1 Editor: La Mạn Vân Linh
Lạnh quá a, Lý Nhược Hi cảm giác hình như mình đang tiến vào hầm băng, được một lát lại cảm thấy nóng quá, giống như đặt mình trong dung nham.
2 Editor: La Mạn Vân Linh
”Nô tỳ gặp qua Tứ vương gia, Thất vương gia. ” Tiểu Đào cùng Tiểu Lan đồng thời hành lễ, sau đó Tiểu Đào vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở Thượng Quan Nhược Hi thân phận của hai người bọn họ.
3 Editor: La Mạn Vân Linh
Thượng Quan Nhược Hi tuy ngủ, nhưng dù sao cũng là ban ngày, kỳ thật ngủ cũng không sâu, nhất là trong mơ hồ có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm nàng, lông mi nàng giật giật, vừa trợn mắt chống lại con ngươi đen như mực của Bạch Dật.
4 Editor: La Mạn Vân Linh
Khi Thượng Quan Nhược Ngôn chuẩn bị rời đi thuận tiện cùng Tứ vương gia ước định thời gian gặp mặt ngày mai, Tứ vương gia giữ lại hắn ăn cơm chiều nhưng Thượng Quan Nhược Ngôn khéo léo từ chối, loại hư tình giả ý giữ lại này hắn cho tới bây giờ đều khinh thường.
5 Editor: La Mạn Vân Linh
Lãm Nguyệt các là sân viện xa nhất trong Tứ trong vương phủ, cho nên muốn mời Thượng Quan Nhược Hi tới phải cần chút thời gian.
6 Editor : La Mạn Vân Linh
"Nhược Hi cảm thấy, Tứ vương gia nói không sai, ta đúng là ở Tứ vương phủ rơi xuống hồ , về phần có phải là người khác làm hay không cũng đã không quan trọng, dù sao lần này Nhược Hi coi như là nhân họa đắc phúc, không phải sao.
7 Hai ngày sau, Thượng Quan Nhược Ngôn có việc không tới được, nhưng Bạch Dật còn thật sự cõng cái hòm thuốc đến Tứ vương phủ "Xem bệnh" cho Nhược Hi, kỳ quái là Tứ vương gia thế nhưng tự mình cùng hắn đến Lãm Nguyệt các, lấy lí do là quan tâm thân thể Nhược Hi, đáng tiếc Bạch Dật cũng không lĩnh tình, tương phản, thái độ đối đãi với Tứ vương gia tương đương lạnh nhạt.
8 "Ha ha, ta nhìn ngươi vờ khổ cực như vậy, nghĩ muốn giúp ngươi thôi, xem ra là bổn vương nhiều chuyện. " Dạ Thiên Lăng cười haha, "Cùng lắm thì, nợ ngươi một ân tình, về sau ta giúp ngươi làm chuyện khác được.
9 Editor : La Mạn Vân Linh
Thượng Quan Nhược Hi vẫn như cũ nhắm mắt lại, nàng làm bộ như không có nghe thấy, thật vất vả mới được ở một mình trong chốc lát, cũng không thể bị phá huỷ như vậy a!
"Bổn vương là tới thăm ngươi một chút, thân thể có tốt hơn hay không?" Hiển nhiên, Dạ Thiên Triệt biết nàng đã nghe được lời hắn nói, không để cho nàng cơ hội giả vờ ngủ.
10 Editor : La Mạn Vân Linh
Tiểu Đào thật sự rất quan tâm chuyện này, bởi vì đương sự ( Linh: ý chỉ chị n9 á) căn bản không có lo nghĩ gì.
Thượng Quan Nhược Hi nhìn đến Tiểu Đào vẫn ho khụ khụ, quan tâm hỏi câu: "Tiểu Đào, ngươi bị sao thế? Ho lợi hại như vậy, là bị bệnh sao?"
Bất quá mới vừa nói xong, nàng liền bỗng nhiên "Hiểu được" Tiểu Đào ho cái gì , tiểu nha đầu này phỏng chừng là bị mỹ thực ( đồ ăn) Thất vương gia mang đến mê hoặc , "Tiểu Đào, ngươi đem mấy thứ này đến Tiểu Hương các phân cho ba người kia ăn cùng đi, trước lại đây cám ơn Thất vương gia ban thưởng!"
"Đa tạ Thất vương gia.
11 Giờ phút này Lãm Nguyệt các cực kỳ im lặng, lúc Dạ Thiên Lăng tới, Thượng Quan Nhược Hi vừa mới nằm xuống giấc ngủ trưa không lâu, Tiểu Lan đem Dạ Thiên Lăng ngăn ở bên ngoài đồng thời làm động tác chớ có lên tiếng, bọn Tiểu Đào canh giữ ở ngoài, như hổ rình mồi theo dõi hắn.
