Môn Chủ Đùa Phi Chương 2
Chương trước: Chương 1
CHƯƠNG 2
“Nàng ta sắp đến rồi” – Dận Đệ mỉm cười, cao thâm khó lường – “Huynh có tò mò hay không, ca ca?”. Một tiếng ‘ca ca’ phía sau thật làm cho người ta cực kỳ buồn nôn.
Đường Hiệu giống như đã thành thói quen có một người đệ đệ không đứng đắn này, chỉ nhẹ nhàng nhếch môi – “Đệ nói người nào?”
“Bản lĩnh giả ngốc của huynh thật đúng là làm cho người ta không theo kịp” – Dận Đệ chỉ kém không cho ca ca mình cái vỗ tay – “Ca ca, huynh có thiếu thủ vệ canh cửa hay không? Đệ muốn đi đón đại tẩu tương lai”
“Người thì không thiếu, nhưng nếu đệ đệ có hứng thú, lại giúp ta làm không công, sao ta lại không đồng ý. Chỉ là, nếu như không phải nghênh đón đại tẩu tương lai của đệ mà là đón được kẻ điên, vậy thì đệ cũng đừng quá đau lòng” – Đường Hiệu kéo khóe môi, cười một tiếng – “Đệ đệ cũng không phải không biết, Đường Môn chúng ta nổi tiếng là dùng ám khí và dùng độc, cho nên kẻ điên đến đặc biệt nhiều”.
“Đệ nghĩ, vận số của đệ cũng không đến nỗi. Huynh cứ hảo hảo mà cờ đi, đệ sẽ đem đại tẩu đưa đến trước mặt huynh” – Dận Đệ mỉm cười nói ra cam kết.
“Đừng mang người điên đến cho ta, ta sẽ vô cùng cảm kích” – Đường Hiệu chắp tay thở dài.
***
“Hẳn là nơi này đi?”- Hình Y Hủy kinh ngạc nhìn tòa tường thành trước mắt kéo dài ngàn dặm đến tận trời, lập tức quyết định đem nó trở thành hoàng cung.
“Không biết nữa” – vú Ngô dừng một chút – “Chỉ là nó đúng thật rất hùng vĩ”
“Dọc đường chúng ta đi, cũng không thấy tòa thành nào hùng vĩ hơn cái này, cho nên hẳn là nó không sai đi!” – Hình Y Hủy cho rằng là nó, nên lập tức quyết định đi vào.
“Hủy nhi, con không cần xác nhận lại một chút sao?” – vú Ngô có chút chần chờ. Mặc dù kiến trúc trước mắt cao vút tận mây, nhưng bà cảm thấy có điểm không thích hợp.
“Dọc đường đi tới đây, chúng ta còn nhìn thấy tòa nhà nào lớn hơn nơi này sao?” – Hình Y Hủy nhướng chân mày liễu, đưa ra vấn đề.
“Không có” – vú Ngô thận trọng lắc đầu.
“Đó còn không phải sao?” – Hình Y Hủy đảo mắt – “Sẽ không còn có kiến trúc khác dài như vậy á! Cho nên, chính là nó không sai!”
“Này, Hủy Nhi…” – Trời ạ, Hủy Nhi chạy nhanh như vậy, bà một lão già khọm này, làm sao đuổi kịp a…!
“Ta muốn gặp hoàng thượng!”
Hình Y Hủy nói một câu, khiến bên môi thủ vệ phát ra nụ cười nhè nhẹ làm cho người ta cơ hồ không nhìn ra kỳ dị – “Cô nương, nơi này chúng ta không có hoàng thượng!”
Chính là nàng.
“Làm sao không thể có hoàng thượng?” – Hình Y Hủy buồn bực, lẩm bẩm nói, mắt đẹp cợt lóe – “Chẳng lẽ hoàng thượng vi phục xuất tuần sao?”
“Ta không biết hoàng thượng có vi phục xuất tuần hay không, ta chỉ biết nơi này không có hoàng thượng” – Dận Đệ giả trang thành thủ vệ trợn mắt nói đối, công lực thật đúng là không phải cao bình thường.
“Không có hoàng thượng? Nếu ở đây không có hoàng thượng, vậy hoàng thượng không phải vi phục xuất tuần hay sao? Mặc kệ, ta nhất định phải vào bên trong chờ tới khi gặp hoàng thượng mới được… Ta muốn gặp hoàng thượng!” – Hình Y Hủy lập tức quyết định không đi, phải đợi cho đến khi gặp cái người mà nàng ghét nhất.
