121 Nam tử xa lạ kia ko có trả lời, mà là đứng dậy đi đến trước người Kiều Mặc Nhiên. Dáng người của hắn tốt lắm, cơ bắp trật tự rõ ràng. Bộ pháp của hắn rất tao nhã, làm cho Kiều Mặc Nhiên nghĩ đến con báo nhà mình.
122 Kiều Mặc Nhiên nước mắt xoạch xoạch rơi, khóc thút thít nói- Ngươi đã đuổi ta đi, còn quản sống chết của ta làm gì?Báo đen nói- Là chính ngươi ép ta. _ Ngươi lần trước nói ta cút đi- Kiều Mặc Nhiên khóc nói.
123 Tô Tử Duyệt sử dụng mỹ nhân kế đạt được thành quả rõ rệt, nàng khẩn cấp kiếm Mẫn Mặc để khoe khoang tin báo chính mình vừa lấy được. Mẫn Mặc vừa nghe đến phụ thân của mình là vì sức lực thần bí mà trở nên tàn bạo, tro lòng có chút tiêu tan.
124 Nhắc tới xã hội nhân loại, 2 người đều có bao nhiêu phiền muộn. Các nàng sau khi hàn huyên 1 hồi, Tô Tử Duyệt liền cáo từ. Lúc ra cửa, phát hiện báo đen cùng Mẫn Mặc đang nói chuyện phiếm, sau khi nhìn thấy nàng đều ngừng lại.
125 _ Ngô… ân…- Tô Tử Duyệt dùng miệng ngậm thô to gậy thịt của Mẫn Mặc, dùng đầu lưỡi qua lại liếm mút. Trên thân của nàng đều bị là đó dây triền, cho nên hoạt động rất ko thuận tiện, thế là Mẫn Mặc liền đỡ lấy đầu nàng, di động cái mông đưa đẩy đem miệng nàng làm giống như tiểu huyệt.
126 Tô Tử Duyệt dựa theo Mẫn Mặc nói, vươn 2 căn ngón tay, kẹp lấy nụ hoa đã muốn đứng thẳng ở tro ko khí của mình, rồi mới hơi dùng 1 chút lực, liền cảm thấy 1 cỗ điện lưu thuận trước ngực kéo dài đến dưới thân.
127 Mẫn Mặc tiếng gầm làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy càng thêm hưng phấn, nhưng bất quá Mẫn Mặc va chạm rất mãnh liệt. Chỉ 1 hồi công phu nàng liền cảm thấy dưới thân căng thẳng, liền muốn tiết ra.
128 Tô Tử Duyệt cùng 1 nhà Kiều Mặc Nhiên đầu tiên là đến chỗ ở của đám người Thường Hoan, 4 người bọn hắn đã dựa theo Tô Tử Duyệt hy vọng đem phòng ở dồn thành 1 chỗ.
129 Tô Tử Duyệt đi đến vị trí mà báo đen chỉ cho nàng, đứng sát xem, vẫn như trước nhìn ko ra ẩn tình gì. Nàng quay đầu nhìn phía báo đen, ngước họng kêu- Là nơi ta đang đứng hiện tại sao?- Rồi mới thấy báo đen xa xa gật gật đầu.
130 Tô Tử Duyệt nghe người nọ nói xong thì có chút mê hoặc, hỏi- Ko phải ngươi sai báo đen dẫn ta tới đây sao? Sao lại tựu thành trở tay ko kịp?Người nọ quay đầu liếc Tô Tử Duyệt 1 cái, thản nhiên nói- Ta lẻ loi 1 mình ẩn thân ở nơi này, làm sao có thể dính tới hắn? Ngươi ăn nói bậy bạ gì đó, ngược lại hỏng kế hoạch của ta.
131 _ Đợi trở về ta sẽ mắng ngươi, 1 hồi nên nhanh trí chút- Mẫn Mặc nói xong, liền bắt đầu động thủ trừ bỏ kết giới. Ngay tại kết giới bị phá bỏ tro nháy mắt, Mẫn Mặc nâng tay hướng biên bức huy tới 1 chưởng.
132 Mẫn Mặc dùng loại ánh mắt như dã thú nhìn Tô Tử Duyệt, tro yết hầu phát ra tiếng rống nhẹ “Ngô ngô”, giống như chỉ cần nàng tiến về phía trước thêm 1 bước nữa, hắn sẽ bổ nhào lên đem nàng xé thành từng mảnh nhỏ.
133 Mẫn Mặc ko những ko làm theo lời Tô Tử Duyệt, ngược lại càng bấu sâu thêm. Tô Tử Duyệt nổi khí nâng lên chân đá cái bụng mềm mại của hắn, mắng- Điên tử!- Mẫn Mặc vừa rồi cùng biên bức dây dưa thời điểm bụng đã bị thương, giờ phút này chính tí tách chảy máu tươi.
134 Tô Tử Duyệt chăm chú nhìn Mẫn Mặc, tựa hồ là muốn nhìn đến nội tâm của hắn, nhưng nàng vẫn như cũ ko nắm được điều gì. Nằm hồi lại trên giường, Mẫn Mặc đem Tô Tử Duyệt ôm tiến vào tro khuỷu tay.
135 Tô Tử Duyệt đi bộ trở về nơi ở của bọn Thường Hoan, bởi vì đi có vẻ vội, về nhà thời điểm trên thân đã ra 1 tầng mồ hôi. Vào nhà mới phát hiện căn bản ko có người đi ra nghênh tiếp nàng, ngày xưa ko phải là như thế này a, mỗi lần chính mình chỉ cần vừa đi tới gần bọn hắn đều đánh hơi được mùi mà đi ra nghênh tiếp.
136 Tô Tử Duyệt cùng Mẫn Mặc 1 lần nữa hồi đến sơn động, bởi vì trãi qua 1 lần chiến đấu khiến cho phía tro cửa động che kín đầy đá vụn. Tô Tử Duyệt cẩn thận vượt qua là đó đá vụn, dựa vách tường sơn động bước vào.
137 _ Ta ko về!- Tô Tử Duyệt ko tránh được Mẫn Mặc khống chế, bị hắn kéo sinh đau, ko ngừng kêu la- Ngươi buông ra! Ngươi muốn kéo đứt tay của ta luôn sao? Đau muốn chết!_ Ngươi trở về.
138 _ Hảo, ta ko nói… ân…- Mẫn Mặc nói xong, liền ko nói nữa, chỉ toàn tâm toàn ý ở tro tiểu huyệt nàng va chạm. Hắn đem 2 căn ngón tay xâm nhập tro miệng Tô Tử Duyệt, quấy đầu lưỡi của nàng.
139 _ Ngươi…- Mẫn Mặc vùi đầu ở trước ngực Tô Tử Duyệt, cắn nụ phấn hồng ngực nàng 1 chút, vừa lòng nghe được Tô Tử Duyệt ăn đau rên rỉ 1 tiếng. Hắn đem gậy thịt rút ra, rồi mới lật người Tô Tử Duyệt lại, làm cho nàng nằm sấp trên bãi đá, chính mình từ phía sau tiến nhập vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt.
140 Tiểu bướm con nghe Tô Tử Duyệt khen xong tiểu râu trên trán run nhè nhẹ vài cái, khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ bừng, bất quá ở ngoài mặt lại làm bộ như ko thèm để ý.