281
Đến có mục đích nha
Ngay cả chuyện cô nghỉ phép cũng biết, Tô Tố cười tủm tỉm nhận lấy thiệp mời từ trong tay Bạch Linh, thư mời này giống y chang thiệp mời hôm qua nhìn thấy trong xe của Tiêu Lăng, chỉ là đổi từ tên Tiêu Lăng thành tên cô mà thôi.
282
Mẹ?
Tô Tố lặng người ra. Tiếng gọi này quá xa lạ trong cuộc đời cô.
Kiếp trước, trong đời cô chưa từng biết thứ tên là “mẹ”, mà cô của kiếp này.
283
Lần này không phải là một cuộc điện thoại, mà là một tin nhắn.
Trên đó còn kèm theo một bức ảnh, đó là một người phụ nữ rất đẹp lại rất dịu hiền, mái tóc đen và xoăn dài giống cô, mắt tròn to như cô.
284
“ Chẳng lẽ tôi không thể tới?”
Tiêu Lăng xuống xe, “ ầm” một tiếng đóng cửa xe lại, “ đồ đâu?”
Tô Đại Khuê hận Tiêu Lăng đến thấu xương, đồng thời cũng là sợ hãi đến thấu xương.
285
Trong khi trò chuyện,mấy người đàn ông đã đem theo gậy gộc xông tới.
Nhìn thấy tình hình ở trước cửa,vài người ngây ra mất mấy giây,người đàn ông bặm trợn cầm đầu nhìn thấy Tiêu Lăng bỗng ngây ra nói không thành lời,một lúc sau định thần lại,giống như không nhìn Tiêu Lăng và Tô Tố,đem vài người xông thẳng vào trong nhà.
286
Tiêu Lăng ngẩn người,nhẹ nhàng quay lại ôm lấy cô,giọng nói ấm áp, “Sao vậy?”
Tô Tố lắc đầu,cánh tay càng ôm chặt hơn, “Đừng nói cả,để em ôm một chút.
287
Từ trong phòng tắm bước ra đèn đã tắt hết,chỉ còn giữ lại ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn để ở đầu giường.
Tiêu Lăng dựa vào đầu giường,trên đầu gối đặt một cái laptop,nét mặt nghiêm nghị,chắc đang giải quyết việc văn phòng.
288
Không lẽ còn muốn cô nói lại một lần!
Khuôn mặt Tô Tố cháy đỏ lên, đầu vùi vào ngực của anh nhất định là không nói gì thêm nữa.
Lời nói này, biểu cảm này.
289
“Vị hôn thê của tôi, các người nhìn đủ chưa!”
Lời nói này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn sang đây.
Nhìn thấy Tô Tố đứng kế bên Tiêu Lăng, cánh đàn ông có mặt tại đây mắt ai cũng sáng lên.
290
Mạc Oanh Oanh chạy lên máy bay, Mạc Tầm cũng có lý do quang minh chính đại để có thể lên chiếc máy bay này.
“Tôi lo lắng Oanh Oanh sẽ gây rắc rối, chúng ta cũng ngồi lên đi.
291 Tiểu Hy nhìn cô ấy một cái và không quan tâm, Tiêu Khả sợ rằng bầu không khí lại trở nên cứng đờ, bầu không khí cứng đờ không ấy không sợ, chủ yếu là sợ rằng không được chơi nữa.
292
Cô, còn trinh sao?
Câu hỏi này đơn giản là quá độc ác rồi.
Câu hỏi vừa đưa ra, không khí xung quanh thật lạnh, mọi người đều nhìn về phía Tô Tố, Tô Tố dựa vào vai Tiêu Lăng, đôi mắt rũ rượi dốc xuống và lông mày run rẩy.
293
Tiêu Lăng bỗng chốc bí ẩn nói một câu, “ồ? Thì ra cô không phải à, ha ha ha. . . ”
Tiếng cười kỳ quái không rõ ý đồ cuối cùng khiến Mạc Oanh Oanh cắn vỡ cả miệng răng
Cô đích thực không phải
Cô cũng đích thực từ nhỏ thích Tiêu Lăng đến lớn, cô khi lên trung học thì đi Anh Quốc du học rồi, cuộc sống người Anh Quốc rất cởi mở, khi cô 15 tuổi đã cùng một nam sinh người Anh Quốc ở trong trường học phát sinh quan hệ, cô không phải không nghĩ đến khống chế bản thân, nhưng sự hoan vui giống như hoa anh túc, đợi sau khi cô ăn rồi biết vị thì rất khó có thể cai bỏ.
294
Bạch Linh xích tai lại gần, Mạc Oanh Oanh ở bên tai cô xì xào xì xào một loạt lời nói, đợi nói xong, cô mới ngẩng đầu nhìn Bạch Linh
“Chị dâu chị nhĩ chủ ý của em thế nào?”
