Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mị Công Khanh

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 245
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Tác giả Lâm Gia Thành là một tác giả còn khá mới mẻ nhưng đã kịp chào sân với một tác phẩm ngôn tình thu hút đông đảo bạn đọc quan tâm, theo dõi. Truyện khá dài nhưng không đi theo lối mòn, không hề nhạt nhẽo; dưới ngòi bút của tác giả những chi tiết trở nên thật sống động, có chút gì đó đi vào lòng bạn đọc.

Danh sách chương Mị Công Khanh


Chương 122: Trước Hai Quân

121 Trần Dung chậm rãi nghiêng đầu qua. Vừa nghiêng đầu, tựa tiếu phi tiếu nhìn nam nhân làm nàng ái mộ, làm nàng thất thân này, gương mặt thanh diễm của Trần Dung xinh đẹp đến kinh tâm động phách.


Loading...

Chương 123: Đại Thắng

122 Hai bên quân sĩ đột nhiên nhìn thấy một nữ lang áo trắng mỹ mạo xuất hiện ở trước trận đều ngẩn ngơ. Có điều lúc này đã là tên nằm trên dây, không thể không bắn! Huống chi, có thể nhìn thấy Trần Dung cũng chỉ là binh lính bên cạnh nàng, binh lính theo sát phía sau đã bị cát bụi bay lên tận trời ngăn trở tầm nhìn, chỉ biết sống chết vọt tới trước, làm sao quản được nhiều như thế nữa? Chỉ vừa ngẩn ngơ, trong trận doanh bên ngoài Tấn quân đồng thời truyền đến vài tiếng quát: “Giết ――― Giết hết thì sẽ được sống yên ổn!” Tiếng quát vừa vang lên, âm thanh binh khí vung vẩy trong không khí, lại một lần nữa, trên trời chỉ có cát bụi vô tận và tiếng kêu la, giẫm đạp sinh mệnh nhỏ bé trên vó ngựa lầy lội! Trên tường thành.


Chương 124: Nhiễm Mẫn Thương Tâm

123 Vương Hoằng nhìn khuôn mặt nàng xinh đẹp lộ ra lạnh lùng, trong mị hoặc lộ ra yêu nghiệt, nhìn toàn thân quần áo màu trắng nhuốm máu của nàng, tim trong lồng ngực co thắt lại.


Chương 125: Thay Đổi

124 Nhiễm Mẫn điên cuồng quay lại. Vừa mới xông lên quan đạo, y theo bản năng quay đầu, liếc về phía bóng người vấy máu kia. Nhưng y nhìn thấy cũng chỉ là một đoàn xe chậm rãi di chuyển.


Chương 126: Chung Xe

125 Bình ẩu nói tới đây, liếc nhìn Trần Dung nét mặt tỏa sáng trong gương đồng một cái, lại bổ sung thêm: “Nữ lang cùng đám danh sĩ hình như có chỗ giống nhau.


Chương 127: Giằng Co

126 Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một tiếng cười to, Dũ Chí oa oa kêu lên: “Thất lang à Thất lang, làm gì mà khẩn trương đến vậy?”Trong tiếng cuồng tiếu của hắn, Vương Hoằng quay đầu liếc nhìn một cái.


Chương 128: Trần Dung Tuyệt Tình

127 Khuôn mặt tuấn tú băng hàn của Nhiễm Mẫn nhìn chằm chằm Trần Dung. Chậm rãi, hai mắt y nheo lại, trong thô bạo mang theo hỏa diễm âm liệt đang thiêu đốt: “Nàng nói cái gì?” Y quát khẽ với vẻ cường điệu: “Nàng nói cái gì?”Giọng nói nặng nề, rầu rĩ vang lên, khiến ột vài hộ vệ kìm lòng không được đè lại vỏ kiếm.


Chương 129: Chém Ngựa

128 Đối mặt với biểu tình Trần Dung lạnh lùng gần như thấu xương, chậm rãi, Vương Hoằng híp hai mắt lại, chàng cười ôn nhu, nhẹ nhàng xoa môi Trần Dung, vuốt ve nó, chàng dựa sát vào nàng, khẽ nói: “A Dung không hiểu ta rồi…… Người như ta, vốn không thích bị ai bức bách.


Chương 130: Trở Lại Kiến Khang

129 Đảo mắt một tháng trôi qua. Dọc theo đường đi, năm trăm hộ vệ xốc vác phía trước cũng đủ để dọa lui đạo tặc nhỏ lẻ. Vì thế, đoàn người vô kinh vô hiểm đi qua, trong nháy mắt, Kiến Khang đã ở trong tầm nhìn.


