động vật? Sư thúc thấy nói như vậy có hơi khó nghe một chút không?” – Hình Y Hủy cau mày, thật sự không thích cách xưng hô này – “Nữ nhân thì phải gọi là nữ nhân chứ”

“Ta nói như vậy cũng là có nguyên nhân, bởi vì lão đại chưa từng nhìn thẳng một nữ nhân nào, tất cả nữ nhân đối với hắn chẳng qua giống như động vật, cùng chó mèo cũng không khác biệt” – duy nhất có điểm khác biệt là lão đại không thể tìm một con chó hay mèo giải quyết nhu cầu sinh lý. Chẳng qua, nữ nhân trong lòng lão đại thật sự không đáng kể.

“Là như vậy sao?” – Nghi ngờ và nhàn nhạt vui sướng đồng thời hiện ra trong lòng nàng. Nàng phát hiện, thế mà nàng lại được hắn chú ý, cảm thấy thật vui vẻ.

“Đúng vậy” – giọng nói Đường lão nhị tăng thêm – “Tiểu sư điệt, ta xem ra lão đại vô cùng thích ngươi”

“Thật không? Ta nghĩ có lẽ vì ta là đồ nhi của sư phụ mà thôi” – Hình Y Hủy lựa chọn giải thích việc Đường Hiệu quan tâm nàng là như vậy.

“Thật vậy không? Ta cảm thấy không giỮg như thế…” – Đường lão nhị còn muốn nói tiếp, lại bị Hình Y Hủy cắt đứt.

“Sư thúc, ta thiếu chút quên chuyện chúng ta cần làm rồi!” – Hình Y Hủy mặc dù biểu hiện mình đột nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng nhất, lại có vẻ ngoan thường đột ngột – “Ta hiện tại muốn chế độc, sư thúc trước qua phòng bên cạnh chờ một chút”

“Không sao, độc có thể đợi một lát rồi phối, trước ta với ngươi hàn huyên một lát…” – Đường lão nhị vẫn suy nghĩ đến đề tài kia.

“Sư thúc, người nghĩ xem người có chút quá bình yên hạnh phúc rồi, hay ta điều chế ra độc để ngươi đi tiêu chảy ba ngày ba đêm, người nói thế nào?” – Hình Y Hủy cố ý kéo ra nụ cười giảo hoạt.

“Kéo dài ba ngày ba đêm? Có phải quá tàn nhẫn hay không” – Đường lão nhị cứ như vậy bị bắt bẻ, lực chú ý bị nàng dời đi.

“Sư thúc còn ngại không đủ sao? Nếu không đủ, vậy tại vì sư thúc là người đầu tiên giúp ta thử độc, ta thêm cho sư thúc hai ngày hai đêm, tổng cộng năm ngày năm đêm, người nói có được hay không?” – Hình Y Hủy đưa ra chiêu thức miễn phí, quyết định chiêu đãi vật thí nghiệm thứ nhất của mình thật tốt.

Nghe nàng rộng lượng khẳng khái tặng thêm như vậy, Đường lão nhị khóc không ra nước mắt – “Tiểu sư điệt, van cầu ngươi không nên như vậy chứ? Kéo năm ngày năm đêm? Như vậy mạng của ta cũng coi như xong rồi…cầu ngươi không nên như vậy, tha cho ta một mạng…”

Hình Y Hủy bên môi phát ra nụ cười đắc ý, cao hứng nhìn mình chẳng những dời đi lực chú ý của sư thúc, còn chọc cho sư thúc rất thảm. Chẳng qua, trong nụ cười của nàng còn loáng thoáng có nhàn nhạt phòng bị.

“Ngươi cảm thấy thế nào?” – Đường lão nhị sau khi ăn thuốc vào, Hình Y Hủy lập tức cùng Đường Hiệu tới quan tâm tình trạng Đường lão nhị.

“Ta…” – Đường lão nhị cho rằng bụng của hắn sẽ bị thương, nhưng mà không nghĩ tới bụng của hắn không những không bị thương, ngược lại bụng giống như có một ngọn lửa thiêu, cảm giác này còn ngày càng mãnh liệt, là một cảm giác rất quen thuộc, rất quen thuộc. Loại cảm giác này không phải là, A…, cái đó hình như càng trở nên lớn!

