301 Ngụy Cường đã hiểu, tình hình trước mắt giải thích cũng không rõ ràng, làm rồi không nhận chỉ làm cho người nhà Mạc gia gây phiền phức cho ông, cho nên vẫn là nhận đi.
302
Tiêu Khả nói vậy đã là khách khí rồi.
Nếu như chuyện tối nay bị lão gia biết, với tính cách của ông thì Mạc lão đầu khó thoát, chiến hữu thì đã sao, cháu gái ông là cháu gái còn cháu trai người ta thì nhặt được trên đường chắc?
Tiêu Khả tức tối quay người, kéo mọi người đi ra ngoài, “Chuyện này không còn gì để nói nữa, Mạc lão gia muốn xử lý chuyện gia đình thì cứ xử lý, hôm nay chúng tôi cũng ngồi máy bay lâu như vậy đến đây lại cũng chơi lâu, mọi người đều đã rất mệt rồi, chúng tôi xin phép đi trước.
303
Tiêu Lăng nói chuyện một lúc, mắt nhắm nghiền lại.
Đám đông thấy vậy, rất biết điều liền lần lượt cáo từ, “Tô Tố, em chăm sóc Tiểu Lăng, mọi người về phòng trước đây.
304
Người nhà họ Mạc đúng là đang thương lượng đối sách.
“Bố, mấy người bên ngoài vẫn chưa chịu đi kìa, phải làm sao đây?” Mạc phu nhân đau đầu, “Danh tiếng của Oanh Oanh coi như mất hết rồi, sau này nó phải làm sao đây.
305
Vì tốt cho cô.
Vì tốt cho cô để cô cưới một người có thể làm bố của cô!Vì tốt cho cô mà không cần để ý tới sống chết của cô.
Mạc Oanh Oanh bị sốc,cô giải thích không nổi kiểu tốt này.
306
Ngày hôm sau.
Lễ đính hôn của Mạc Tầm,Tô Tố và Tiêu Lăng thức dậy rất muộn. Gần mười giờ trưa bọn họ mới trở dậy,Tô Tố thức dậy trước,khi cô tỉnh Tiêu Lăng vẫn còn đang ngủ.
307
Lễ đính hôn bắt đầu đúng lúc mười một giờ.
Lễ đính hôn của Mạc Tầm và Bạch Linh được tiến hành tại hội trường ở tầng một của lâu đài. Từ tối hôm qua hội trường đã bắt đầu trang trí cho tới tận trời sáng mới xong,hoàn toàn sử dụng trang trí lễ đường.
308
Sau khi bản nhạc hôn lễ kết thúc, Bạch Linh đi đến bên Mạc Tầm.
Mạc Oanh Oanh lấy bàn tay của Bạch Linh giao đến tay của Mạc Tầm, Mạc Tầm mỉm cười nhìn Bạch Linh, đưa tay ra và đặt tay cô ấy khoác vào tay anh.
309
“Đợi đã”
Lần này gián đoạn Bạch Linh không phải là Tô Tố và Tiêu Lăng, mà là một cặp ông bà già ngay cửa.
“Mọi người đều ngạc nhiên nhìn qua.
310
Bạch Linh đối với ai cũng đều giả vở yếu đuối, nhưng đối với hai người này thì cô ta không có cách đối mặt.
Ba mẹ nuôi của cô ta là vấn đề trong lòng khó giải quyết và rối nhất, ai cũng không gỡ ra được.
311
Bạch Linh đối với ai cũng đều giả vở yếu đuối, nhưng đối với hai người này thì cô ta không có cách đối mặt.
Ba mẹ nuôi của cô ta là vấn đề trong lòng khó giải quyết và rối nhất, ai cũng không gỡ ra được.