“Cô nương, bên trong này vĩnh viễn không thể nào có hoàng thượng!” – Dận Đệ mặt không đỏ, tim không đập mà nói dối.
Hắn kỳ thật cũng không nói dối đi, hắn tới nơi này nghỉ dưỡng, đương nhiên là muốn để xuống một thân trọng trách. Tới nơi này còn nghĩ là hoàng thượng? Hắn cũng không phải ăn no không có việc gì làm đi.
“Làm sao có thể? Rõ ràng đây chính là hoàng cung, hoàng thượng không ở nơi này, vậy sẽ ở đâu?” – Hình Y Hủy nghi ngờ nói.
“Hoàng cung?” – Dận Đệ giả bộ kinh ngạc – “Nơi này không phải hoàng cung, nơi này là Đường Môn. Cô nương, nàng nhầm rồi”.
“Ta thiên tân vạn khổ (ý là: trăm cay nghìn đắng á) đi Đại Giang Nam Bắc, cũng chỉ nhìn thấy nơi này đầy đủ khí thái hùng vĩ, làm sao có thể nhầm?” – Hình Y Hủy hoàn toàn không cảm giác mình đi nhầm nơi – “Ngươi nhất định là gạt ta, có đúng hay không? Nơi này rõ ràng là hoàng cung, có đúng hay không?”
“Nơi này thật không phải là hoàng cung!” – Hắc hắc, xem ra huynh trưởng gặp được một nữ nhân rất khó đối phó, còn là nữ nhân không rõ địa lý.
Thú vị, đây mới thật là điều rất thú vị.
“Làm sao có thể?” – Hình Y Hủy vẫn còn không tin – “Ta hiểu rồi, không chỉ hoàng thượng thích vi phục xuất tuần, mà các ngươi cũng thích chơi trò ngụy trang, nghĩ là nói cho người khác biết nơi này không phải hoàng cung, có việc cũng sẽ không tới cửa, có đúng hay không?”
Vị cô nương này lực ảo tưởng nhất định đối với huynh trưởng hắn sẽ có sức hấp dẫn rất lớn… Dận Đệ trong lòng cười thầm, ngoài mặt lại là lắc đầu, làm bộ chân thành nói: “Nơi này thật không phải là hoàng cung. Vị cô nương này, phải nói như thế nào ngươi mới bằng lòng tin ta đây?”
“Ta vô luận như thế nào cũng không tin ngươi, bởi vì nơi này rõ ràng chính là hoàng cung mà” – Hình Y Hủy vẫn như cũ đối với nhận định của mình tin chắc không lay động – “Ngươi trăm phương ngàn kế nói cho ta biết nơi này không phải hoàng cung, nhất định là sợ hoàng thượng gặp ta, có đúng hay không?”
“Sợ hoàng thượng gặp cô nương sẽ như thế nào? Cô nương nghĩ đối với hoàng thượng sẽ như thế nào?” – Dận Đệ bên môi phát ra một nụ cười tà tà xấu xa.
Thành thật mà nói, hắn rất muốn biết hắn có thể bị như thế nào.
Nói như vậy, càng làm cho Hình Y Hủy tin chắc nơi này chính là hoàng cung – “Ngươi trúng kế rồi! Nơi này rõ ràng chính là hoàng cung, nếu không ngươi sẽ không quan tâm hoàng thượng như vậy đâu!”
“Nơi này thật không phải là hoàng cung!” – Kỳ quái, không phải hoàng cung, hắn không thể ra vẻ quan tâm đối với chính bản thân mình sao?
“Nơi này rõ ràng chính là hoàng cung! Ngươi đã lộ ra dấu vết, cũng không cần che giấu. Nhanh lên một chút để ta đi vào, ta muốn gặp hoàng thượng!” – Hình Y Hủy hơi kích động nói.
“Ta không có lộ ra dấu vết!” – Hắn chẳng qua đúng là hoàng thượng mà thôi.
“Đúng rồi, ngươi không phải là ngựa, cho nên sẽ không để lộ dấu vết. Chỉ là, ngươi lộ ra sơ hở!” – Hình Y Hủy như cũ, kiên trì – “Nhanh lên một chút cho ta vào đi… Ta muốn đi vào!”
