281 - Cái gì? Ta bị nặng hơn tiểu tử kia. . . ai nha, tu vi của ta đau? Ta. . . ta. . . ! Triệu Thanh Lâm miễn cưỡng ngẩng đầu lên, phát hiện thân dưới khác lạ thì biến sắc mặt, kinh sợ muốn chết.
282 Quyết định xong Phong Liệt thoải mái trong lòng, khoanh chân ngồi xuống, tay nắm hai khối long tinh, chậm rãi hồi phục nguyên lực đã tiêu hao. Còn Sở Điệp ngồi trong góc thì Phong Liệt cố ý hay vô tình bỏ qua.
283 Trên Long Huyết đại lục, long võ giả ăn, mặc, ngụ ở bất cứ thứ gì đều tốt hơn vật thế tục phàm nhân sử dụng gấp vô số lần. Chỉ một tòa lầu các này giá trị đã ngang ngửa với hoàng cung của đế quốc người thường.
284 - Ngươi đến rồi ? Tử Long hộ pháp đặt một quyển sách cổ trong tay xuống đất, thản nhiên nhìn Phong Liệt. Phong Liệt ngẩn ra sau đó nhanh chóng cung kính hành lễ nói: - Đệ tử Phong Liệt bái kiến Tử Long hộ pháp! - Ừm.
285 - Ô. . . Phong Liệt trợn tròn mắt. Nghĩ lại cũng đúng, Tử Long hộ pháp là cường giả Long biến cảnh nhất tầng, chỉ cần chia một phần cảm ngộ của bản thân vào người khác thì đúng là chuyện dễ như trở bàn tay.
286 - A? Phong Liệt kinh ngạc, nhíu mày nói: - Cái gọi là truyền nhân này có gì đặc biệt không? Đến lúc đó dựa vào cái gì phán đoán thân phận của hắn? - Thân phận người này rất tốt nhận ra, hắn chắc là có thiên long huyết mạch! - Á.
287 Đây là một gian phòng to cỡ vài chục trượng, mặt đất trống trơn, trừ phí trước một cái bàn ra thì gần như không có gì cả, hai bức tường treo tranh vẽ người.
288 - Được rồi, nghi thức nhập môn xem như kết thúc, ngươi hãy cất khối lệnh bài này đi. Khi ngươi gặp nguy hiểm sống chết thì có thể dùng tinh thần lực trùng kích lệnh bài kia, tiếp theo ngươi sẽ chớp mắt bị truyền đến chỗ này! Tử Long hộ pháp nói, ném lệnh bài đen như mực cho Phong Liệt.
289 - Hắc hắc, đây mới là 'Lược ảnh' cảnh giới đệ nhất tầng, khiến tốc độ của lão tử tăng đến chín lần, không kém gì tốc độ của cao thủ cương khí cảnh, thiên cấp thân pháp chiến kỹ quả nhiên danh bất hư truyền! Qua một lát vui sướng, Phong Liệt đột nhiên nghĩ đến huyết ảnh mặt nạ, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.
290 Ngày hôm đó Phong Liệt, Sở Huyền, Long Vũ đang luận bàn võ học, kịch chiến hăng say thì bỗng nhiên, Long Vũ tu vi yếu nhất bị Sở Huyền hú chói tai đánh vào dòng suối, đụng vào một khối đá to cứng rắn, vừa lúc đụng vào chỗ đau nhất của đàn ông.
291 - Hắc hắc, U Nguyệt đừng sợ! Là vi phu đây! Phong Liệt vừa cười vừa lật giai nhân lại, không khách sáo há mồm ngậm vào anh đào hồng nhỏ xinh trước ngực.
292 *Bốp!* - A! Vang tiếng kêu đau, Lý U Nguyệt vịn vai trái, thân thể mềm mại nặng nề ngã ra mấy trượng, khóe môi dính một vệt máu đỏ yêu diễm khiến khuôn mặt thê mỹ.
293 - Cái này. . . ! Cao thủ cương khí cảnh thất tầng thấy tình hình không ổn liền xoay người chạy trốn nhưng bị Lan Tiếu Y đánh ra một phù văn trúng người, kết cuộc giống như Lý U Nguyệt.
294 Phong Liệt ho khan, cười cầu tài nói: - Khụ khụ, điều này sao có thể? Lan Tiếu Y đó mặt mày xấu kinh khiếp, phu quân ngươi sao động lòng với người đàn bà như vậy được? Dù cho có cũng phải là mỹ nữ khuynh thành như U Nguyệt, lão bà tuyệt vời của ta.
