521 Nhìn Thạch Sơn toàn thân mất tự nhiên, ngay cả Nguyệt Dung cũng sinh khó hiểu. - Ngươi bị làm sao vậy?Mao Chiêu nhìn bộ dạng Thạch Sơn cười khẽ :- Chắc hắn bị dị ứng tiếng thú vật.
522 Chỉ thấy một tiểu cô nương áo bông đỏ thẫm, đang mở đôi mắt to tròn, mông lung chảy nước nhìn hắn.
- Phi Yến?
Từ khi đến Thái Nguyên, Lăng Phong vẫn để tiểu nha đầu này bên cạnh.
523 Đêm đã về khuya, Ngô gia trang vẫn sáng trưng, cứ một đoạn lại có người cầm đuốc canh chừng. Dãy phòng này khá đặc biệt, một nửa đâm vào núi đá, nửa kia lộ ra ngoài.
524 40 dặm phía đông nam Thái Nguyên, Ngưu gia thôn.
Thôn này bình thường khá hẻo lánh, từ sáng nay đột nhiên náo nhiệt hẳn lên. Nghe đâu Ngô gia trang gần đây đang tổ chức một cái đại hội anh hùng, các đoàn đại biểu đều đang tụ hội đến đó.
525 Cái Bang sinh biến, võ lâm sắp có phong ba. Cổ đại "trọng nam khinh nữ", đừng nói gì trong giang hồ. Ai cũng không ngờ, một nữ nhân chỉ trong nửa khắc, có thể vừa "đào tường" Cửu Long sơn, vừa tiện tay cuỗm luôn Bắc đường Cái Bang, biến Trường Phong tiêu cục từ vô danh thành đại thế lực.
526 Lăng Phong vừa đến Ngô gia trang không lâu, ở một địa điểm không xa ngoài trang có một nhóm tầm 5 6 người đội nón thấp tụ tập.
Chỉ nghe một kẻ cất giọng trầm thấp :
- Đại nhân, Triển Chiêu đang dẫn bộ khoái đến đây.
527 Sân lớn Ngô gia trang. Lăng Phong đang suy nghĩ chuyện cổ kim, đang hồi gay cấn "Hoàng hậu bắt gian, Hoàng đế Thái tử phi vụng trộm Thượng Lâm uyển, đại kết cục 3P", đột nhiên có giọng nữ vang lên đằng sau :- Lăng "thiếu hiệp", ngươi vẫn chưa chết sao?Lăng Phong suýt nữa sặc nước trà.
528 Trở lại đại hội Ngô gia trang, lúc này tiệc đã đến đoạn bày món. Chỉ thấy một đám phục vụ đi ra, trên tay đều đầy ắp thức ăn nước uống.
Bạch Ngọc Đường lập tức hồ hởi :
- Ôi, tên Triều Lam này cũng rất chịu chi nha.
529 Vạn Thú sơn lĩnh. Thế núi cực cao, từ xa nhìn lại có cảm giác đây như một bình chướng tự nhiên. Từng vách đá xếp thành hàng, hết sức dốc đứng, nhìn không ra đâu là sơn đạo đi lên núi.
530 Nữ tử giả nam đi mất, để lại Lăng Phong và tên thanh niên kia ngồi nhìn nhau âu yếm.
Chẳng qua, Phong ca là người văn minh, cho dù là tình địch cũng phải tỏ ra lịch sự, liền hắng giọng trước :
- Khụ.
531 Thiên Diện Quỷ Thủ rời đi, quanh Nguyệt Lượng tuyền sương khói lại bốc lên dày đặc. Lúc này chỉ còn hai kẻ họ Bạch cùng một loạt xác người rải rác cạnh đó.
532 Chúng nhân biết chuẩn bị có đánh nhau, đều lục đục chen chúc lại. Phần đông đều ghen ghét nổ mắt với Lăng Phong, lại có thể ngồi cùng mỹ nữ hồng y kia.
533 Chiều dần buông, qua khung cửa có thể thấy từng hạt mưa lách tách. Một thiếu nữ ngồi dựa vào bên cửa sổ, một tay chống cằm, bên má một lọn tóc đen quyến rũ, ánh mắt xuất thần nhìn trời mưa.
534 Bên trong Ngô gia trang, ở một gian phòng nhỏ.
Triều Lam đứng cạnh cửa sổ, đưa ánh mắt xuyên qua sân lớn, nhìn về chỗ Lăng Phong và Diễm Tuyết Cơ, thấp giọng với ai đó :
- Ngô tiên sinh, ngươi nói nàng ta đến đây, không đi lại âm thầm như mọi khi, lại đột nhiên chạy ra kia gây sự với Cửu Long sơn, là vì cái gì?
Ngô sư gia phẩy phẩy quạt, cười nói :
- Có lẽ muốn xem Thiên Vương làm sao xử lý? Hoặc là sợ ngài và Cửu Long sơn có tiếng nói chung, sẽ ảnh hưởng đại kế của chúng.
535 Lăng Phong ngáp ngắn ngáp dài. Không uổng thức khuya xem trận "siêu kinh điển" Tiêu Thiên Phóng - Tống Nguyên An, có thể nói là "kinh thiên địa khiếp quỷ thần", khó mà diễn tả chỉ trong một câu hai chữ.
536 Mãi lúc này, Tam Thử mới lao vào trong.
- Ê, Cửu Long sơn các ngươi ép người quá đáng rồi đó.
Chỉ thấy Bạch Ngọc Đường phẩy quạt một cái, có thể thấy ám khí gì đó bay ra.
537 rời vừa tờ mờ sáng, gà vừa gáy xong, huynh đệ Phong Vân bang đã bị dựng dậy. Họp giao ban. Nguyên nhân chỉ có một chữ. Tiền. Dạo này nghe nói kinh tế suy thoái, ngay đến Phong Vân bang làm ăn nhỏ cũng bị ảnh hưởng.
538 Lăng Phong và Dương Tái Hưng tạm thời đình chiến. Chẳng qua ai cũng nhìn ra, trận này Lăng Phong đã thắng.
Bạch Ngọc Đường lại không tha dễ vậy, châm chọc nói :
- A, xong rồi sao? Dương Trại chủ năm xưa cự tuyệt Dương gia, nghe nói đã thề không dùng đến Dương gia thương.
539 Lăng Phong ló đầu ra khỏi lan can nhìn xuống. Người kia ăn mặc không đến mức hoa lệ, ngọc bội ngọc bích lủng lẳng bên hông. Được cái da mặt nhạt thếch, xem chừng vừa ngủ dậy.
540 Mỹ phụ che mặt, đúng là Văn Thành Bích.
Nàng mặc một bộ áo gấm màu tím thêu hoa, bên ngoài khoác một chiếc áo bào màu trắng, tím trắng giao nhau cực kỳ hài hòa.
    Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 120
    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15