81 3 người nghe vậy, càng thêm ra sức ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt co rúm đứng lên, bọn hắn điên cuồng mà va chạm vậy khối mềm thịt tro tiểu huyệt của nàng, hơn nữa đồng thời âu yếm từng chỗ mẫn cảm trên thân nàng.
82 Tô Tử Duyệt mệt mỏi nên ngủ thẳng đến lúc hoàng hôn ngày thứ 2, nàng tro mông mông lung lung liền cảm thấy bụng đặc biệt ko thoải mái, thế là ko thể ko tỉnh dậy.
83 Nhân ngư cùng Tô Tử Duyệt lặng lẽ đi đến chỗ lối rẽ kia, tro suốt quá trình nhân ngư vẫn luôn nắm chặt tay Tô Tử Duyệt, tựa hồ sợ buông lỏng tay sẽ ko còn giữ lại được.
84 Tô Tử Duyệt nhìn Mẫn Mặc 1 chút, trương há mồm tựa hồ muốn nói gì, nhưng vẫn cúi đầu tiếp tục đi đường ko nói 1 lời. Mẫn Mặc thấy thế cũng ko biết nên mở miệng thế nào, 2 người cứ như vậy lặng yên đến bờ biển.
85 Tô Tử Duyệt sau khi tỉnh lại nhìn chung quanh, phát hiện chính mình đang nằm ở trên giường của Mẫn Mặc. Mẫn Mặc ngồi ở 1 chỗ có bóng mát tro góc phòng, Tô Tử Duyệt im lặng nhìn vẻ mặt của hắn.
86 Tô Tử Duyệt dẫn đầu đánh vỡ yên lặng hỏi- Người bắt được ko?- Thấy Mẫn Mặc lắc đầu, lại tiếp tục hỏi- Người nọ rất lợi hại sao?Mẫn Mặc yên lặng 1 hồi mới nói- Xem ra là như vậy.
87 Tuy rằng nhân ngư cục cưng răng nanh còn chưa bằng phụ thân như vậy sắc nhọn, nhưng lực sát thương cũng ko thể khinh thường. Mẫn Mặc đau đến hít 1 ngụm lãnh khí, cũng ko muốn ở trước mặt Tô Tử Duyệt đánh mất sĩ diện, thế là đành nhịn xuống.
88 Giữa đám người kia có vài người tiến đến bên người Tô Tử Duyệt, bọn hắn dùng cái mũi tới gần thân thể của nàng, ko ngừng mà ngửi. Tô Tử Duyệt bị hành động này của bọn hắn sợ tới mức lông tơ đều dựng lên, nàng có chút ko được tự nhiên bảo vệ trước ngực của mình.
89 Tô Tử Duyệt hít 1 hơi, hỏi- Sói?- Nói xong, nàng thăm dò hướng phía sau Đầu sói nhìn. Đầu sói vội vàng lóe đi thân mình, cảnh giác hỏi- Ngươi nhìn cái gì?Tô Tử Duyệt nói- Thấy được lỗ tai, thử xem có đuôi hay ko thui.
90 Tô Tử Duyệt sau khi bị hắn ôm lấy thân mình liền cứng đờ, bất quá nàng rất nhanh liền trầm tĩnh lại. Đầu sói đem nàng nhẹ nhàng mà đặt lên đệm cỏ, rồi mới đè ép đi lên.
91 Tô Tử Duyệt đầu tiên là sửng sốt, khả năng bởi vì phía trước nàng tiếp xúc qua nam nhân đối với việc triển lãm bụng này mà nói cũng ko có tâm lý gắt gao đặc biệt gì, này mới đưa đến nàng vừa rồi xem nhẹ chuyện này.
92 Ngày kế, Tô Tử Duyệt bị mùi thơm của thịt nướng đánh thức. Nàng sau khi mở đôi mắt thì nằm nhớ lại mọi thứ, phát hiện chính mình căn bản ko nhớ nổi Đầu sói hôm qua là ở thời điểm nào chấm dứt.
93 Đầu sói đem Tô Tử Duyệt đứng ở phía sau lưng đẩy lên trước mặt cha mẹ của mình, Tô Tử Duyệt có chút xấu hổ nhìn bọn họ, hết sức ko được tự nhiên nặn ra 1 câu- Con chào ba mẹ- Bọn hắn thật sự rất là trẻ.
94 Phụ thân Đầu sói nói tới đây dừng 1 chút, cầm lấy cốc nước trên bàn do mẫu thân đầu sói gọt khắc làm ra uống 1 ngụm. Hắn là 1 người rất biết kể chuyện xưa, biết làm thế nào nắm khẩu vị thính giả.
95 Tô Tử Duyệt đứng lên, đôi tay nắm chặt cấp chính mình bơm hơi rồi mới nói- Cũng chỉ có thể từ từ tìm sơ hở, nhưng dù gì cũng có cố gắng tìm hiểu, cách thành công sẽ ko xa.
96 Tô Tử Duyệt ngũ quan thống khổ dồn thành 1 chỗ, nàng cố gắng thả lỏng thân thể của chính mình để cất chứa gậy thịt thật lớn của Đầu sói. Đầu sói ko có chút ý tứ thương tiếc Tô Tử Duyệt, sau khi tiến vào nàng liền bắt đầu mãnh liệt đưa đẩy đứng lên.
97 Tô Tử Duyệt cúi đầu, tìm khắp nơi thứ gì có thể làm thành vũ khí. Nhánh cây cũng tốt, tảng đá cũng tốt, dây mây cứng cũng tốt, tóm lại xuất hiện thứ gì đi a.
98 Đầu sói nghe xong “Hắc hắc” cười, 2 viên răng nanh lộ ra có vẻ đắc ý dào dạt, hắn nói- Dù thế nào, nội tâm vẫn là thương gia ko phải sao? Lại đây để gia hôn 1 cái.
99 Đầu sói đem miệng thấu qua, tham lam mút vào sữa tươi tràn ra trước ngực Tô Tử Duyệt. Đồng thời hắn mạnh tay vuốt ve bộ ngực mịn màng của nàng, bài trừ càng nhiều sữa tươi đến.
100 _ Gia đối với ngươi như thế hảo ngươi còn dám nói gia bá đạo? Ngươi đúng là đồ ko có lương tâm- Đầu sói ôm Tô Tử Duyệt ngồi ở trên đùi mình, Tô Tử Duyệt mang thai so với trước trọng lượng tăng rất nhiều, loại cảm giác ôm lão bà nhi tử này khiến Đầu sói cảm thấy rất thỏa mãn.