Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mị Công Khanh

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 245
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Tác giả Lâm Gia Thành là một tác giả còn khá mới mẻ nhưng đã kịp chào sân với một tác phẩm ngôn tình thu hút đông đảo bạn đọc quan tâm, theo dõi. Truyện khá dài nhưng không đi theo lối mòn, không hề nhạt nhẽo; dưới ngòi bút của tác giả những chi tiết trở nên thật sống động, có chút gì đó đi vào lòng bạn đọc.

Danh sách chương Mị Công Khanh


Chương 81: Trở Về Thành Nam Dương

81 Thấy cậu nghẹn lời, Vương Hoằng mỉm cười. Lúc này, Trần Dung nhìn thấy Vương Hoằng vẫy gọi liền bước nhanh đi tới. Nàng vừa đi đến, thấy sắc mặt Tôn Diễn không tốt, nàng quay đầu, thân thiết nhìn cậu rồi hỏi Vương Hoằng: “Sao vậy?” Vương Hoằng cười nói: “Tôn tướng quân muốn đi cứu viện Nhiễm Mẫn, A Dung có muốn cùng đi không?” Trần Dung nhìn Vương Hoằng, nói: “Nguyện đi cùng đường với Thất lang.


Loading...

Chương 82: Thất Lang Đoạn Tụ, Chúng Ta Phải Làm Sao Bây Giờ?

82 Khi đoàn xe của Vương Thất lang xuất hiện ở ngoài cửa thành Nam Dương, nhóm binh lính thủ thành sợ đến ngây người. Cũng không biết qua bao lâu, một tiểu đội trưởng mới đi lên tường thành, nhìn người Vương gia ở phía dưới cả kinh kêu lên: “Có thể để tiểu nhân gặp Vương Thất lang một chút được không?” Khi hắn nói chuyện, một trăm cái đầu đều quay về phía này, trơ mắt nhìn ngó.


Chương 83: Khi Danh Sĩ Nghênh Đón

83 Cũng không biết qua bao lâu, giọng nói thều thào của Trần Dung vang lên: “Dù sao cũng đã ôm qua một lần ……” Lời này vừa thốt ra, Trần Dung nghe thấy tiếng cười của Vương Hoằng truyền đến.


Chương 84: Trở Về Trần Phủ

84 Lúc này, toàn bộ đoàn xe cùng đám người đều bị vây trong sự hỗn loạn. Trần Dung xem xét trái phải, thấy không ai chú ý tới thì nhảy xuống xe ngựa, chỉ hai ba bước đã xen lẫn vào trong đám người.


Chương 85: Mưu Tính

85 Trần Dung thấy Nguyễn thị tức giận, vội vàng tiến lên vài bước, hướng tới bà ta thi lễ, cúi đầu đáp: “Không dám. ” Nàng chậm rãi quỳ trên mặt đất, dập đầu trước Nguyễn thị, lại nói: “Bá mẫu trăm ngàn lần bớt giận, vừa rồi A Dung thất thần thôi.


Chương 86: Trần Nguyên Chịu Nhục

86 Trần Dung trở lại trong sân. Bình ẩu vừa thấy đến nàng đến gần thì vội vàng nghênh đón: “Nữ lang. ” Trong ánh mắt tràn đầy lo lắng. Trần Dung gật đầu nói với bà: “Không có việc gì, lang chủ đã chấp nhận cho ngươi ở lại bên cạnh ta.


Chương 87: Đi Cùng

87 Ba người Trần Dung vừa mới rời đi, mấy chiếc xe ngựa đã chạy đến, lúc này tiếng nghị luận mới ngừng lại. Trong đại điện, trên quảng trường, tiếng ồn ào đều im bặt, mọi người đồng thời quay đầu lại, cung kính nhìn về phía mấy chiếc xe ngựa kia.


Chương 88: Vương Hoằng Thưởng Nàng Một Chậu Nước Trong

88 Khi Trần Dung ngồi trên xe ngựa, sắc trời đã tối muộn, xe ngựa của Trần Công Nhương đã rời đi. Thượng tẩu đánh xe đi theo phía sau xe ngựa của Trần Vi, chậm rãi ra khỏi Trần phủ.


Chương 89: Nhắc Lại Hôn Sự

89 Lúc này, nhóm tỳ nữ Vương phủ bắt đầu vội vàng bê bình phong ra che chắn cho các nữ lang. Bình phong vừa dựng lên bốn phía, Trần Dung thở dài nhẹ nhõm, vừa rồi ánh mắt của mọi người sáng quắc làm hại nàng không được tự nhiên.


Chương 90: Lý Do Nhiễm Mẫn Thích Trần Dung

90 Nhiễm Mẫn nhìn Trần Vi khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, tư thế tuyệt vời. Nhìn y, trong mắt Trần Vi lúng liếng, vẻ xấu hổ vui mừng khi nữ nhi gả đi đủ có thể khiến bất cứ nam nhân nào trên thế gian đều mềm lòng.


Chương 91: Vương Thất Lang Họa Vô Đơn Chí

91 Đêm nay, Trần Dung trằn trọc, không thể đi vào giấc ngủ. Trong lúc mơ màng, đầu tiên nàng mơ thấy mình bị một chiếc xe ngựa nghênh đón vào một phủ đệ cực kỳ xa hoa khí phái, Vương Hoằng mặc đồ tân lang, ẩn tình nhìn nàng.


