321 Tất nhiên Phong Liệt làm như vậy không vì lòng tốt gì, hắn tất nhiên là muốn đem khí linh manh mẽ và tỏa long đài cất vào túi, cho nên mới cố gắng tốn nước miếng nói.
322 Phong Liệt thân thiết sờ cái sừng mới mọc trên trán Tiểu Dạ, cười khẽ nói: - Ha ha! Tiểu tử, lần này chắc bị hù sợ rồi ? Tiểu Dạ uất ức kêu hai tiếng: - Ô ô!~ Lúc này ba cô gái Lý U Nguyệt đều bay xuống lầu, yểu điệu thướt tha chạy tới bên này.
323 "Phẩm cấp quá thấp? Nguyên lực cũng phân chia cấp bậc sao?" Phong Liệt cực kỳ kinh ngạc hỏi. "Đúng vậy thưa chủ nhân! Trên thế giới lực chia làm lực lượng, nguyên lực, á thần lực, thần lực.
324 Trong hồng thủy hiệp cách phía tây ma khí viện trăm dựm, đồi núi nhấp nhô, nơi Phong Liệt từng đi qua mơ hồ thấy dường như nó có loại quy luật gì đó rồi lại không thể hiểu được.
325 - A? Phong Liệt rất kinh ngạc hành động của Tiểu Dạ, nói đến thì nó chỉ mới hai tuổi nhưng chỉ số thông minh cực kỳ cao, khiến hắn rất giật mình. Lúc này, trong rừng rậm xung quanh bỗng vang tiếng bước chân xột xoạt, nghe thanh âm thôi đủ biết số người không ít.
326 “Bà nội nó! Mấy trên kia coi trọng lão tử quá chứ!" Phong Liệt nhìn người đến, thầm chửi rủa một câu, sắc mặt dần ngheiem túc. Cường giả hậu kỳ cương khí cảnh, xuất hiện đã là bảy người, đúng là bỏ vốn lớn.
327 *Bùm! Bùm! Bùm!* Vài chục bàn tay to đánh xuống, tỏa long đài phát ra tiếng chấn rung trời không dứt bên tai, khói đen đặc như mực cuồn cuộn bốc lên trời.
328 Thu Trường Khiếu tức giận mắng: - Dư Thanh, đồ bỉ ổi khốn kiếp! Mặc dù lúc trước gã đã tránh đi chỗ yếu hại, nhưng trên vai bị thương khá nặng, thực lực giảm mạnh.
329 *Bóc!* Một tiếng nổ giòn vang ở trên cao từ xa truyền đến. Cùng lúc đó, một pháo hoa cực kỳ diễm lệ mù xanh nở rộ trên không trung, ánh chiếu bốn phương tám hướng.
330 Nếu đổi lại là trước kia thì có đánh chết Lữ Vanh cũng sẽ không thừa nhận mình không bằng Phong Liệt, nhưng giờ phút này thì gã không rảnh nghĩ nhiều, trước tiên giữ mạng mới là quan trọng! - Khặc khặc! Mười con chim trong rừng không bằng một con trong tay! Thất phẩm thì thất phẩm, đoạt xá ngươi an toàn chút! Dứt lời, linh hồn của Dư Thanh đã hoàn toàn nhập vào đầu Lữ Vanh.
331 - Hừ! Phong Liệt khẽ hừ, tay bỗng giơ thương to. Thoáng chốc chín long ảnh uống lượn hiện ra bên cạnh thương không ngừng gầm rống, nguyên khí thiên địa xung quanh điên cuồng ùa vsaof bên này khiến khí thế chín long ảnh càng tăng lên.
332 Trời đêm thăm thẳm, trăng lưỡi liềm, thưa thớt ánh sao chớp lóe. Dưới ánh trăng, trên một đất trống vùng núi, bóng đêm yên tĩnh bị tiếng hét giết, tiếng binh khí xé gió đánh vỡ, thiên địa một mảnh tiêu điều.
333 Lần này vì đối phó Phong Liệt, có thể nói Triệu Đống bỏ vốn gốc. Vốn những phá cương nỗ này đều chuẩn bị cho vệ đường ám vệ thủ hộ Phong Liệt, nhưng không ngờ bây giờ trực tiếp sử dụng trên người Phong Liệt.
334 Có người định vung đao nhưng phát hiện người ta đã nhảy ra ngoài ba chục trượng, ngoài tầm tay với. Có người mới thấy bóng đỏ giết người ngoài năm mươi trượng nhưng chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mình, không kịp ngăn cản đã nối gót theo người đi trước.
335 - Ủa? Thấy Phong Liệt tránh thoát một kích tỏa định tinh thần của mình thì Lương Cửu Sinh hơi kinh ngạc, ánh mắt đục ngầu nhìn Phong Liệt chớp lóe. Nhưng ngay sau đó lão khinh thường hừ, một con kiến dù mạnh cỡ nào vẫn chỉ là một con kiến mà thôi, vĩnh viễn cũng không có khả năng khiêu chiến uy nghiêm của một cự long, đây là thường thức.
336
337
338
339
340 Càng nhìn tim Phong Liệt càng đậm nhanh, thậm chí quên mục đích nhìn lén ban đầu, chỉ ngây ngốc thưởng thức thân thể hoàn mỹ này. Lan Tiếu Y đâu còn chút gì là người quái dị, như là tiên nữ mỹ miều giáng trần dụ hoặc thế gian.