21 "Thấy một nam tử tuấn mỹ vô song như bản tướng quân mà ngươi cư nhiên không chảy nước miếng, xem ra bệnh của Nhược Hi tiểu thư đúng là đã khỏi!" Trình Phong vừa nói vừa thoát quần áo.
22 Editor : La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Triệt lặng lẽ nhấc lên màn giường, nhìn Nhược Hi đang ngủ say, một lát sau, hắn phát hiện mình còn chưa muốn rời đi, vì thế liền tới gần mép giường ngồi xuống.
23 Editor : La Mạn Vân Linh
Gần cuối tháng sáu, thời tiết đã thật nóng bức.
Trong Di Nhã Uyển, Thượng Quan Nhược Ngôn không ngừng dùng khăn mặt lau mồ hôi, thời tiết vốn rất nóng, hơn nữa vừa rồi lại còn dùng nước nóng ngâm chân, kết quả ai cũng biết.
24 Editor: La Mạn Vân Linh
Cũng không biết do da mặt Dạ Thiên Lăng dặc biệt dày hay là vì hắn căn bản nghe không rõ thâm ý trong lời nói, cũng hoặc là đối với những điều hắn không muốn nghe đến đều được tự động xem nhẹ, càng hoặc là hắn nhìn Nhược Hi rất chuyên chú, căn bản nghe không được lời Tiểu Hương nói, tóm lại, hắn vẫn ngồi không nhúc nhích si ngốc nhìn.
25 Editor: La Mạn Vân Linh
Nhìn biểu tình của Nhược Hi, Dạ Thiên Triệt thật vừa lòng, còn nói thêm: "Hi Hi, ngươi rót trà quá chén rồi kìa. "
"Nga, ngượng ngùng a!" Nhược Hi lấy lại tinh thần, chút không vì biểu hiện háo sắc vừa rồi của mình mà cảm giác ngượng ngùng, càng nghe không rõ ý tứ trong lời nói của Dạ Thiên Triệt.
26 Editor: La Mạn Vân Linh
"Dạ Thiên Triệt, ngươi không cần nói giỡn , ngươi mau thả. . . Ngô. . . " Câu nói kế tiếp của Nhược Hi câu bị hắn dùng môi ngăn chặn.
27 Editor: La Mạn Vân Linh
Ngày hôm sau, Nhược Hi ăn xong cơm trưa liền ngủ trong phòng, vừa mới tỉnh ngủ thì thấy Dạ Thiên Lăng như một trận gió luồn vào, không để nàng kịp phản ứng, bả vai của mình đã bị hắn gắt gao nắm, cả người thoạt nhìn có chút vội vàng dao động, giọng điệu nói chuyện cũng đặc biệt nhanh, "Nhược Hi, hôm qua Tứ ca ta tới thăm ngươi ?"
Nhược Hi không rõ cho nên theo bản năng đáp: "Uh, đúng vậy!"
"Vậy hắn nói gì với ngươi?" Dạ Thiên Lăng vội vàng nhìn mặt Nhược Hi.