“Không được!” – Dận Đệ tận lực ngăn cản người – “Nơi này thật không phải là hoàng cung, nơi này là Đường Môn, cô nương ngươi thật đi nhầm chỗ!”
“Ta xác định nơi này chính là hoàng cung, ngươi không cần thiết che giấu!” – Hình Y Hủy cẠrăng nghiến lợi – “Ta hiện tại muốn vào! Ta là một trong tứ đại mỹ nữ được tuyển chọn tiến cung, chẳng lẽ gặp hoàng thượng một lần cũng không được sao?”
Quả thật là nàng không sai. Thiên hạ thật đúng là chuyện khéo chi lại khéo, hắn mới đến Thiếu Khanh hi vọng thấy được dung nhan của nàng, hiện tại Hình Y Hủy lại đến đây… Điều này thật sự là có hứng thú rồi!
“Dĩ nhiên có thể, chỉ là cô nương phải đến hoàng cung mà yêu cầu cấm vệ quân hoàng cung. Nơi này không phải hoàng cung, bên trong cũng không có hoàng thượng, dĩ nhiên không thể nào cho cô nương vào” – Dận Đệ hết sức làm khó.
“Ngươi không phải là gạt ta sao, hoàng thượng rõ ràng đang ở bên trong, ta muốn đi vào!” – Hình Y Hủy kiên trì nắm chặt tay.
“Không được!” – Hắn thật không có lừa gạt nàng, bởi vì hoàng thượng vào giờ phút này thật không có ở bên trong, hoàng thượng đang đứng ở đây cùng nàng!
“Ngươi nếu như còn ngăn cản ta, ta sẽ không khách khí!” – Hừ, nàng nhưng là nữ nhi danh tướng – coi như vị danh tướng kia thường thường đi ra ngoài mang binh đánh giặc không ở nhà, nhưng có cái loại danh hiệu này so với không có danh hiệu tốt hơn nhiều.
“Cô nương!” – Dận Đệ ngoài mặt làm bộ như không biết làm sao, trong nội tâm thật ra thì đầy buồn bực, xem ra cô nương mảnh mai như nước này phải làm thế nào để không khách khí với hắn đây?
“Ta đã nói với ngươi, ta thật sự sẽ không khách khí!” – Hình Y Hủy bày ra tư thế, hung tợn nhìn chằm chằm hắn.
“Cô nương xác định cô nương thật sự đối với ta không khách khí?” – Dận Đệ híp con ngươi, thật rất muốn biết đến tột cùng nàng làm thế nào để biểu đạt nàng không khách khí.
“Đúng!” – Còn khoa tay múa chân cũng không phải là biện pháp. Mặc dù công phu của nàng cùng mèo quào ba chân không sai biệt lắm, nàng vẫn phải xuất ra thôi!
“Xem chiêu – a -” – chữ đuôi của nàng còn chưa có nói xong, người đã bị thủ vệ xách lên.
“Xem ra cô nương giống như thật quá khách khí một chút.” – Dận Đệ không có ý tốt nói – “Ta thật ra vốn chỉ là muốn ngăn cản cô nương, căn bản không hiểu được ý nghĩ của cô nương, mà cô nương lại tự đem mình xông lên cho ta bắt…”
“Thả ta xuống… Thả ta xuống!” – Dù nói thế nào nàng cũng là nữ nhi của danh tướng, thế nhưng lại bị bắt, không phải quá sỉ nhục sao?
“Cô nương không phải rất muốn đi vào sao? Ta giúp cô nương suy nghĩ biện pháp tốt, đó chính là trực tiếp giao cô nương cho Môn chủ chúng ta, như vậy cô nương vừa có thể đi vào, vừa có thể gặp Môn chủ, còn có thể biết nơi này có phải là hoàng cung hay không” – Dận Đệ vô cùng nhân từ nói.
Ha ha, hắn đang chuẩn bị xem kịch hay!
“Xem ra đệ đệ thật đúng là tìm về cho ta một người điên” – Đường Hiệu nhìn Dận Đệ xách một nữ nhân không ngừng giãy giụa đi vào, ngay sau đó bên môi nâng lên một nụ cười hài hước.
