1301 Chân Thần cung chủ đạp mặt đất đi tới, hơn mười chân nhân theo sau, từng bước đến gần thi thành. Kiếp vân tụ tập trên bầu trời bay theo bước chân bọn họ.
1302 Mắt Thần cung chủ lóe tia sáng, do dự. Thần cung chủ biết Chiến Địa Tước phủ đại biểu cho cái gì, nhưng khi gã liếc tòa thánh tháp nằm giữa thi thành thì ánh mắt lạnh lẽo, đặt quyết tâm.
1303 Tất Ninh Soái quỳ dưới đất:- Nữ ma đại nhân thọ cùng trời đất, lên trời xuống đất chư thần tru ma! Xin hãy nhận ta làm đồ đệ!Tiêu Nặc Lan lạnh lùng hỏi: - Ngươi là ai?Thanh âm cực lạnh, tóc dài ba trăm trượng như thác nước xoay quanh trên bầu trời.
1304 Tuyệt đối không thể để Diêm Vương có được đầu và trái tim, đây là hai vị trí quan trọng nhất của thi thể. Diêm Vương có được đầu và trái tim thì tu vi sẽ lại tăng mảng lớn.
1305 khoảng cách nam bắc của Thần Tấn vương triều không đến chín mươi vạn dặm, không bằng một phần trăm tiên nhân nhảy, thật sự chỉ là ao nước nhỏ. Không lâu sau Phong Phi Vân chợt mở mắt ra:- Đã vượt qua sáu mươi tiên nhân nhảy, chuẩn bị ngay đi, ta bắt đầu xé không gian đây.
1306 Cự thú kéo xe cổ to cỡ ngọn núi nghiền áp vùng núi, đụng ngã núi non, chân giẫm mặt đất để lại dấu chân thật to. - Hồng thủy. Phong Phi Vân đứng trong rừng núi nhìn cự thú kéo xe cổ, biểu tình không sợ hãi ngược lại vui mừng.
1307 Phong Phi Vân khích lệ:- Bán yêu thì sao? Chẳng lẽ bán yêu rời sinh thấp hơn người một bậc sao? Huynh đệ, hãy phấn chấn lên. Dùng lực lượng cho đám người xem thường Mộng huynh biết bán yêu cũng có thể đánh người!Biểu tình Mộng Thái Nhạc kiên cường nhưng gã lắc đầu, nói:- Ngươi sai rồi, bán yêu trời sinh thấp hơn người một bậc, không thể phá tan Vũ Hóa cảnh thì mãi mãi không thành chí cường.
1308 Thủ lĩnh mặc giáp thanh đồng nói:- Nghe nói có người dám nghi ngờ linh khí cửu phẩm của Mộng gia chúng ta là hàng giả? Có gan thì bước ra đây!Đám tu sĩ đi vào bên hông treo lệnh bài có chữ Mộng, Mộng Thái Nhạc cũng có mặt.
1309 Phong Phi Vân nhíu mày, hắn định dụ Thái Vi đến rồi vượt qua đại cảnh đi Tây Tiên cảnh tìm Tiêu Nặc Lan trấn áp Thái Vi. Bây giờ xem ra vượt đại cảnh rất khó khăn, thậm chí vượt đại vực cũng khó.
1310 Mộng Thái Nhạc cho Phong Phi Vân biết nhiều tu sĩ tu luyện suốt đời, tích lũy linh thạch, tranh giành địa vị, liều mạng giết nhau không phải vì truy tìm tiên đạo hư vô mờ mịt mà chỉ muốn mau một phủ đệ tu luyện ình trong Vực thành.
1311 Phùng Vãn Hạ nghiêng đầu ngẫm nghĩ:- Nếu là đối phương làm sai thì nguyên Bán Yêu Minh chúng ta sẽ giúp ngươi. Phong Phi Vân hỏi:- Ta rất tò mò tại sao có nhiều bán yêu quá vậy?- Cái này phải nói đến chiến trường vạn tộc.
1312 Có một điều nữa là quốc gia nhân loại bây giờ dã cấm cường giả nhân loại và yêu tộc kết hợp, nên yêu bị bắt từ chiến trường vạn tộc đa số đưa đi làm tài liệu quý hiếm luyện đan, luyện khí.
1313 Mộc trưởng lão khẳng định:- Chắc chắn. - Hắn ở đâu? Ta một tự mình gặp hắn một lần. . . không. . . không. . . phải xá định yêu lực chứa trong giọt máu này đã, ta không kịp đợi nữa.
1314 - Sau này thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành nhìn trúng thiên chi kiêu nữ Mộng gia. Mộng gia vì nịnh nọt Cửu Tiêu tiên thành nên gả thiên chi kiêu nữ đó cho thiếu thành chủ làm làm tiểu thiếp, chắc sẽ thành thân trong vòng mấy ngày nay.
1315 Một thanh âm trong trẻo vang lên:- Ta muốn viên phật đan này, ra giá đi. Một công tử tuấn tú mặc áo tím phong độ phiên phiên bước tới, rất đẹp trai. Các thiếu nữ nhìn công tử áo tím chằm chằm.
1316 Lai lịch của công tử áo tím chắc chắn không nhỏ, vui buồn thất thường, tính cách quái đản, rất có thể là nữ giả nam trang. Phong Phi Vân không muốn tiếp xúc nhiều với công tử áo tím.
1317 Công pháp tu luyện của Bán Yêu Minh đa số là tiên hiền bán yêu tự mình lần mò ra, không thể so sánh công pháp trấn tộc của những gia tộc cổ xưa, uy lực cách biệt mấy đẳng cấp.
1318 Một trưởng bối Mộng gia thì thầm bên tai Mộng Thiên Vũ, gã nghe xong khóe môi cong lên. Mộng Thiên Vũ cười nói: - Tiểu tử, mới rồi ngươi dám đạp nát cánh tay đệ tử Mộng gia ta chứng minh ngươi là nam nhân có nhiệt huyết.
1319 Nơi này chính là tử vong bí cảnh. Tòa bí cảnh này dài rộng hơn hai vạn dặm, khá mênh mông. Trong không trung lơ lứng vô số cục đá to, có đá dài cỡ vùng núi, có chỉ lớn bằng nắm tay.
1320 Lý Lang cố nén đau đớn, cười to bảo: - Mộng Tinh Hổ, hay ngươi sợ Phong huynh đệ?Chiến Việt Danh cười góp lời:- Chắc chắn sợ rồi, dù sao sức chiến đấu của Phong huynh đệ vô song, kinh tài tuyệt diễm, trở tay một cái là đè bẹp hắn.