161 Thường Hy vào trong đại điện thấy Minh tông đang lật xem tấu chương, vội vàng quỳ xuống hành lễ nói: “Nô tỳ Ngu Thường Hy tham kiến Hoàng thượng. Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế!”Minh tông ngẩng đầu lên cười nhìn Thường Hy nói: “Đứng lên đi.
162 Thường Hy không có thời gian đi so đo với Tiêu Vân Trác, thuận miệng nói: “Cứ cho là thanh mai trúc mã đi, Tứ Thần ca cũng ở nhà ta tám năm rồi!”Tiêu Vân Trác vô cùng buồn bực, nhìn bộ dáng không hiểu của Thường Hy lại càng phát tức giận, nàng không nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn sao? Nàng không biết… tâm tình hắn thật không tốt sao? Nhất là khi nghe đến tên của Chương Tứ thần, hắn không cao hứng, rất không cao hứng!Tiêu Vân Trác đang còn muốn nói thêm, lúc này Ngũ Hải lại vén rèm lên, đi vào bẩm báo: “Thái tử gia, Ngu Thụy Lân, Chương Tứ Thần cầu kiến, nói là phụng ý chỉ Hoàng thượng tới đây gặp mặt Ngu Thường Hy.
163 Cũng không phải là Tiêu Vân Trác tự mình tìm phiền não. Nếu là cung nữ bình thường, chỉ cần hắn muốn thì sẽ thu vào phòng nhưng lại cứ Thường Hy là do đích thân Hoàng đế sắc phong.
164 Ngũ Hải một câu cũng không nghe được, chỉ đành phải tiu nghỉu trở về bẩm báo Tiêu Vân Trác. Tiêu Vân Trác nghe xong lời nói của Ngũ Hải liền lâm vào trầm tư.
165 Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy một cái, trong lòng có chút không cao hứng. Tiểu nha đầu này muốn báo thù gì lại không bàn bạc cùng hắn, chẳng lẽ không tín nhiệm hắn hay sao? Nghĩ tới đây lại cảm thấy bực mình, xét thấy trong phòng này còn có một tên tình địch đang nhìn chằm chằm, hắn cũng đành phải nhịn xuống không vui, đè xuống tâm khẩu tức giận: “Nói nghe một chút, nếu có thể được thì lập tức hành động!”Dáng dấp Ngu Thụy Lân cùng Thường Hy có mấy phần giống nhau, tuyệt đối là một mỹ nam ngọc thụ lâm phong, giờ phút này trong đôi mắt chói lọi thoáng qua một tia suy nghĩ sâu xa.
166 “Cô cùng Liệt Phong rất quen biết sao?” Tiêu Vân Trác nhịn không được hỏi, nếu không trong lòng hắn khó chịu muốn chết. Hắn không thích nữ nhân của mình bị người khác mơ ước, rất không thích!Thường Hy hồn nhiên không phát hiện ra bất mãn trong giọng nói của Tiêu Vân Trác, thuận miệng nói qua: “Không quen a!”“Không quen?” Tiêu Vân Trác nghi ngờ hỏi, cô đừng có mà lừa gạt.
167 Chuyện Ngu gia của Thường Hy được miễn trừ thương tạ rất nhanh được lan truyền ra. Hôm nay Thường Hy được Hoàng đế yêu thích, ngay cả người nhà của nàng cũng được hưởng thụ ưu ái, đây là chuyện hy hữu chưa từng xảy ra trong các triều đại gần đây, chưa từng thấy qua một nô tỳ nào có được may mắn khiến người ta đỏ mắt như vậy!Lệ Bình cho người tới chúc mừng, bởi vì sợ phượng uy của mẹ chồng, không muốn để cho Tiêu Vân Thanh đứng giữa khó xử cho nên không tiện tự mình qua chúc Thường Hy.
168 Thường Hy sững sờ liếc mắt nhìn Tiêu Vân Trác, ca ca của nàng cùng chuyện này có quan hệ gì? Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy tựa hồ bị tức giận làm cho hỏng đầu, ngay cả suy nghĩ cũng trì độn, nghĩ rồi nói ra: “Cô nghĩ trong hậu cung ai dám trắng trợn đối đầu cùng chúng ta?”Thường Hy chợt phục hồi lại tinh thần.
169 Thường Hy không muốn có quá nhiều dính dấp cùng Vân Thanh nên bước chân chỉ ngừng lại một chút, nói: “Vân Thanh cô cô, ta còn có việc phải làm, không thể cùng ngài nói chuyện.