“Rốt cuộc gặp lại huynh rồi” – Dận Đệ lời còn chưa nói hết, đem viên khoai lang bỏng tay trên tay hắn ném ra – “Mau tiếp!”
“A -” – vẫn còn đang ra sức giãy giụa, Hình Y Hủy bị Dận Đệ đột nhiên ném đi, lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người-
Muốn nàng té chết sao!
Đường Hiệu theo bản năng vươn tay, đón lấy người đang thét chói tai – Hình Y Hủy.
“Mặc dù người ta là một người điên, cũng không đáng tội gì để đệ loạn ném như vậy chứ?”
“Đệ đệ phải nhanh nhanh ném nàng qua vì sợ nếu ôm nàng quá lâu, tương lai huynh sẽ rất oán trách đệ” – Dận Đệ cười đến rất quỷ dị – “Đệ đã nói rồi đó, huynh cũng không thể bởi vì hiện tại đệ đệ ôm nữ nhân của huynh một cái, mà về sau lại muốn ôm nữ nhân của đệ nha! Hôm nay là tình thế bất đắc dĩ đi. Còn nữa, về sau nếu huynh thật muốn ôm nữ nhân của đệ, nữ nhân trong lòng huynh kia có lẽ sẽ không tha cho huynh đâu đấy!”
“Ồ ồ?” – Đường Hiệu nhẹ nhàng nhếch môi – “Đệ đệ thật suy nghĩ quá nhiều, huynh mới sẽ không -” – lời còn chưa nói hết, hắn nhìn thấy dung nhan khuynh quốc khuynh thành của nữ nhân trong ngực, trong lòng lập tức nặng nề chấn động.
Nữ nhân xinh đẹp hắn nhìn rất nhiều, nữ nhân trước mắt mặc dù hiện tại trông nhếch nhác, nhưng vẫn vô cùng có thần, đôi tròng mắt trong trẻo trước tiên như quyến rũ hắn.
“Xem ra huynh có thể sửa lại lời nói của huynh một chút rồi” – Dận Đệ đối với phản ứng của huynh đệ mình nhìn đến ‘nhất thanh nhị sở’ – “Nam nhân nhà chúng ta đều giống nhau, lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân của mình, cũng biết người đó là người duy nhất mà mình muốn.
Đường Hiệu đang muốn đáp lời, nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực đột nhiên hét lên một tiếng – “Tạm dừng -”
Giọng the thé của nàng làm cho hai người nam nhân đưa mắt nhìn.
“Hiện tại đến cùng là xảy ra chuyện gì? Hai người các ngươi đang nói đến cái chuyện bí mật gì? Còn nữa hoàng thượng rốt cuộc đang ở nơi nào? Gọi hắn ra đây, ta muốn gặn hắn!” – Thân hình vừa ổn định, Hình Y Hủy liền mở miệng điên cuồng gào thét yêu cầu của mình.
“Cô nương, không nói gạt ngươi, hoàng thượng thật ra đang ở trước mặt của cô nương” – Dận Đệ nói với Hình Y Hủy xong, lập tức vứt cho Đường Hiệu một nụ cười xấu xa.
“Ngươi chính là hoàng thượng?” – Hình Y Hủy nhìn thấy nam nhân khôi ngô tuấn tú phi phàm phóng khoáng trước mắt, không dám tin trợn tròn hai mắt. Trời ạ, một nam nhân làm cho người ta chán ghét tại sao có thể có dáng dấp khôi ngô tuấn tú như vậy chứ? Thật sự là quá lãng phí!
“Đừng hiểu lầm, ta không phải hoàng thượng, ta là Môn chủ ở đây” – Đường Hiệu bờ môi ngưng cười – “Hắn mới là hoàng thượng”
Xem ra cô nương này tựa hồ có thâm thù đại hận gì cùng Dận Đệ, hắn không giúp nàng đạt được mục tiêu của nàng, làm sao đây?
“Ta? Không, ta không phải hoàng thượng, ta bất quá chỉ là một thủ vệ gác cửa đáng thương mà thôi, Môn chủ, ngươi cũng đừng giày vò ta mà” – Dận Đệ diễn người vô tội đáng thương thật vô cùng sắc sảo.