Chương 131: Gặp Lại Thân Nhân Ở Kiến Khang

130 Cùng lúc đó, Vương Hoằng vén rèm xe lên, khuôn mặt tuấn dật thanh hoa của chàng xuất hiện trước mặt mọi người. Trong chớp mắt khi gương mặt của chàng vừa ló ra, chỉ nghe ‘tiếng vang mãnh liệt, cũng là chúng nữ thuận tay cầm lấy vật bên cạnh mình, có khi là túi hương, có khi là một nhánh cây, có khi là khăn tay.


Chương 132: Trần Dung Quyết Đoán Tuyệt Tình

131 Đại huynh gọi: “A Dung, mau mau vào nhà đi. ” Trần Dung lên tiếng, quay đầu lại. Ở phía sau nàng, chúng phó đồng thời thi lễ, kêu: “Nô gặp qua lang quân.


Chương 133: Tìm Tới Cửa

132 Một đêm vô sự. Trần Dung bị ánh dương quang màu vàng chiếu rọi nên tỉnh lại. Nàng nghiêng đầu, nhìn khung cảnh sáng ngời bên ngoài, nghe chim hót ríu rít, tiếng người nói, còn có tiếng kêu vui mừng mơ hồ truyền đến, nàng chậm rãi cười, thầm nghĩ: Ta đã đến Kiến Khang rồi.


Chương 134: Quý Nhân

133 Trần gia Đại huynh cả kinh, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, nhíu mày quát nhẹ: “A Dung, trưởng tẩu như mẫu, sao muội có thể nói ra lời như thế?” Nói tới đây, hắn thấy Trần Dung cúi mặt xuống, trong lòng mềm nhũn, vội vàng ôn nhu nói: “Một nữ lang như muội, nói ra thế này, nếu để người ngoài nghe thấy, chẳng phải sẽ nói muội không biết tôn ti nặng nhẹ hay sao? A Dung, thánh nhân đã nói, trưởng tẩu như mẫu, muội như vậy sẽ khiến thế nhân thóa mạ bất hiếu bất nghĩa.


Chương 135: Gặp Lại Vương Thất Lang

134 Xe ngựa của Trần Dung dưới sự chú mục của mọi người chậm rãi rời đi. Khi mấy chiếc xe ngựa đến con phố chính, không còn có ai coi trọng liếc nhìn một cái: Thành Kiến Khang, quý tộc vốn nhiều như cẩu, hoàng thân đầy đường.


Chương 136: Nổi Bật

135 Nhìn cửa phòng đóng chặt kia, Vương Hoằng thầm than một tiếng, giũ giũ ống tay áo, xoay người rời đi. Chàng vừa đi, chúng tỳ nữ và hạ nhân tấp nập xuất hiện.


Chương 137: Bệ Hạ, Thỉnh Phong Thiếp Làm Nữ Quan

136 Nam tử vừa nôn khan vừa vội vàng thu tay về, hắn lấy ra khăn sạch, dùng sức lau lòng bàn tay, nói với vẻ chán ghét: “Xấu xí béo ục như thế, sao lại chen vào đây? Người đâu, đem mụ ta cho chó ăn.


Chương 138: Muốn Nói Đã Nói

137 Trước mắt bao người, Trần Dung đang quỳ rạp đã đứng lên. Khóe miệng của nàng mang theo tươi cười. Cho dù là Vương Hoằng hay là mọi người xung quanh đều nhìn ra được, đây là tươi cười thật sự phát ra từ nội tâm, nó sự thả lỏng, rạng rỡ, dứt bỏ mọi gông xiềng cùng gánh vác, thậm chí là một loại sung sướng thiêu đốt sinh mệnh, hàm chứa kích tình.


Chương 139: Vương Hoằng Ban Danh Hào

138 Trần Dung biết, với những người như Bình ẩu, nàng không có cách nào giải thích ý nghĩ của chính mình, mà nàng cũng không muốn giải thích. Nàng chậm rãi đẩy Bình ẩu ra, đi vào bên trong.


Chương 140: Thành Nữ Quan

139 Một sĩ tử còn trẻ tuổi đứng lên, chắp tay đáp: “Vâng. ” Hắn xoay người rời đi. Trần Dung vội vàng ngẩng đầu, kêu lên: “Chậm đã. ” Tiếng kêu của nàng trong trẻo, nhưng dù là A Kỳ hay là người chung quanh đều tự động xem nhẹ nó.


Chương 141: Ôm Cây Đợi Thỏ

140 Vào ở đạo quan, sau khi thu thập xong, Trần Dung mất đúng thời gian suốt một ngày. Vốn Trần Dung nghĩ rằng, một ngày này sẽ vô cùng náo nhiệt, cũng không biết vì sao, đến tận khi hết thảy bụi bặm được quét dọn sạch sẽ, toàn bộ Tây Sơn đạo quan cũng không thấy một khách nhân nào tới.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Phượng Nghịch Cửu Thiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cầu Vòng Lúc Nửa Đêm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Báo Thù Và Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Lãnh Tàn Hoan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48



Cà Phê Đợi Một Người

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14