Chương 92: Quý Thiếp

92 Đúng lúc này, giọng nói của Vương Hoằng từ từ truyền đến: “Khanh khanh, nàng vừa thấy ta thì khóc thương tâm như thế, nếu để người khác nhìn thấy……” Nói còn chưa xong, động tác mở cửa của Trần Dung liền cứng lại.


Chương 93: Thề

93 Trần Dung vẫn không ngẩng đầu. Dưới tay áo, hai tay nàng bấu chặt vào nhau, trong lòng cũng bất ổn, lộ vẻ chua sót. Nàng không biết, dưới tình huống như vậy, bản thân còn có thể làm cái gì.


Chương 94: Nhiễm Mẫn Bắt Người

94 Thiệp mời chỉ chốc lát đã chuẩn bị xong, Trần Dung ngồi trên xe ngựa, đi ra ngoài phủ. Vừa ra cửa phủ, Trần Dung vén rèm xe lên, nhìn xung quanh sân viện của Trần Vi.


Chương 95: Uống Một Ngụm Máu Của Y

95 Nhiễm Mẫn cười dài nhìn Trần Dung, bàn tay to duỗi ra, cũng không cố kỵ nàng đang trốn tránh, khẽ xoa gương mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của nàng. Ngón tay thô ráp của y có loại cố ý thả lỏng, khi mơn trớn gương mặt của Trần Dung, trong sự thô ráp mang theo cảm giác ôn nhu, như gió nhẹ vào đông, khẽ khàng phất qua.


Chương 96: Ai Bắt Nạt Ai?

96 Trên bậc thang, Trần Vi ngồi ở tháp tùy ý để gió lạnh thổi mặt đỏ hồng, nàng ta đang nhìn về phía Trần Dung. Phía sau Trần Vi là một loạt nữ lang cùng hạ nhân sắp xếp thành một hàng.


Chương 97: Lại Gặp Thất Lang

97 Trong rừng cây trở nên im lặng. Đảo mắt, tiếng bật cười của Trần Tam lang truyền đến: “Trương Hạng, lá gan của huynh thật không nhỏ, nữ nhân như thế cũng muốn cưới, chẳng lẽ huynh không lo lắng, sau khi nàng gả cho huynh bởi vì tưởng niệm tình lang mà ngày ngày lấy lệ rửa mặt sao?” Hắn nói tới đây thì lại cười đùa: “Nhưng mà kể ra thân phận của huynh và thân phận của nàng cũng rất xứng đôi.


Chương 98: Vương Thất Lang Vô Tình Hay Hữu Tình (1)

98 Chàng lại dựa vào gần như thế! Trần Dung theo phản xạ định rụt người lại, vừa chuyển mắt, lần này, nàng đối diện với vô số ánh mắt nóng bỏng trừng lớn của nhóm nữ lang mang theo oán hận.


Chương 99: Vương Thất Lang Vô Tình Hay Hữu Tình (2)

99 Giọng nói của Vương Hoằng thực ôn nhu, thực khẽ khàng, Vương Nghi chỉ nghe qua đại khái, hắn gật đầu, nói: “Con nguyện ý rời đi là được”. Mà Trần Dung nghe thấy rất rõ ràng, tim đã đập loạn, nàng không tự chủ được thầm nghĩ: Chàng nói một người kia, sẽ là ta sao? Nhìn biểu tình của chàng dường như là đang nói với ta, cũng không đúng, chàng chỉ hơi nghiêng mặt đi thôi…… Chẳng lẽ, chàng thật sự muốn mang ta rời đi? Dù Trần Dung đã sống hai kiếp người, dù nàng vẫn cảnh giác, cẩn thận, lúc này vẫn rơi vào tâm trạng lo sợ, tinh thần hỗn loạn không kềm chế được.


Chương 100: Người Mời Là Chàng Mà Người Cứu Vớt Cũng Là Chàng

100 Văn sĩ trung niên kia vừa ngâm tụng, vừa cười vui sướng. Tay Trần Dung nâng túi hương, trong lòng rối loạn. Đây chính là tư tình trao nhận, trước kia nàng còn có thể nói, thân cận với Vương Thất lang là vì bảo vệ bản thân, nhưng lần trước nhận ngọc bội của chàng, lần này lại nhận túi hương của chàng, vậy chẳng phải là nói, bản thân đã nhận định lang quân là chàng sao? Hai tay nàng đều đang run rẩy, một bàn tay muốn nàng đem túi hương thu vào trong lòng, chàng là Lang Gia Vương Thất, ngay cả làm thiếp của chàng, cả đời này có chạy cũng không thoát khỏi vinh cảnh phú quý.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 80


Chia tay tình đầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Truy Tìm Ký Ức

Thể loại: Trinh thám, Ngôn Tình

Số chương: 103


Cặp Đôi Xấu Tính

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 86


Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 298


Định Mệnh Trái Ngang

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 67



Cắt Móng Tay Cho Cú Mèo

Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ

Số chương: 11


Tình Nồng Ý Đậm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Ngục Giam: Ổ Sói

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 21