295 *Bùm! Bùm! Bùm!* Trời đất ầm vang, ánh sáng bạo liệt khác nhau che đậy thiên địa, huyết vũ đầy trời, tứ bay tứ tung, trở thành hình ảnh tận thế khiến người rung động.
296 Lại lần nữa xuất hiện ở bên ngoài hồng thủy hiệp, Phong Liệt khó khăn lắm mới đè nén ý nghĩ giải quyết Sở Huyền, rồi thì hắn an toàn bay ra khỏi hồng thủy hiệp.
297 - Thanh Lâm. . . Triệu Thanh Lâm quát lạnh, sắc mặt hờn giận cực kỳ mất kiên nhẫn nói: - Ta kêu nàng trở về, không nghe thấy sao!? Diệp Thiên Quỳnh biến sắc mặt, đôi mắt chảy lên uất ức, cầu xin nói: - Thanh Lâm, đừng như vậy được không? Trước kia chàng không phải như vậy! - Trước kia? Không sai! Triệu Thanh Lâm ta trước kia không phải như vậy! Trước kia ta đường đường là truyền nhân tinh anh Triệu gia! Là người thừa kế gia chủ! Ha ha ha ha! Ha ha ha ha! Triệu Thanh Lâm điên cuồng cười to, một lát sau, tiếng cười ngừng bặt, gã bỗng vô cùng oán hận gầm lên với Diệp Thiên Quỳnh: - Nhưng bây giờ thì sao? Ta vẫn là ta của trước kia sao? Hiện giờ ta là phế vật vô dụng! Không là cái thá gì cả! Nàng có biết không? Nàng cút đi! Ta không muốn thấy mặt nàng nữa! Lập tức đi! Diệp Thiên Quỳnh cắn chặt môi, nước mắt như hạt châu rơi rụng, nàng vô cùng đau đớn nói: - Thanh Lâm, chàng phấn chấn lên được không? Đợi gia tộc tìm ra thân thể thích hợp cho chàng thì hoàn toàn có thể làm lại từ đầu mà! - Ha ha! Làm lại từ đâu? Không sai! Ta đúng là có thể làm lại từ đầu! Triệu Thanh Lâm cười như tên điên: - Nhưng chúng ta thì sao? Chúng ta có thể làm lại từ đầu sao? Ha ha! Ha ha ha ha! Diệp Thiên Quỳnh vẻ mặt kinh hoàng, lắc đầu nguầy nguậy nói: - Thanh Lâm, ta không ngại! Triệu Thanh Lâm bỗng quay mặt lại, cười nhạo nhìn Diệp Thiên Quỳnh, bỗng hét to; - Ta để ý đấy! Không lẽ sau khi thành thân nàng muốn ta dùng thân thể người đàn ông khác lên giường với nàng sao? Hả!? - Ta để ý đấy! Không lẽ sau khi thành thân nàng muốn ta dùng thân thể người đàn ông khác lên giường với nàng sao? Hả!? - Thanh Lâm! Chàng.
298 Lão già bỏ mặc Phong Liệt, nhìn chằm chằm đá đỏ, mặt lộ nét suy tư. Lát sau mắt lão bỗng sáng lên, kiềm không được kinh kêu: - Cái. . . cái này là hóa huyết thạch! Không sai! Nó đúng là có thể tu sửa huyết ảnh mặt nạ, bởi vì bản thân chúng nó chính là cùng một tài liệu! - Tiếc rằng khối hóa huyết thạch này không thuần nhưng cũng đủ tu sửa huyết ảnh.
299 Phong Liệt cười khẽ nói: - Ha ha! Các ngươi có chuyện gì vậy? Tiểu Yên giải thích nói: - Hiện giờ cuộc chiến lôi đài tự do đại tái trong giáo đã kết thúc, rất nhanh sẽ tiến hành cuộc chiến xếp hạng viện phái, đại chiến quan trọng như vậy thì tất nhiên mọi người muốn chính mắt trông thấy.
300 - Kính chào Liêu sư huynh! - Liêu sư huynh! Lần này người nhất định phải đại triển thần uy, tranh hơi cho ám võ viện chúng ta! - Cái đó cần phải nói! Có Liêu sư huynh ở thì ba hàng đầu đại tái chắc chắn có vị trí cho ám võ viện chúng ta! - … Cách còn xa mà mấy cao thủ nịnh hót đã như ruồi bộ nghe mùi thối xun xoe vây quanh, lời nịnh nọt liên miên như nước sông cuồn cuộn.