“Ngươi không phải nói là phối độc làm ta bị tiêu chảy sao?” – Đường lão nhị bắt đầu không biết làm sao, hắn cũng không thể để cho “cái đó” của hắn trước mặt lão đại và tiểu sư điệt đứng ngay ngắn chứ? Mặc dù áo của hắn có thể che dấu, nhưng mà vẫn rất khó coi.

Cho nên, hắn chuẩn bị chạy trốn – trời ạ, hắn từng nghe qua ôm đầu thử khoan, chưa từng nghe qua ôm “nơi đó” chạy trốn nha!

“Ta đúng là phối thuốc cho ngươi bị tiêu chảy nha! Chẳng lẽ người không có đau bụng sao?” – Hình Y Hủy nghi ngờ nhìn Đường lão nhị.

“Không có! – gương mặt Đường lão nhị đã đỏ lên, quyết định co cẳng chạy. Bởi vì nếu không co cẳng chạy, hắn thật bối rối.

“Không có đau bụng vậy tại sao ngươi phải vội vã rời đi?” – Hình Y Hủy vẫn không hiểu, tiến nhanh tới muốn bắt được Đường lão nhị.

“Tiểu Hủy, ngươi trước để cho hắn đi đi” – Ngược lại Đường Hiệu nhìn ra Đường lão nhị khác thường, đem Hình Y Hủy ôm trở lại.

“Hả? Nhưng mà ta chưa hỏi rõ ràng mà!” – Hình Y Hủy lưu luyến không rời nhìn Đường lão nhị càng ngày càng cách mình thật xa.

“Đợi đến khi ngươi rõ ràng, chỉ sợ hắn không được!” – Đường Hiệu ngưng mắt nhìn bóng lưng Đường lão nhị chạy như bay, ngụ ý sâu xa nói.

“Không được? Nhưng mà rõ ràng sư thúc nói người không có đau bụng, nơi nào không được?” – Hình Y Hủy thật sự không rõ ràng lắm đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

“Ai nói với đồ nhi bụng hắn đau?” – Đường Hiệu bờ môi trôi nổi nụ cười tà khí – “Nàng đến cùng là hạ độc gì cho hắn?”

“Tiêu chảy độc nha!” – Hình Y Hủy khẳng định nói. Chẳng qua…nàng không xác định mình đến tột cùng là phối có sai hay không.

“Vậy sao? Đem thảo dược nàng dùng cho ta xem một chút!” – Đường Hiệu đối với nàng nói.

“Được” – Hình Y Hủy vội vàng đông đông đi lấy thảo dược, xếp một hàng trước mặt Đường Hiệu.

“Tiểu Hủy, nàng biết nàng phối độc gì cho hắn hay không?” – Đường Hiệu cười, hắn đoán quả nhiên không sai.

Nàng quả nhiên bình thường không phải thiên phú, chắc là bẩm sinh đi, cư nhiên tùy tiện phối liền phối được xuân dược.

“Là độc gì?” – Hình Y Hủy buồn bực nhìn sư phụ. Từ ánh mắt sư phụ nhìn ra, nàng bào chế ra gì đó không phải thuốc tiêu chảy.

“Động dục độc” – bờ môi Đường Hiệu rực rỡ nụ cười tá ác.

“Động dục độc” – Hình Y Hủy thật là có nghe mà không có hiểu – “Động dục độc là gì?” – cái từ này hình như nàng có nghe qua, nhưng không rõ lắm là ý gì.

“Nói đơn giản, chính là xuân dược!” – Đường Hiệu lời ít ý nhiều nói.

Hình Y Hủy vẫn như cũ đau đầu nhức óc – “Xuân dược? Xuân dược rốt cục là cái gì?” – loại thuốc này hình như thường thường có nghe được, nhưng căn bản nàng không biết nó là thứ gì.

“Nàng muốn hiểu rõ? – Đường Hiệu tà tà hếch chân mày, môi mỏng lộ ra nụ cười câu hồn.

Có lẽ, đến lúc rồi.

“Đồ nhi rất muốn biết nha!” – Hình Y Hủy nói năng hùng hồn – “Đồ nhi ngay cả mình bào chế ra độc mà không biết dùng làm gì, chẳng phải rất xấu hổ sao?”

“Nếu như nàng muốn biết, có thể nên trải nghiệm cái gì là động dục độc, nếu không nàng sẽ không hiểu cách giải như thế nào?” – Đường Hiệu mỉm cười nói.

“Thể nghiệm cái gì là động dục độc? Động dục là một cảm giác sao?” – Hình Y Hủy nhíu chân mày thật chặt, tựa như đang dùng lực suy tư chuyện gì đó.