312
Mà lúc này, vợ chồng Bạch thị hai người còn đang kêu gào lấy
“ Đại tiểu thư nhà giàu muốn giết chúng tôi, cứu mạng a —— “
Mạc Oanh oanh tức đến muốn đạp thêm cái nữa, lại bị Mạc Tầm kéo lại, cô giận dữ nhìn Mạc Tầm, “ Anh, anh kéo em làm gì, hai người này rõ ràng đến gây sự, bọn họ chính là thấy chị dâu không có người thân bên nhà mẹ, cố ý lừa tiền.
313
“Bạch Linh. . . em trai con. . . ”
“Tôi nói lại lần nữa, tôi với các người không có một chút quan hệ nào, tôi không có ba mẹ cũng không có chị em với các người”
Lão phu nhân bắt đầu khóc lóc kể lể, “Linh nhi, sao con có thể nói như vậy, dù nói như thế nào chúng ta cũng đã nuôi con suốt 13 năm a, dù trong nhà khó khăn như thế nào cũng chưa từng để con phải chịu đói chịu khổ a.
314
Bên đại sảnh lúc này, tất cả quan khách đã ổn định chỗ ngồi để bắt đầu khai tiệc.
Bên bàn Tiêu Lăng cũng đã ổn định chỗ ngồi để chờ khai tiệc.
315
Trương Hiển Dương.
Nghe thấy cái tên này Mạc lão đầu ngây người, ông đổi tên đổi họ đã được năm mươi mấy năm rồi, những năm gần đây có người gọi ông là Mạc lão, có người gọi ông là Mạc tiên sinh, còn có người gọi ông là Mạc tổng.
316
Hơi thở của Mạc lão đầu từ từ gấp gáp lên.
Ông có đứa con trai ông biết rõ, lúc trước Lý Mai có thai viết thư cho ông biết và thư được gửi đến chỗ nhập ngũ của ông, sau này bà sinh đứa con trai ra ông cũng đều biết, nhưng ông chưa từng gặp qua đứa con trai trưởng của mình.
317
“ Người đàn ông này là anh tìm tới sao?” Tô Tố để ý tới khi Lý Ngân đi ông ta đưa mắt nhìn Tiêu Lăng một cái, cô nhìn bóng lưng của Lý Ngân, thầm nuốt nước bọt, quay đầu kinh ngạc nhìn Tiêu Lăng, “ ông ta là chiêu cuối cùng của anh?”
Thấy Tiêu Lăng mỉm cười gật đầu, vẻ mặt của Tô Tố như bị sét đánh vậy, “ á đù Tiêu Lăng anh là thánh sao”
Rất rõ ràng, Mạc lão đầu vốn dĩ không quen biết Lý Ngân, rõ ràng có ít nhất năm mươi mấy năm, chuyện đã qua nửa thế kỉ rồi, Mạc lão đầu lại luôn che giấu, lâu dần tự nhiên sẽ không có ai quan tâm đến thân thế của ông nữa, đây có thể nói là một bí mật, thế mà Tiêu Lăng cũng có thể tìm ra.
318
Tiêu Lăng nhìn Mạc lão đầu khuôn mặt trắng bệch không sức sống, kéo Tô Tố từ ghế ngồi đứng lên.
Ánh mắt của tất cả các khách mời đều dồn trên người Tiêu Lăng.
319
Yên tâm
Tô Tố ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Lăng, khuôn mặt lạnh băng của anh vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có một chút nhàn nhã, lười nhác ôm lấy hai vai nhìn mọi thứ đang xảy ra ở phía trước mặt, trạng thái của cả người rất bình tĩnh.
320
Đám đông nhìn ra ngoài thì nhìn thấy Tiểu Trần dẫn theo một người mặc đồ vest đen, người đàn ông tuổi trung niên nét mặt rất nghiêm nghị tiến vào trong, đằng sau lưng ông ta còn có cảnh sát của địa phương
Sau nửa tiếng đồng hồ
Tiếng ồn ào ở đại sảnh được hồi phục bình tĩnh, Tiêu Lăng và đại sứ quán của Maldives chào hỏi hai tiếng, sau đó một hàng người rời khỏi đây
Còn Mạc lão đầu.