Bạch Linh càng nghe ánh mắt càng sáng lên, bề ngoài tỏ vẻ nghi ngờ, “cách làm thì là cách làm tốt đó, nhưng sự bị khác phát hiện thì.
295
Bởi vì lần này khách mời đến quá nhiều, vì vậy phòng ở đa số nếu có thể ở một phòng thì đều ở chung một phòng
Lãnh Mạc và Mộ Bạch ở một phòng, hai người không có ý kiến
An Tiểu Hy là bạn đồng hành của Tôn Nguyên, vì vậy hai người bọn họ bị sắp xếp vào một phòng
Tiểu Hy lập tức kháng nghị, “không được không được, tôi không ở chung với anh ta”
Cô đến đây là đến xem lễ đính hôn của tầng lớp thượng lưu, làm sao có thể ở chung một phòng với Tôn Nguyên được, Tôn Nguyên con bướm hoa này không kiêng nể ăn chay ăn mặn, chẳng may nhân lúc đem tối cô ngủ say có âm mưu không tốt với cô thì làm sao?
Tôn Nguyên nhìn thấy dáng điệu Tiểu Hy tránh né anh, phút chốc bực tức lên, “cô nghĩ rằng tôi muốn ở cùng một phòng với1cô chắc, ha ha ha, cười chết người thôi, tôi nói cho cô biết, cho dù cô có cởi hết đứng trước mặt bồn thiếu gia, bổn thiếu gia đung không nhìn một cái.
296
“Ớt cay nhỏ, không ngờ rằng cô người nhỏ con, thân hình coi cũng được đó”
Ánh mắt của Tôn Nguyên để ý lên chiếc áo ngắn của Tiểu Hy, áo của cô chỉ dài đến vị trí dưới phần ngực khoảng 10cm, phần ngực đệm áo phồng lên cao cao, nhìn thấy vô cùng nóng bỏng, Tôn Nguyên xoa cằm, quan sát An Tiểu Hy một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng chẹp chẹp miệng, “da cũng khá trắng”
“Tôn Nguyên con bướm hoa này anh nhìn đi đâu vậy hả?” Tiểu Hy hai tay ôm lấy ngực, ánh mắt bốc hỏa, “cẩn thận bà đây móc mắt của anh ra”
“Cô mặc như thế này không phải để cho người khác nhìn sao, tôi lầm sao mà không thể nhìn rồi”
“Con bướm hoa tôi phát hiện anh không chỉ mắt thô tục, tim càng thô tục”
Tô Tố nghe hai người đấu khẩu, bất lực đứng xa một chút, hai người này giống như trời sinh đôi thủ vậy, cứ gặp lại cãi nhau không ngừng, cô đi đến bên Tiêu Lăng, nhing thấy anh ăn mặt ánh mắt cũng sáng lên, Tiêu Lăng của hôm nay bỗng nhiên mặc1một chiếc áo phông hoạt hình màu trắng, bên dưới mặc chiếc quần ngắn ca-rô, vừa tắm rửa xong tóc của anh ấy cũng không có xử lý, tóc có chút lộn xộn, nhưng anh ấy trông như thế này nhìn lên so với dáng vể thường ngày càng trẻ hơn mấy tuổi
Quan trọng nhất là.
297
“Không có gì”
Tô Tố lắc đầu, nhìn theo hướng vừa nãy thêm lần nữa, bóng của người đó lại vụt mất, cô chau mày, chắc là cô nhìn nhầm, sao giờ này người đó lại xuất hiện ở đây được?
“Đi thôi.
298
Toàn thân có gì đó không bình thường.
Tiêu Lăng vừa ăn cơm xong chưa tới nửa tiếng đã cảm thấy mơ màng muốn ngủ, tình trạng như vậy đối với anh quá bất thường rồi bình thường mỗi buổi tối anh đều ngủ lúc mười một mười hai giờ, với lại hôm nay đã ngủ mấy tiếng đồng hồ trên máy bay, nhưng giờ anh lại cảm thấy buồn ngủ.
299
Điện thoại của Bạch Linh vẫn luôn để gần bên mình.
Nửa tiếng sau, cô nghe điện thoại “Ding. . . “ một tiếng, tim Bạch Linh đập thình thịnh, cô canh lúc mọi người không chú ý, núp vào 1 góc, lấy điện thoại ra nhìn một cái.
300
Lúc này người đứng sau Tô Tố không phải là Tiêu Lăng thì là ai?
Nhưng Tiêu Lăng ở đây, vậy ngừoi trên giường. . . Đột nhiên Tô Tố nhắm chuẩn vào ngừoi đàn ông trên giường mà nhìn, vẫn chưa kịp lên trước, Tiêu Lăng đã che mắt cô lại, “Đừng nhìn, sẽ mọc mụn trên mắt đó.