“Đúng thôi, hắn dáng dấp khôi ngô tuấn tú như vậy, mới không thể nào là hoàng thượng đi!” – Hình Y Hủy sau khi nói xong lại nhíu mày – “Chỉ là người khôi ngô tuấn tú như vậy đi làm thủ vệ hình như rất kỳ quái…”
Nàng ngừng lại một chút, hướng nhìn Dận Đệ – “Ngươi có cần đổi nghề làm nam nhân để nữ nhân bao dưỡng không? Ta muốn nói công việc ấy so với công việc ngươi bây giờ thu lợi nhiều hơn rất nhiều… (anh Dận Đệ đổi nghề đi, mình ủng hộ – hắc hắc) Chờ một chút, ta nói đi đâu rồi, sao lại nói tới vấn đề này? Ta phải nói chính là, ngươi có phải hoàng thượng hay không?” Mũi nhọn lại chỉ trở về trên người Đường Hiệu.
“Chẳng lẽ nhìn ta không khôi ngô tuấn tú sao? Nàng nói vậy là đả thương ta rất lớn… Tại sao ta so với hắn còn khôi ngô hơn, nàng cũng chỉ cảm thấy hắn không phải là hoàng thượng?” – Đường Hiệu tỏ vẻ thật bi thương.
“Bởi vì…” – Hình Y Hủy nói không ra nguyên do – “Dù sao ngươi nhất định là hoàng thượng, bởi vì đoàn kịch nhỏ thường thường hay trình diễn tiết mục hoàng thượng thích vu oan cho người khác, mà bây giờ ngươi vu oan hắn là hoàng thượng, cho nên ngươi mới là hoàng thượng.”
Ách, cái suy luận này của nàng có thể hay không có một chút thiếu suy tính? Mặc kệ, nàng chính là cho rằng như vậy!
“Ta vu oan hắn là hoàng thượng? Cô nương, làm sao nàng không nói hắn vu oan ta là hoàng thượng?” – Đường Hiệu lại đem vấn đề ném trở lại cho nàng.
“Hả?” – Hình Y Hủy bị hắn hỏi như vậy, cũng sửng sốt một chút. Thành thật mà nói, mặc dù thủ vệ trước mắt mặc quần áo thủ vệ, nhưng trên người lại toát ra khí thế tôn quý làm cho người ta không thể bỏ qua. Bất quá, nam nhân trước mặt bị nàng cho rằng là hoàng thượng cũng có hơi thở vương giả giống vậy… Nàng làm sao biết người nào mới là hoàng thượng thật?
Bất kể á…, dù sao nàng cho rằng là người này thì chính là người này!
“Hắn đương nhiên không phải hoàng thượng, bởi vì hắn mặc y phục của thủ vệ. Còn y phục ngươi mặc, chất vải tốt như vậy, ngươi nhất định mới chính là hoàng thượng!” – Hình Y Hủy hùng hồn nói.
“Cô nương, ngươi quên là hoàng thượng hay thích đem y phục đổi cho người khác mặc, để có thể hiểu thấu khó khăn của dân gian hay sao?” – Đường Hiệu giống như đang bàn về một cuộc vui, hơn nữa một câu hai nghĩa cố ý châm chọc cái người đang mặc quần áo thủ vệ kia, Thiên Tử chân chính – Dận Đệ.
“Vậy?” – Hình Y Hủy kinh ngạc, khẽ nhếch môi anh đào – “Ngươi nói hình như cũng rất có lý…” – Làm thế nào, hiện tại nàng hoàn toàn mơ hồ rồi.
“Không phải hình như có đạo lý, mà là hoàn toàn chính là chân lý” – Đường Hiệu mỉm cười nói
“Đợi chút! Ngươi nói cũng có lý, hắn nói cũng có lý, vậy hai người các ngươi, đến tột cùng ai mới là hoàng thượng?” – Hình Y Hủy cảm thấy thật phức tạp.
“Hắn” – Dận Đệ tâm địa xấu đẩy trách nhiệm trút lên người Đường Hiệu
“Hắn” – Đường Hiệu vì nhiệm vụ của mình vạch trần chân tướng.
Đang lúc hai người nam nhân tuấn mỹ còn ồn ào huyên náo, đột nhiên xuất hiện một lão bà, tiếng thét chói tai cắt đứt bọn họ. “A…” – tiếng thét chói ta là từ trong miệng vú Ngô truyền tới – “Hủy nhi, nơi này hình như không phải hoàng cung-”
“Hả” – Hình Y Hủy kinh ngạc nhìn vú Ngô bị một người giữ chặt – “Sao?” – chẳng lẽ nàng thật nhầm sao?
