301 Ánh mắt Phong Liệt thản nhiên nhìn trên đài, rất nhanh phát hiện khá nhiều người quen. Trừ Triệu Thung và Liêu Văn Huy ra, Long Khinh Vân, Lý Phong, Đông Phương Trác, Đông Phương Chiến, Hồng Phi Dương, Triệu Đống, Trịnh Nguyên Kiệt, Tề Xương Võ, Lữ Tranh, Lữ Vanh, một đám người đều có mặt.
302 *Xoẹt xoẹt!* Đệ tử nhân võ viện sử dụng đôi mũi nhọn nanh sói, thấy kiếm cương của hai người ập đến thì mắt lóe tia sáng lạnh, hai cây gai trong tay thoáng chốc đánh ra màn sáng bạc chói mắt, tiêu trừ thế công của hai người.
303 - A? Hắn là người Thi gia? Chiến Thiên Ma Vương lòng máy động, nhìn kỹ hơn thiếu niên như cái xác. Mấy người khác cũng bị rung động, ngay cả Thủy Trảm Vân trên mặt không còn nụ cười mà trầm trọng.
304 - Ủa? Người Ngân Long giáo, Minh Long giáo vào tham gia náo nhiệt làm gì? - Đúng rồi đó! Hai người này từ đâu ra vậy? Không lẽ đến quậy? Hừ! Đúng là tội đáng muôn chết! - Oa! Tên đó là ngân long võ giả nha! Thật đẹp trai! Lão nương sớm muốn tìm ngân long võ giả đẹp trai để song tu, nhưng không biết kỹ thuật của tiểu tử này ra sao? Ưm, nếu kỹ thuật không tốt cũng chẳng sao, lão nương có thể tự tay dạy hắn! - Cái tên xác sống đó thật ra là người chết hay sống vậy? Cha nó! Hắn là minh long võ giả? Quá buồn nôn rồi đi? - … Lúc này dưới đàn ngàn vạn đệ tử nhìn hai thiếu niên đột nhiên xuất hiện đều rất kinh ngạc, tiếng bàn tán xôn xao.
305 - Nguy rồi ! Đệ tử thiên võ viện đó giật mình, không biết tại sao gã nảy ra dự cảm không hay, lập tức rút về đôi tay, nhoáng người lên thụt lùi. Lúc này Thi Lâm không làm ra động tác gì, gã chỉ nhếch môi lộ ra nụ cười khó coi hơn cả khóc, mặc kệ đệ tử thiên võ viện rời đi.
306 - ‘Bích thiên tình nhật thập tam liên’! Đi! Thủy Vô Khuyết ánh mắt lạnh lẽo, khẽ quát, hai tay chậm rãi đẩy tới trước. Phút chốc chỉ nghe giữa hư không phát ra một tiếng chấn khẽ *ong*, sau đó mười ba đóa ngân liên to lớn đột nhiên đánh hướng phong nhãn to lớn và sao băng lửa.
307 Sương trắng hùng dũng cuồn cuộn khiến người xung quanh thấy không rõ tình hình bên trong. Khi những tiếng hét thảm vang lên thì một tử sắc thất luyện đột nhiên chém mở sương mù dày đặc, theo sau, một cái bóng bạc từ sâu trong sương trắng bắn ra ngoài, by lên hơn mười trượng, yên ổn đáp xuống đất.
308 Lý Phong, Lý gia có Phong Thần thể thuộc Ma Long giáo tục truyền trong người chảy một nửa huyết mạch viễn cổ hoang thú thiên phong thần điêu, trời sinh tốc độ kinh người.
309 Mấy lời này Tần Trọng nói dõng dạc mạnh mẽ, nhưng dù là đồ ngốc cũng nghe rõ nỗi hận trong đó. Từ khi Phong Liệt lên đài thì Tần Trọng nhìn chằm chằm vào lệnh bài bên hông hắn, ghen tỵ sắp phát điên.