170 Thường Hy đem trâm bạc kia cất đi, sắc mặt có chút ngưng trọng. Vân Thanh người này càng nhìn càng không thấu, luôn khiến cho Thường Hy có một loại cảm giác mây mù dày đặc, tùy thời tùy lúc tại thời điểm ngươi không chú ý mà ra chiêu, lại luôn luôn đánh trúng vào yếu điểm!Thường Hy thu hồi hoài nghi đối với Vân Thanh, vượt qua hàng lang, qua Doanh Nguyệt điện, lại tiếp tục đi thêm một đoạn ngắn nữa mới đến trước cửa phòng Phùng Lương đễ.
171 Cả người Phùng Thư Nhã run lên, nàng cư nhiên quên mất một điểm này, ngẩng đầu nhìn Thường Hy, sắc mặt trong phút chốc có chút ngưng trọng, mở miệng hỏi: “Cô sẽ không vô duyên vô cớ nói với ta những thứ này! Rốt cục cô có ý gì?”Thường Hy nhìn Phùng Thư Nhã một cái, không trả lời nàng, ngược lại nói tiếp: “Sắp đến tiết trung thu rồi nhưng là tiền chi tiêu của Đông cung còn chưa có cấp xuống, ngay cả phần tiền sinh hoạt thường ngày của chúng ta cũng bị khấu trừ.
172 Tiêu Vân Trác nhìn hành động không có nửa điểm quy củ của Thường Hy nhưng cũng không hề tức giận, ngược lại cảm thấy nàng rất đáng yêu, trên mặt không khỏi nổi lên một tầng nụ cười, nói: “Nếu là bị người khác trông thấy còn tưởng cô là trộm mà đến bắt, xem cô còn dám làm càn như vậy?”Thường Hy cười hì hì một tiếng, nhìn Tiêu Vân Trác nói: “Tôi xem qua rồi, không có ai!”Tiêu Vân Trác không biết nên giận hay nên cười, nhìn Thường Hy hỏi: “Làm sao cô lại tới đây?”Thường Hy chống hai tay ở cửa sổ, ngẩng đầu thật cao nhìn ánh trăng trên bầu trời, cười nói: “Vốn là muốn vào phòng nhưng là nhìn thấy anh đứng ở nơi này, cho nên tới đây xem một chút bầu trời trăng sáng kia có gì đặc biệt khiến cho vị Thái tử gia này có thể ngửa đầu lên nhìn.
173 Cùng với việc Minh tông đột nhiên lâm bệnh nhẹ, triều đình cùng hậu cung cũng dậy lên một trận sóng gió không nhỏ, làm cho người ta cảm thấy bất an trong lòng.
174 Thường Hy chợt rút tay mình về, sắc mặt phi hồng, lùi về phía sau một bước rồi mới lên tiếng: “Cũng là vì nghĩ tới Mai Nhược chi biến nên mới ý thức được tầm quan trọng của Dương tuyển thị.
175 Thường Hy nhìn Vãn Thu không hiểu hỏi: “Bây giờ? Thái tử gia đã dậy?”Vãn Thu gật gật đầu nói: “Đúng vậy a! Chu tổng quản nói với muội là Thái tử gia đang tìm tỷ.
176 Dương tuyển thị cũng giống như nữ nhân bình thường, vóc người cao gầy, chất da nhẵn nhụi, eo thon dương liễu, cặp mắt kia dù không lớn nhưng lại có thần thái.
177 Không thể phủ nhận lời nói của Thường Hy khiến cho Dương tuyển thị nảy sinh lòng đồng cảm, vô hình chung đối với cung tỳ Ngu Thường Hy này có một loại liên quan thân thiết khác thường, bởi vì các nàng đều là xuất thân thấp hèn.
178 Từ Linh Đinh các ra ngoài, Thường Hy bước đi chậm rãi, trong lòng thật lâu cũng không thể bình yên lại, thế nào cũng không có nghĩ đến người đầu tiên tìm Dương tuyển thị chính là Nhị hoàng tử, điều này khiến người ta kinh hãi.
179 Hai người nhìn lẫn nhau trong chốc lát, cho đến khi nam tử kia không nhịn được mà ho khan mới phục hồi lại tinh thần. Thường Hy thận trọng hỏi: “Có muốn mời thái y đến xem một chút hay không? Trông anh ho rất lợi hại!”“Không cần, bệnh cũ tái phát, một lát nữa là được rồi!” Tức giận của nam tử tựa hồ biến mất trong nháy mắt, không có cảm giác đối địch nữa, không khí giữa hai người cũng biến thành hòa hoãn.
180 Thường Hy tựa hồ không nghĩ tới Chuyên Tôn Nhạc Đan sẽ coi trọng chuyện này như vậy, cho nên gật đầu nói: “Được, anh cứ yên tâm đi. Đúng rồi, anh ở nơi nào?”Thần sắc Chuyên Tôn Nhạc Đan buồn bã, lắc đầu một cái nói: “Có duyên tự sẽ gặp nhau.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100