1 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Nguyên Đồng ôm cái chảo mới mua, mờ mịt nhìn đại thụ che trời, trong lòng mặc dù có chút sợ hãi nhưng lại tò mò nhiều hơn.
2 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Rừng rậm toàn đại thụ âm trầm, mãnh thú chưa từng nhìn thấy bao giờ, sự sợ hãi không có đường thoát, thiếu niên tóc đỏ, thế giới kỳ lạ…
Đủ loại hình ảnh không ngừng thay đổi, lướt nhanh trong đầu, cuối cùng tụ lại thành một màu máu đặc dính.
3 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Chuông cửa vang lên, cánh cửa kim loại trượt ra, xuất hiện một gương mặt lạnh như băng.
Rickie mang theo một túi quần áo, bẩm báo nói: “Chủ nhân, quần áo của cô bé đã được giao đến.
4 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Nhà Klosters ở sườn núi. Phòng ốc thật giống như trong phim khoa học viễn tưởng, nửa hình cầu, vách tường bên ngoài cũng là màu đỏ ánh kim rạng ngời.
5 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Klosters quay đầu, nhìn thấy người máy bảo mẫu đang đi từ phía còn lại của hành lang kim loại đến, ánh mắt trở nên âm trầm.
6 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Bởi vì đêm bị mất ngủ, sáng hôm sau Nguyên Đồng dậy muộn. Ngủ đến tận chín giờ hơn mới thức dậy, tinh thần có vẻ không được tốt lắm, khuôn mặt bình thường hồng nhuận, bây giờ trông phờ phạc.
7 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Không cần biết là người Trái Đất hay người ngoài hành tinh, khi rèn luyện thể năng đương nhiên phải xây dựng nền móng tốt.
8 Năng lực động thủ của Klosters quả nhiên rất tốt, chưa đầy nửa giờ, cậu ta đã đem hàng mẫu của thứ mà các cô gái Trái Đất cổ đại không thể thiếu hàng tháng đến cho Nguyên Đồng xem.
9 Trải qua một lần xấu hổ như thế, phải mấy ngày sau Nguyên Đồng mới dám nhìn thẳng mặt Klosters.
Ngược lại, Klosters căn bản không để trong lòng. Nhưng khi đối mặt với cô, thần sắc cũng dịu hơn rất nhiều, cũng không trưng bản mặt lạnh như lúc ban đầu khiến người ta không đoán được cậu đang nghĩ cái gì.
10 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Trong cung điện thủy tinh mộng ảo, nhiều không hề được bài trí hoa mỹ mà có thể là giống như trạm trung chuyển vật tư nha.
11 Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Trên đường trở về, bọn họ rẽ qua một hướng khác, đến nhà Tasym, một hàng xóm khác.
“Ngài Fergus và tiểu thư Tasym đều là hàng xóm của chủ nhân, một người ở hướng đông, một người ở hướng tây nam.
12 Sau khi rời khỏi nhà Tasym, đầu óc Nguyên Đồng đầy mờ mịt, trong lòng rối rắm, có phải máy phiên dịch đã phiên dịch sai rồi hay không? Hoặc là cách dùng từ của Trái Đất cổ đại và hành tinh tương lai khác nhau nên khiến cô hiểu sai ý?
Khác biệt văn hóa những năm ngàn năm chắc là lớn lắm?
Nghĩ mãi, Nguyên Đồng nhịn không được nhìn về phía Klosters, trong lòng cân nhắc ý nghĩa của câu “Đây là người của ta! Không phải phân bón của ngươi!”.
13 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên bên ngoài, thỉnh thoảng có vài tiếng súng. Tuy rằng cách rất xa, nhưng mà tiếng oanh tạc đáng sợ như thế vẫn khiến người khác lo sợ trong lòng.
14 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Khi Nguyên Đồng tỉnh lại, phát hiện bản thân mình đang ngâm trong nước, sợ tới mức thiếu chút giãy dụa như người sắp chết đuối.
15 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Fergus và Tasym đều không rời đi mà ở lại nhà Klosters. Lý do được đưa ra là vì muốn tìm hiểu rõ tinh thần lực kỳ lạ của Nguyên Đồng.
16 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Có thương nhân kiêm thầy thuốc Fergus, rốt cuộc Nguyên Đồng cũng hiểu được đại khái tình huống của bản thân, đối với tinh thần lực này nọ càng ngạc nhiên hơn nữa.
17 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Nghe lời Klosters, Nguyên Đồng bắt đầu nghiên cứu cái gọi là tinh thần lực, cố gắng thử cảm nhận sự tồn tại của tinh thần lực, hơn nữa cố gắng khống chế nó, nhưng rất hiển nhiên hiệu quả vô cùng không tốt.
18 Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Nguyên Đồng đã ngồi trên rễ cây của một cây đại thụ vĩ đại hơn nửa ngày, hơn nữa trong lòng ôm cái chảo thường gặp ở thế kỷ 21 Trái Đất, nhưng mà đáy chảo cũng đã vặn vẹo một cách nghiêm trọng, một cái chảo rỉ sét.
19 Ổn định lại tâm trạng xong, Nguyên Đồng cũng bắt đầu hành trình dã ngoại một tháng.
Bởi vì lần dã ngoại này đi vì cô cho nên sau khi tiến vào rừng rậm, ba ngày đầu bọn họ chỉ di chuyển trong rừng, không gặp phải dị thú lớn, trên cơ bản chỉ là đi lòng vòng ngoài bìa rừng, để Nguyên Đồng nhận biết đường, thuận tiện quen thuộc vài nơi.
20 Từ khi đi vào thời đại tinh tế tương lai đầy xa lạ này, Nguyên Đồng biết, Klosters đã giúp đỡ cô nhiều nhất, sau khi vượt qua những ngày lo âu thấp thỏm ban đầu, thật ra cô cũng rất nhẫn nhịn để không suy đoán nguyên nhân Klosters lại trợ giúp cô mà không cần báo đáp như thế.