Bởi vì ta vừa đụng phải một thứ của người phía sau – vú Ngô nói, thật sự nội dung hàm hồ không hiểu được – “Con biết không, thái giám trong cung không thể có thứ ấy…”
“Đó là cái gì?” – Hình Y Hủy không hiểu làm sao, tự động suy luận thành ý khác – “Con mặc kệ! Ý của vú nói hắn không phải là hoàng thượng?”
“Ta làm sao có thể là hoàng thượng?” – Người nam nhân đang giữ chặt vú Ngô liều mạng khoát tay – “Ta dĩ nhiên không thể nào là hoàng thượng”
“Đúng vậy, đúng vậy, Hủy nhi, hắn không có loại khí chất đó. Con không cảm thấy người nam nhân đang ôm con, với cái người mới vừa nói kia, hai người đó mới có khí thế thống trị vương giả sao?” – Vú Ngô dù sao cũng tương đối lão luyện.
“Hình như là đúng như vậy” – Hình Y Hủy không thể không thừa nhận – “Nhưng mà bọn họ đều nói bọn họ không phải là hoàng thượng! Như vậy làm sao mới có thể tìm được hoàng thượng”
“Cô nương, ngươi chạy đến một nơi không phải là hoàng cung để tìm hoàng thượng, dĩ nhiên là khó khăn” – Đường Hiệu kéo kéo môi mà cười, bất quá, nàng thật sự là tìm được rồi, thật không biết là có phải vận số nàng quá tốt hay không. Giống như người đi chợ nói muốn gặp hoàng thượng… nơi đó làm sao có hoàng thượng à gặp?
Hình Y Hủy chớp chớp đôi mắt đẹp, nhận định ban đầu có chút dao động – “Nhưng mà nơi này thật sự rất lớn rất lớn, trong truyền thuyết hoàng cung không phải lớn như vậy hay sao?”
“So với nơi này còn lớn hơn” – Đường Hiệu khẽ mỉm cười, nhìn bộ mặt đang nghi vấn của nàng – “Nếu so sánh với hoàng cung, nơi này chẳng qua chỉ là một tiểu viện nho nhỏ”
“Ngươi đã đến hoàng cung sao?” Nơi này thật không phải hoàng cung sao?” – Hình Y Hủy nửa tin nửa ngờ.
“Hoàng cung? Thật trùng hợp, ta cùng người bên trong còn rất quen thuộc, ai đó đôi lúc còn mời ta đến làm khách, bất quá người nào đó không có việc gì làm cũng sẽ chạy đến chỗ này của ta quấy rầy” – Đường Hiệu tuy là nói với Hình Y Hủy, bên môi vẫn là vì Dận Đệ mà nở nụ cười.
“Chờ chút, ngươi cùng người bên trong hoàng cung rất quen thuộc? Vậy ngươi có thể dẫn ta đến hoàng cung, hơn nữa dẫn ta vào cung được không? – Hình Y Hủy hoàn toàn tin tưởng hắn.
“Nếu có thể, ta cũng muốn giúp cô nương, nhưng mà người bạn kia của ta hiện giờ không có ở đấy, ta phải chờ người bạn kia của ta trở về, sau đó mới có thể dẫn ngươi đến hoàng cung” – Đường Hiệu bên môi nở nụ cười nhè nhẹ, nói với Hình Y Hủy xong, lại có ý hướng sang Dận Đệ “Ngươi nói có đúng hay không?”
“Đúng! Đúng!” – Dận Đệ vô cùng ngoài ý muốn, ngược lại gật gật đầu, hiển nhiên đã sớm nhìn ra vấn đề – “Hắn là người quyền cao chức trọng, muốn dẫn ngươi vào cung tuyệt đối không thành vấn đề”
“Vậy thì tốt quá! Cám ơn ngươi, ngươi thật là một người tốt!” – Hình Y Hủy vô cùng cảm kích hướng hắn nói cám ơn.
Quả thực nàng lúc này với nàng giương nanh múa vuốt lúc nãy tưởng như là hai người khác nhau… nàng thay đổi lớn như vậy? Vấn đề là, nàng lúc nãy và nàng hiện tại đều chân thành như vậy – một nữ tử hai mắt sao có thể trong suốt như vậy, xinh đẹp như vậy, chân thành như vậy?