12 Editor : La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Lăng thấy Dạ Thiên Triệt lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, vội nhanh sửa miệng, "A? Nhược Ngôn có cùng ngươi nói qua? Cũng đúng, hắn không ở nhà, Nhược Hi vẫn là đứng ở trong Tứ vương phủ có vẻ an toàn hơn, ha ha!"
Dạ Thiên Triệt trừng mắt liếc hắn một cái xong liền xoay người đi ra ngoài, Dạ Thiên Lăng chạy nhanh đuổi kịp, dù sao sự tình hôm nay hắn cũng đã xử lý xong , hắn đã lâu không có đi dạo quanh Tứ vương phủ, không biết nàng.
13 Nói gì đi nữa thì nam nhân kia cũng thật lợi hại, chính mình cũng chỉ là dạy dỗ thêm một chút, hắn lập tức còn có xu hướng trò giỏi hơn thầy, đem nàng hôn đến toàn thân như nhũn ra, dục hỏa đều bị đốt lên.
14 Editor : La Mạn Vân Linh
"Thất vương gia, ta rất bình tĩnh, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng đi. " Nhược Hi đã chuẩn bị tốt tâm lý, thấy sắc mặt lúc này của hắn ngưng trọng như vậy, chỉ biết sẽ không có chuyện gì tốt, chắc là lời đồn đãi nhảm nhí gì đó đi.
15 "Nhược Hi cảm ơn Tứ vương gia đã cho biết, vậy không làm phiền Tứ vương gia nữa, Nhược Hi cáo lui. " Nhược Hi lòng tràn đầy cảm kích, cảm kích ca ca còn sống, cảm kích Dạ Thiên Triệt nói cho nàng chuyện này, nàng đột nhiên bắt đầu cảm thấy tên Dạ Thiên Triệt này không có làm người ta chán ghét như trước kia.
16 Editor : La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Lăng rõ ràng khinh thường nhìn Bạch Dật liếc mắt một cái, lạnh lùng mở miệng, "Không nhọc ngươi lo lắng, bổn vương tin tưởng tuyệt đối sẽ không có ngày đó!"
Hừ, nếu như ngay cả đám lão già Thái y viện kia cũng trị không hết bệnh, vậy hắn trực tiếp rõ ràng chuẩn bị tâm lý chết cho rồi!
"Thất vương gia tới sao không nói một tiếng, ít nhất để Nhược Hi ra cửa nghênh đón a!" Nhược Hi nói nửa thật nửa giả, bởi vì nàng không muốn làm cho Bạch Dật hiểu lầm, cho là mình đang giúp hắn.
17 Editor : La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Lăng dù sao đã làm chuyện xấu nên có chút chột dạ, thấy lông mi Nhược Hi giật giật, cơ hồ là phản xạ có điều kiện liền tự động buông lỏng ra môi Nhược Hi.
18 Editor : La Mạn Vân Linh
"Nhược Hi, ta sẽ nhớ kỹ ngươi. "Tên Trình Phong đại tướng quân vẫn chưa cùng nàng nói chuyện nhiều kia ngay lúc nàng xoay người trong nháy mắt không có quay đầu lại đã nói một câu như vậy, hoàn toàn không để ý đến Dạ Thiên Lăng đã đen mặt bên cạnh.
19 Từ khi bị Nhược Hi đuổi đi, Dạ Thiên Lăng liên tục vài ngày đi Lãm Nguyệt các tìm nàng nhưng đều bị cự tuyệt, Dạ Thiên Lăng cũng chỉ đành mang bộ mặt xám xịt trở về "đọc sách", quả thật là chuyện lạ hiếm có!
Đầu tháng sáu, nhóm quan viên đầu tiên đi chống thủy tai ở Phong thành về tới kinh thành.
20 Đáng tiếc, ông trời không muốn cho con người toại nguyện.
Có lẽ là có Dạ Thiên Triệt ở bên cạnh nên Nhược Hi bị vây trong một loại trạng thái khẩn trương khó hiểu, tóm lại nàng mới đi tới vài bước thì lại vấp phải một hòn đá nhỏ, hoàn hảo lần này nàng cũng không có xu thế muốn ngã sấp xuống, nhưng ngay khi nàng vừa lảo đảo trong nháy mắt, Dạ Thiên Triệt đã đi đến cạnh nàng, vững vàng đỡ được nàng.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 50