1281 Diêu Cát nói: - Nhưng nữ ma đã chết, dù trước kia nàng mạnh cách mấy chưa chắc có người nể mặt. Tu Tiên giới là như thế đấy, mọi chuyện nói bằng thực lực.
1282 Mao Ô Quy nghiến răng, giận dữ nói: - Chết tiệt, lão phu luôn cho rằng chỉ có Phong Phi Vân mới háo sắc không sợ trời đất, ai ngờ khẩu vị của ngươi còn nặng hơn, không tha một con lộc cái.
1283 Kết quả năm ngoài dự đoán của Phong Phi Vân. Hơn hai trăm vạn khối linh thạch, gia tộc Ngân Câu Phiệt kinh doanh mấy ngàn năm cũng không nhiều hơn con số này, ở trong Thiên quốc chỉ mất hai tháng.
1284 Diêu Cát thì càng kinh khủng, trực tiếp triệu hoán ba trăm giọt tinh hoa phật khí, như ngôi sao đầy trời bao phủ nàng, thẩm thấu vào cơ thể. Ngọc thể Diêu Cát như cái hang không đáy, tinh hoa phật khí rơi trên làn da, thẩm thấu vào cơ thể, phát ra từng lũ hà quang màu vàng, biến mất.
1285 Bởi vì quỷ khí trên người Diêu Cát đậm đặc, bao phủ ba ngàn dặm, kinh động nhiều linh thú phật tu cường đại trong Thiên quốc. Các linh thú phật tu bao vây ngoài núi tiên, nếu không phải thấy Phong Phi Vân cũng tu luyện trong này thì chúng nó đã công kích Diêu Cát.
1286 Ngược lại Dương Thần Thánh Đài của tỷ muội Quý gia mới khiến Phong Phi Vân động lòng nhất. Dù là vô thượng thánh linh trong truyền thuyết chưa chắc tu luyện ra Dương Thần Thánh Đài, có thể thấy nó quý giá cỡ nào.
1287 Truyện không có chương 1291
1288 Phong Phi Vân lắc đầu, nói: - Ngươi thì thôi đi, nếu ngươi dám trêu hoa ghẹo nguyệt coi như Hồng Liên cô nương cắt cục thịt dư của ngươi xuống ném vào biển cho rùa ăn.
1289 Diêu Cát chớp mắt nghịch ngợm, tuy nàng không thể áp chế quỷ khí hung mãnh trong người nhưng bộ dáng rất vui. Chỉ mấy ngày có được lực lượng sánh bằng thành quả Diêu Cát khổ tu hai ngàn năm.
1290 Bọn họ không biết nhưng Phong Phi Vân hiểu rõ Vô Lượng tháp là dụng cụ thánh linh, không, nên nói là một nửa dụng cụ thánh linh, vì Vô Lượng tháp chỉ có một nửa.
1291 Phong Phi Vân nói nửa thật nửa giả, một nửa đánh lừa đám tiền bối Vạn Vật tháp, khiến bọn họ đừng liều mạng với Tiêu Nặc Lan nữa. Phong Phi Vân làm vậy là cứu mạng bọn họ.
1292 Phong Phi Vân nghĩ một đằng nói một nẻo. Nếu nữ ma thật sự có thể biến trở về Tiêu Nặc Lan mới là chuyện lạ, Phong Phi Vân nói câu đó chỉ để thuyết phục Thiên Vu thần nữ.
1293 Phong Phi Vân ngồi xuống ghế, mắt lóe tia lửa. Phong Phi Vân ngước nhìn bầu trời xám đe, cười khẩy nói:- Đến rất mau. Con ngươi Phong Phi Vân bắn ra hai ánh sáng chói mắt như hai tia chớp đỏ rực đâm thẳng vào không trung.
1294 Một cái bóng nhảy qua lại trong núi non, tốc độ siêu nhanh. Phượng Hoàng Thiên Nhãn không bắt giữ được bóng dáng đối phương, không biết kẻ tấn công là ai.
1295 Đa số hòa thượng khi không muốn lạm sát vô tội sẽ dạy một đống đạo lý lớn, người nghe phát ngán. Tửu Nhục hòa thượng thì lười nói nhiều, gã cảm thấy người này không nên chết, vậy gã sẽ co giò chạy ngay, chẳng thèm lo ai thắng ai thua.
1296 Thần đô bay ra khỏi đống đổ nát, Khí thế sắc bén như thần nhẫn đã lâu chưa rút khỏi võ. Tất Ninh Soái quát to:- Tổ cha nhà ngươi tưởng tiểu gia dễ ăn hiếp sao? Có biết tại sao mặt tiểu gia đen thui không? Tại vì từ nhỏ tiểu gia tu luyện Lôi Thần Quyết, tự làm mình đen thế này.
1297 Ầm!Luồng gió Linh cung chủ chém ra bị ngăn lại. Một con rùa to như ngọn núi đứng trước mặt Tiêu Nặc Lan. Luòng gió chém vào lưng rùa phát ra tiếng leng keng, mai rùa lành lặn.
1298 Phong Phi Vân phục hồi linh khí bị tiêu hao, lạnh lùng nói: - Phong Hoàng, ngươi đã già, thế hệ trẻ người mới thay người cũ. Hôm nay là lúc ngươi ngã xuống!- Ha ha ha ha ha ha! Hay cho câu thế hệ trẻ người mới thay người cũ.
1299 Phong Phi Vân xuyên qua khe hở thấy khuôn mặt già nua của Phong Mặc âm trầm nhìn mình. Phong Mặc đã bị trái tim Diêm Vương hoàn toàn tà hóa, mặt đầy tà văn, mắt đen thui trống rỗng.
1300 Thái Vi nói không sai, Phong Phi Vân chỉ mạnh về Khí thế, thực lực thật sự chỉ mạnh hơn Tà Hoàng một chút. Thái Vi nói nhẹ nhàng nhưng chịu đựng áp lực không nhỏ, nếu không phải nàng quanh năm bồi dưỡng trái tim đế hoàng vô thượng thì đã bị Phong Phi Vân hù sợ.
Thể loại: Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 29