“Là cảm giác cũng là động tác” – Đường Hiệu cũng theo nàng nhíu chân mày – “Thật ra chuyện này rất khó nói, nàng phải trải qua mới biết được”

“Nghe qua hình như rất kỳ quái, sư phụ càng nói đồ nhi thật càng muốn biết… đến tột cùng động dục là cái gì nha?” – Hình Y Hủy bị sư phụ khơi lên tò mò đối với việc động dục này hoàn toàn rất hăng hái.

“Nếu như đồ nhi thật muốn biết, thân là sư phụ ta đương nhiên không thể từ chối vất vả mà dạy cho đồ nhi, vấn đề là ta chỉ sợ chuyện này vừa bắt đầu nàng sẽ cảm thấy rất kỳ quái, chơi không được tốt lắm” – Đường Hiệu nhíu mày chặt thành một đoàn, giống như sợ nàng sẽ cự tuyệt vậy – “Có lẽ nàng sẽ cảm thấy rất không thoải mái, không thoải mái đến mức sợ rằng nàng nghĩ sẽ đánh chết ta”

“Không quan trọng, đồ nhi nhất định phải biết động dục là cái gì” – Hình Y Hủy hết sức kiên định nói.

“Thật?” – Đường Hiệu lấy ánh mắt nghi ngờ nhìn nàng.

“Đương nhiên rồi” – sư phụ càng dùng dáng vẻ hoài nghi nhìn nàng, nàng càng không thể chịu thua, nhất định thể nghiệm động dục là cái gì.

“Nếu như có lời nói này, vậy sư phụ có thể suy tính dạy đồ nhi. Vấn đề là, lúc mới bắt đầu, nhất định đồ nhi sẽ cảm thấy chỉ có mỗi sư phụ động dục, chẳng qua đó là do nàng chưa một lần trải qua, về sau dạy nàng, sư phụ sẽ chờ xem biểu hiện của đồ nhi thôi” – nụ cười tà mị xinh đẹp nhảy bên khóe môi Đường Hiệu.

“Sư phụ nói là, về sau đồ nhi cũng sẽ động dục sao?” – Hình Y Hủy nhướng cao đôi mày thanh tú. Nghe qua thật tốt, nàng nhất định muốn thể nghiệm một chút.

Đường Hiệu như có điều suy nghĩ, ngưng mắt nhìn nàng – “Sư phụ nghĩ, năng lực của đồ nhi không kém… sư phụ tin tưởng ở phương diện này đồ nhi nhất định sẽ biểu hiện rất xuất sắc”

“Có thật vậy không? Vậy nhất định đồ nhi sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư phụ. Sư phụ, người nhanh lên một chút dạy đồ nhi đi, đồ nhi muốn biết cái gì là động dục”

“Được, việc đó đâu có gì khó khăn!” – Đường Hiệu đồng ý một tiếng. Khẳng định dạy cho nàng cái này so với dạy độc dược đơn giản hơn nhiều.

“Vậy chúng ta liền bắt đầu đi?” – Hôm nào không bằng hôm nay, nàng lười phải đợi lâu.

Đường Hiệu nhìn trái nhìn phải. Gian phòng này phối độc, nếu là để lần đầu tiên ở nơi này, có vẻ như không được thoải mái. Hai mắt hắn chuyển một cái, hiện ra một nụ cười hấp dẫn – “Không nên ở chỗ này, chúng ta đổi địa điểm khác”

“Đổi địa điểm? Tại sao không thể ở chỗ này động dục?” – Hình Y Hủy nghi ngờ không hiểu. Chẳng lẽ động dục còn phải chọn địa điểm? Thật là càng lúc càng làm cho nàng tò mò.

“Bỏi vì ta sợ nàng không thoải mái” – Đường Hiệu khẽ cười – “Đổi lại địa điểm khác ta sẽ làm cho nàng thoải mái hơn rất nhiều”

“À! Ở chỗ này chưa đủ thoải mái sao?” – Hình Y Hủy phát giác quả thật đầu của nàng muốn nứt ra. Nàng thế nào mà nghe không hiểu lời của sư phụ nha?

“Ta nghĩ đổi địa điểm khác sẽ tốt hơn” – nụ cười bên môi Đường Hiệu cao thâm khó lường – “Đến phòng của ta đi!”.

Loading...

Xem tiếp: Chương 6

Loading...