“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ” – Đường Hiệu khẽ cười yếu ớt – “Giúp người là thói quen của ta, vinh dự của ta “
“Khụ, khụ” – Dận Đệ đột nhiên hung hăng ho khan vài tiếng. Hắn mà không làm trái lại, thật không phải là hắn đi.
Trên thực tế ‘đối xử nhiệt tình, tận tâm giúp đỡ’ tám cái chữ này đối với bốn huynh đệ bọn họ cho đến bây giờ một chút cũng không dính dáng, mỗi một người bọn họ cũng có chọn lựa người để giúp, hơn nữa lựa chọn rất cẩn thận. muốn thông qua sự lựa chọn của bọn họ thật không dễ dàng. Cho nên, hắn không ho mấy tiếng, thật là xin lỗi mình đi.
“Ngươi bị cảm à?” – Hình Y Hủy quan tâm hỏi Dận Đệ.
“Ta -” – Dận Đệ chưa kịp nói, liền bị Đường Hiệu cắt đứt.
“Không có, hắn chỉ bị sặc nước miếng của mình mà thôi” – Đường Hiệu bên môi nở nụ cười ưu nhã, nhanh chóng nói sang chuyện khác – “Cô nương, có thể nói cho ta biết, cô nương đi tìm hoàng thượng đến tột cùng l muốn làm gì hay không?”
“Kia…” – Hình Y Hủy sửng sốt một chút, không biết nên hay không nên nói cho hắn biết chân tướng sự thật – “Ngươi cùng hoàng thượng có quen biết hay không?”
Đường Hiệu thấy ánh mắt nàng chần chờ, nhìn ra có thể trong lòng nàng sợ hãi – “Cô nương ở đây sợ cái gì? Ta chỉ là hỏi cô nương tìm hoàng thượng để làm gì mà thôi, đúng không?”
“Ta… Ta không thích hoàng thượng” – Hình Y Hủy ấp a ấp úng nói, không phát hiện có người bên cạnh sắc mặt đột nhiên trở nên không tốt chút nào.
“Thật không?” – Đường Hiệu nở ra nụ cười đồng cảm – “Ta cũng giống cô nương, cũng không thích hoàng thượng!”
Thì ra là hai người bọn họ là đứng ở cùng một trận tuyến sao? Hình Y Hủy vô cùng vui mừng, nhưng đột nhiên lại nghĩ – “Vậy ngươi ra ra vào vào hoàng cung nhiều lần như vậy, sao không đem hoàng thượng chém chết?” – Nàng một chút cũng không có phát giác bên cạnh có người sắc mặt càng lúc càng khó coi.
“Bởi vì, ta chỉ là không thích hắn, cũng không chán ghét đến như vậy. Ta cũng không có thâm thù đại hận với hắn, mà hắn thống trị quốc sự cũng không phải quá kém, chém chết hắn sẽ rất đáng tiếc” – Đường Hiệu giải thích.
Người nào đó sắc mặt cuối cùng thoáng hồi phục một chút.
“Nhưng mà ta thật sự ghét hắn, ghét đến mức nghĩ muốn đi chém hắn!” – Hình Y Hủy lời nói vừa dứt, bên cạnh, người nào đó sắc mặt lại cấp tốc trở nên kém – “Ngươi nói xem, ta muốn đi chém chết hắn có phải rất khó hay không?”
“Hủy nhi!” – vú Ngô hoang mang, gấp gáp đến rối loạn gọi. Thế nào nàng vẫn còn suy nghĩ muốn giết hoàng thượng.
“Vú Ngô, người để cho con hỏi một chút thôi, dù sao con cũng không có làm mà” – Hình Y Hủy đem việc có thể chém chết hoàng thượng cảm thấy thật hiếu kỳ – “Ngươi thấy ta muốn chém chết hoàng thượng có phải rất khó hay không?” – Nàng lại hỏi Đường Hiệu một lần nữa.
Đường Hiệu lộ ra ánh mắt đánh giá nàng – “Thành thật mà nói, hình như là rất khó. Theo ta được biết, hoàng thượng võ công vô cùng cao cường… ừ, cũng không biết cao bao nhiêu, đại khái cao cường như cái người bắt cô nương vào đây vậy”
“À…” – Hình Y Hủy kinh ngạc, mở ra đôi môi mềm mại – “Đây không phải là ngay cả ta cũng còn chưa có ra chiêu, đã bị chế phục rồi sao?”