310 Nghe Chiến Thiên Ma Vương đáp, Thủy Trảm Vân, Hoang Sơn đều nghiêm túc hơn. Họ ở trong Minh Long giáo, Ngân Long giáo đều là đại nhân vật dưới một người, trên vạn người, tin tức đương nhiên rất nhanh nhạy, có thuộc hạ chuyên môn ghi chép một số thiên tài anh kiệt mặt sáng của các đại giáo phái, cái tên Phong Liệt chẳng hề xa lạ với hai người.
311 Mắt thấy đám lão già đều động tâm, Thủy Trảm Vân thầm lau mồ hôi lạnh, mau chóng giải thích: - Khụ khụ! Các vị đừng suy nghĩ nhiều, Ngân Long giáo chúng ta không hề có được ‘vô địch Kim Chung Tráo’.
312 - Trời ạ! Cái này. . . này là đại thành chi cảnh địa cấp chiến kỹ! - Tiểu tử này tuyệt đối không thể giữ! - Phong sư huynh thần uy! Phong sư huynh tất thắng! - … Mọi người ngửa đầu nhìn cự long hùng vĩ dần đạt đến năm mươi trượng, ai nấy rung động khó thể bình tĩnh.
313 Lý Thiên Ký do dự một phút rồi cắn răng, mạnh vung tay lên, cất cao giọng nói: - Đại tái trong giáo lần này ma khí viện hạng ba, kiên võ viện hạng hai, thiên võ viện hạng nhất, cuối cùng người thắng trận là.
314 Giờ phút này, Phong Liệt nhìn Thi Lâm, hơi nhíu mày. Hắn liên tục thi triển hai thức ‘Táng thiên nhất khiếu’, lại vung một kích trấn long thiên bia thì trong người nguyên lực và tinh thần lực đã không còn sót lại bao nhiêu, mặt hơi trắng.
315 - A? Có chuyện gì vậy? Sao Thi Lâm tự bạo? - Không. . . không lẽ liên quan đến Phong Liệt? - Hừ! Còn phải hỏi? Tất nhiên là Phong sư huynh thần uy cái thế, vừa phát công liền lấy nửa cái mạng của Thi Lâm! Phong sư huynh uy vũ! - … Ngàn vạn đệ tử dưới đì nhìn thấy tình hình này chấn kinh qua đi bắt đầu bàn tán xôn xao, vui sướng khi người gặp họa.
316 Gã đàn ông bộ dạng chân chất nghe lời này không im mà còn kinh ngạc nói: - Cái gì? Hung thủ giết nhị gia? Cha nó! Nhị gia đường đường là cao thủ thần thông cảnh nhé! Có thể giết chết nhị gia đâu phải kẻ yếu? Lỡ như hung thủ thật sự đến thì chúng ta.
317 *Ầm!* - A! Theo tiếng nổ vang, Lý Trác Nhiên không chút phòng bị đã bị Phong Liệt đánh bay. Gã cho rằng Phong Liệt đã mất tu vi thì không hề đề phòng, lúc này bay ra đụng vào mấy thuộc hạ mới lăn trên mặt đất, cực kỳ chật vật, kinh ngạc cực kỳ.
318 *Ầm!* - Không bằng như vậy đi, các ngươi có ai biết người nào quan trọng với súc sinh đó không? Bắt lại dụ hắn ra khỏi ám võ viện, sao hả? Lý Trác Nhiên nói rồi mắt lóe tia hưng phân, thầm vỗ tay cho diệu kế của mình.
319 *Ầm!* Phong Liệt lập tức không chút do dự mử nắp bình, láy một viên long cốt thiên nguyên đan nuốt vào trong bụng, tiếp theo hắn nhắm mắt lại từ từ chờ phát huy dược hiệu.
320 *Ầm!* Khi đầu cự long xuất hiện xuất hiện thì uy nhiếp bàng bạc kinh thiên động địa, không thể chống đỡ lan tràn trong long ngục, như là mãnh thú bất thế ngủ say đã lâu đã từng bước thức tỉnh, khí diễm ngập trời, vạn thú thần phục.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100