541 Đây là một tòa biệt viện, u tĩnh mà xinh đẹp. Trên cửa vào có thể thấy ba chữ "Mịch lâu", xiêu xiêu vẹo vẹo. Kỳ quái nhất là, chữ Mịch kia thế nhưng lại dùng giản thể (幂).
542 Mặc cho đám đông hỗn loạn, Thành Bích lại đang mỉm cười.
Lúc nàng mới xuất hiện, đám nam nhân này đều một kiểu ánh mắt săm soi dâm tục. Bây giờ thì sao, còn không phải đầy e ngại đi?
Cổ đại trọng nam khinh nữ.
543 Trước cửa Chu lâu. Vừa rồi còn vài hàng quán mở cửa, giờ này lại vắng tanh vắng ngắt, ai lo nhà nấy, cửa lớn đều đóng kín mít. Chỉ có đám thanh thiếu niên là hiếu kỳ không ngừng, đứa nào đứa nấy mặc cho phụ mẫu la mắng, vẫn cố thò đầu ra ngoài tò mò xem.
544 Hai huynh muội bên ngoài, không ngoài Hà Mạch Dũng và Diễm Tuyết Cơ.
Hà Mạch Dũng vừa tiến vào liền chắp tay :
- Haha, chúc mừng Triều gia trở thành Minh chủ.
545 Bốn người Tần Quyền đã nhảy xuống đất, còn chưa kịp trả lời phỏng vấn cuối trận đấu, phía đầu phố đã oang oang giọng ai đó :- Là ai là ai là ai? Tháng trước đã mất chuỗi đẹp 30 ngày.
546 Chập tối.
Mấy bang phái lớn đều đã rời đi, chỉ có vài nhóm người đi lại bất tiện vẫn ở lại Ngô gia trang. Triều Lam Ngô Dụng liền hào sảng sắp phòng, dù sao trang viện này cũng rất rộng.
547 Nói xấu "gấu" của Vương gia, Lăng Phong dĩ nhiên chỉ nói thầm mình hắn nghe. Chỉ là hắn không hề biết, đều bị nha hoàn Phạm Băng Băng nghe sạch. Xem ra cô nàng này có tuyệt kỹ gì đó, không chừng cũng là dân luyện thần.
548 Bên ngoài, trăng đang lên cao, xanh ngọc như nước.
Màn đêm đầy yên tĩnh.
Thành Bích dần ngả đầu lên vai, cả người dựa hẳn vào lồng ngực Lăng Phong.
549 Lăng Phong ngồi một bên, tủm tỉm nhìn Thành Bích. Ánh mắt hắn rơi cả vào bộ ngực tròn căng cao vút của nàng, nuốt một ngụm nước bọt. Thành Bích một tay chỉnh lại tóc, đôi mày xinh đẹp nhíu lại, lạnh giọng :- Nha đầu kia sao vẫn ở đây?Có lẽ ý chỉ Lâm Hàm Uẩn.
550 Ngoài trời, ánh trăng lẳng lặng chiếu xuống mặt đất, tỏa ra ánh sáng dìu dịu.
Trong phòng, hai thân hình vừa chết đi sống lại đang ôm lấy nhau.
Thành Bích quấn lấy tình lang, tinh tế đè xuống hơi thở vẫn còn âm ỉ.
551 Lăng Phong chưa thể nhìn được "chân diện mục" của Lâm Hàm Uẩn, bởi. . . lại có kẻ cản đường. Đầu năm nay khí hậu ấm áp, kỳ đà rất nhiềuLúc này, trước cửa Chu lâu.
552 Chu lâu.
Lăng Phong trở lại khách điếm thì trời đã sắp trưa. Đang hối hả đi vào cửa thì đụng phải ai đó, tay hắn hình như còn chạm phải cái gì mềm mềm.
553 - Lăng Phong. . . Văn Thành Bích che miệng hô lớn, chạy ra đỡ lấy Lăng Phong. Trên khuôn mặt vũ mị của nàng hiện rõ sự lo lắng. Văn Thành Bích luôn nghĩ bản thân không có tình cảm với Lăng Phong.
554 Sảnh Chu lâu.
"Cạch"
Lăng Phong trịnh trọng đặt xuống bàn một thỏi bạc, nghiêm giọng nói :
- Các đồng chí. Có biết đây là gì không?
- Bạc?
Mấy anh em nhìn nhau.
555 Ngay đối diện Chu lâu. Đây là một tửu lâu xa hoa. Trên lan can lầu hai có rất nhiều chậu cây cảnh đẹp mắt, bên trên còn trang trí sặc sỡ. Có hai thiếu nữ đang dựa vào lan can bình phẩm.
556 Luyên thuyên một lúc, Lăng Phong mới nhớ ra, nội dung cuộc họp hôm nay vẫn chưa bàn xong.
Lăng Phong bất chợt cảm giác bất lực.
Hắn vốn nghĩ, mình có kiến thức ngàn năm, muốn kiếm tiền không khó.
557 Tô Châu Lăng gia. - Khục, khục. . . - Đỡ lão gia lên giường. Người đâu, mau gọi lão phu nhân. . . Gia chủ Lăng Minh nằm trên giường, mặt gã nhợt nhạt nhăn nhúm, 30 tuổi mà như 70 tuổi, cả người khô héo.
558 Lúc này, tiểu thư Văn Như Ý ngồi trong xe đột nhiên cũng thò đầu ra, chỉ tay cười nói :
- Ý, là Lâm tỷ tỷ kìa.
Thành Bích nhìn theo.
Chỉ thấy Lâm Hàm Uẩn cùng Đoan thúc đứng ở cửa sổ lầu hai.
559 Trời chuyển tối, một góc Hoàng cung. Căn phòng này bày trí khá ngăn nắp, là phòng riêng của Thượng Nghi Lam Tuyền. Lam Tuyền ngồi cạnh bàn, ánh mắt có gì đó mông lung, như thể đang hồi tưởng về quá khứ.
560 Đây là một tòa biệt viện, u tĩnh mà xinh đẹp.
Trên cửa lớn có thể thấy hai chữ "Mịch lâu". Kỳ quái nhất là, chữ Mịch kia thế nhưng lại dùng giản thể (幂).
    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50