Xem ra nếu nàng thật liều lĩnh đi giết người, có thể đao còn chưa có chém được, đã chết được tám trăm lần đi.
“Là như thế không sai” – Đường Hiệu đồng ý gật gật đầu – “Muốn đối phó hắn, thật không phải dễ dàng như vậy, ta nghĩ chính là cô nương từ bỏ ý tưởng đó đi!”
“Không!” – Hình Y Hủy trong lòng vẫn là phẫn hận bất bình – “Công khai không được, vậy ta sẽ mờ ám! Mờ ám… Mờ ám…ừ…” – Nàng suy nghĩ một hồi, rốt cuộc không biết làm sao, ngẩng đầu lên hỏi Đường Hiệu cùng với sắc mặt khác thường của Dận Đệ – “Các ngươi có biết muốn mờ ám thì nên làm gì hay không?”
“Ta luôn luôn quang minh lỗi lạc, làm sao mà biết ‘mờ ám’ làm như thế nào?” – Dận Đệ nở nụ cười mê người, hướng Hình Y Hủy đề nghị – “Cô nương xem hắn giỏi như vậy, có lẽ hắn sẽ biết… mờ ám có thể làm như thế nào”
“Có thật không?” – Hình Y Hủy hướng mắt nhìn Đường Hiệu, không dám tin, nháy mắt mấy cái – “Ngươi thật biết mờ ám làm những gì sao?”
Dận Đệ khẽ cười yếu ớt – “Cô nương, người chưa từng nghe qua Đường Môn sao? Đường Môn chính là dùng độc cùng với các loại ám khí nổi tiếng trên giang hồ, cô nương không phải không biết?”
“Hả?” – Hình Y Hủy trừng lớn mắt đẹp – “Hình như có nghe nói qua. Chỉ là ta không có cần thiết, nên không để ý… Đợi chút, bọn họ mới vừa nói ngươi là Môn chủ?” – Nàng trừng mắt hướng nhìn Đường Hiệu – “Cho nên, ngươi biết dùng độc cùng với dùng ám khí, phải không?”
“So với người bình thường lợi hại hơn một chút” – Đường Hiệu bên môi hiện ra nụ cười nhàn nhạt
“Nói như vậy, ta có thể bái ngươi làm sư phụ, ngươi có thể dạy ta làm sao đế đi giết hoàng thượng được không?” – Hình Y Hủy năn nỉ – “Không phải giết hoàng thượng nhanh chóng, mà từ từ hành hạ hắn, tốt nhất là để cho hắn muốn sống không được, muốn chết không xong.”
Hình Y Hủy một phen lại để cho người nào đó sắc mặt khó coi tới cực điểm.
“Thật ra thì ta có thể giúp cô nương, bởi vì ta cũng muốn nhìn hắn muốn sống không được, muốn chết không xong là bộ dáng như thế nào” – Đường Hiệu cười tủm tỉm nói, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt sát khí đằng đằng của người nào đó bên cạnh.
“Có thật không? Ngươi đồng ý cho ta theo ngươi học sao?” – Hình Y Hủy không nghĩ đến hắn sẽ sảng khoái đồng ý cùng nàng như vậy.
“Thật” – Đường Hiệu gật đầu đồng ý – “Bất quá, nếu cô nương muốn theo ta học nghệ, cô nương phải ở chỗ này của ta, về phần sẽ ở bao lâu, thì phải xem trình độ thiên phú cùng thái độ nghiêm túc. Ta chính là một sư phụ rất nghiêm khắc, nếu như cô nương không làm đúng theo yêu cầu của ta, lúc đó ta có thể sẽ đuổi ngươi đi, hiểu không?”
“Ta hiểu rõ” – Hình Y Hủy gật đầu như bằm tỏi – “Hơn nữa ta nhất định sẽ làm đúng như yêu cầu của ngươi, ngươi yên tâm”
Nhìn nàng quả quyết như vậy, Đường Hiệu mỉm cười lộ ra hài lòng – “Tốt, vậy chúng ta cùng đi tham thảo, nghiên cứu phương pháp, khiến hoàng thượng muốn sống không được, muốn chết không xong đi!”
Xem tiếp: Chương 3