601 Trời đêm thanh vắng, trăng tàn treo cao. Canh ba giờ Tý hầu như ai nấy đều đã kín cửa. Gió đêm hiu quạnh thổi trên đường lớn, cuộn xoáy lên từng phiến lá thu, chốc lát lại xoay vòng rơi xuống đất.
602 Đây là dãy phòng dành cho hạ nhân Yên Vũ lâu.
Gian trước la liệt người nằm, cỏ kẻ thậm chí áo quần tiểu nhị còn không thèm thay ra, hiển nhiên đều đã ngủ say.
603 - Người còn lại. . . Lâm Hàm Uẩn bỗng đưa mắt liếc Nam Cung Thanh Vân. -. . . chính là muội. Nam Cung Thanh Vân hai mắt mở to, ngón tay chỉ vào mũi mình :- Muội á? Tỷ đừng có đùa thế chứ?- Còn không chịu nói.
604 Lăng Phong lăn qua lăn lại không ngủ được.
Hắn tuy tin tưởng Hoa An Vương Bát là người của Mật Thám ty, nhưng lại đang đấu tranh tư tưởng một vấn đề khác.
605 Đây là dãy phòng dành cho hạ nhân Yên Vũ lâu. Gian trước la liệt người nằm, cỏ kẻ thậm chí áo quần tiểu nhị còn không thèm thay ra, hiển nhiên đều đã ngủ say.
606 Hậu viện.
Lăng Phong lâu nay vẫn nghĩ, làm "điệp viên 007" thì chí ít cũng phải có văn hóa có tố chất như hắn mới được, chẳng ngờ. . .
Liếc nhìn mấy kẻ mới đến, Lăng Phong không khỏi khều khều Hoa An :
- Này, ngươi chắc chắn không nhầm lẫn gì chứ?
- Đương nhiên.
607 Lăng Phong lăn qua lăn lại không ngủ được. Hắn tuy tin tưởng Hoa An Vương Bát là người của Mật Thám tự, nhưng tuyệt đối không chấp nhận bàn giao dễ như vậy.
608 Lăng Phong phóng tới hiện trường thì có vẻ đã muộn.
Bóng đen kia đã biến mất không dấu vết, ba người Lư Phương Từ Khánh Tưởng Bình đành chia nhau tản ra tìm kiếm, Lăng Phong Bạch Ngọc Đường và Lôi Trấn vội tiếp cận Hoa An đang hấp hối.
609 Hoàng cung, Khâm Thiên Giám. - Tiểu Danh Tử, còn xa nữa không?- Sắp rồi. Là tòa các ở kia. Tiểu Uyển nhìn theo hướng Tiểu Danh tử chỉ tay. Tiểu Danh tử từng hứa sẽ dẫn Tiểu Uyển đến gặp Khâm Thiên Giám Yến đại nhân, nói vị quan kia có khả năng nhìn ra số mệnh, đoán được hành tung người ở xa ngàn dặm.
610 Chỉ nghe có ai đó oang oang :
- Đứa nào cướp của giết người đâu? Có biết nốt tháng này không án, bổn quan sẽ thuận lợi lên chức không hả?
Ra là Triển Chiêu.
611 Tiểu Danh tử dắt Tiểu Uyển chạy vội vào Khâm Thiên Giám. Lam Tuyền nhích lại gần, nhỏ giọng khiêu khích Vi Hoa :- Chúng ta đều quen biết bao năm, cũng không cần bóng gió làm gì.
612 Cùng lúc, ở một góc gần đó, đang có một nhóm một nam vài nữ âm thầm quan sát.
- Sư huynh, quan binh cũng đã đi rồi, có xông ra không?
Thanh niên đằng trước nhíu mày chốc lát rồi lắc đầu :
- Chờ thêm lát nữa đã.
613 Thái Nguyên, hậu viện Yên Vũ lâu. Lăng Phong lâu nay nghĩ, đã làm "điệp viên 007" thì chí ít cũng phải có văn hóa có tố chất như hắn mới được, chẳng ngờ.
614 Triển Chiêu đi một lúc, mấy người Tiêu Thiên Phóng mới từ chỗ nấp đi ra. Dù sao bọn họ cũng là người trong giang hồ, tiền án tiền sự người nào cũng có, ngại nhất là gặp quan sai.
615 Lăng Phong phóng tới hiện trường thì có vẻ đã muộn. Cái bóng đen chớp hiện kia đã biến mất không dấu vết, ba người Lư Phương Từ Khánh Tưởng Bình đành chia nhau tản ra tìm kiếm, Lăng Phong Bạch Ngọc Đường và Lôi Trấn vội tiếp cận Hoa An đang hấp hối.
616 “Vù vù”
Chỉ thấy một lão già mặc trường bào che đầu xuất hiện như u linh. Sau lưng lão là vài tên thủ hạ ăn mặc quái dị, chính là đám Như Vân sát thủ.
617 - Là kẻ nào cướp của giết người đâu? Có biết nốt tháng này không án, bổn quan sẽ thuận lợi lên chức không hả?- Triển Đại ca, mới sáng sớm đã có nhã hứng đi tuần rồi?Lăng Phong vươn vai đi ra, bày ra một bộ cầu tài chào hỏi.
618 Lăng Phong kỳ thực muốn qua loa cho xong, nhưng nghĩ lại chốc lát lại thôi.
Thứ gì khó tạo dựng nhưng lại dễ đổ vỡ nhất?
Chính là lòng tin.
Ở đây đều là huynh đệ tốt, hắn không nên làm trò quá.
619 Triển Chiêu sai đám bộ khoái xông vào dọn dẹp hiện trường rồi nhanh chóng rời đi, ngay cả vết tích gây án cũng chỉ xem qua loa, giống như muốn xóa dấu vết hơn là đi điều tra.
620 Ở phía trước, Tần Quyền đã lao vào.
Có lẽ nhận ra Tần Quyền không đơn giản, Bạch Vân Thành bỗng rút kiếm chuyển mục tiêu sang Tần Quyền.
Kiếm chiêu vừa ra, Lăng Phong liền nhận ra kiếm pháp của lão ta.
    Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50