1 Tiểu Diệp thật sự khóc không được mà cười cũng không xong. Đứa nhỏ trong lớp của cô lại khóc nữa rồi, vì hay khóc nên mọi người dường như đều quên mất tên cậu nhóc, mà chỉ gọi Mít Ướt, có điều thân là người dẫn dắt lớp học nên cô cũng vẫn nhớ rõ tên của cậu nhóc là Lâm Hoài.
2
Đối với Hứa Lai, nhiều năm sau, Tiểu Diệp vẫn giữ ấn tượng rất sâu sắc.
Bá đạo, lỗ mãng, nhưng không mắng chửi những lời thô tục.
Thông minh, nhưng hay đãng trí.
3 Lâm Hoài khi 15 tuổi, ở Mỹ, được phát hiện có thiên phú về hội họa, cha mẹ cậu mừng rỡ như điên, không tiếc cả số tiền lớn mời giáo viên tốt nhất về cho cậu.
4
Hứa Lai lăn lộn coi như vẫn ổn, dĩ nhiên so với việc cha cậu mong đợi còn kém rất xa.
Từ sau khi sảy ra chuyện, người trong nhà còn chưa kịp chạy đi, thì đều đã bị bắt hết, tuyên án, xử bắn, cha của cậu coi như vẫn tốt hơn, bị tuyên án hai mươi năm tù.
5 Bởi vì sự chú ý ở trong nước đối với Lâm Hoài ngày càng nhiều, người đại diện của Lâm Hoài đã thương lượng với cha mẹ của cậu, để Lâm Hoài về nước phát triển sự nghiệp hai năm.
6
Để bồi Lâm Hoài, Hứa Lai từ chối một công việc, chỉ làm hai công việc.
Thật ra, hai người cũng không có chuyện gì để làm, chỉ là cùng nhau đi công viên trò chơi, xem phim, hát Karaoke, dạo phố, ăn quán ăn ven đường, thậm chí còn đi chụp ảnh chân dung.
7
Kết quả ngày hôm đó trở về, đúng lúc cha Lâm và mẹ Lâm về nước sớm.
Tại cửa Lâm gia, bốn người chạm mặt nhau.
Lâm Hoài vô cùng hưng phấn, giới thiệu với cha mẹ: “Đây là người anh em tốt nhất nhất nhất nhất nhất nhất a! So với anh em còn tốt hơn!”
Lại giới thiệu với Hứa Lai: “Đây là cha mình, đây là mẹ mình.
8
Ngày hôm sau, Lâm Hoài đeo bao lô sắp ra ngoài, cậu và Hứa Lai đã hẹn nhau rồi, chín giờ gặp nhau ở đường quốc lộ.
Vợ chồng Lâm gia sớm đã quá nuông chiều đứa con của mình, cũng không có biện pháp để cấm cậu, đành phải cùng cậu đi ra ngoài, kết quả là đợi hơn một tiếng đồng hồ, cũng không thấy bóng dáng Hứa Lai đâu.
9
Trên sofa, cha Lâm đem một chén nước cho Hứa Lai.
Hứa Lai thụ sủng nhược kinh (được quan tâm nên có chút lo lắng), nhận lấy, uống một ngụm.
10
Tiểu Diệp trong nhiều năm sau gặp lại Mít ướt và Tiểu Bá Vương.
Hai người cùng nhau tới thăm cô giáo.
Mít Ướt đã là họa sĩ nổi tiếng, Tiểu Bá Vương cũng không còn hung dữ như trước, đang kinh doanh một quán ăn.