341 Mười giờ tối mọi người trong đoàn mới bắt đầu rời đi, Trịnh Đông thấy Mộ Bạch thích Tô Tố, ban đầu định tạo cho hội cho họ, để Mộ Bạch đưa Tô Tố về nhà.
342
Tôn Nguyên gõ lên bàn, cười nắc nẻ
Ai da má ơi
Cô bé Tiểu Thất này tuyệt đối là bảo bối sống, quá dễ thương phải không nào, cái cục cơm nếp nhỏ bé này đã biết tán tỉnh trai đẹp rồi, anh nhìn dáng vẻ ngỡ ngàng của Mộ Bạch, càng thêm cười ra nước mắt, khoa trương đập lên mặt bàn, “ha ha ha, buồn cười quá đi thôi, Mộ Bạch bị một cô nương 4 tuổi tán tỉnh rồi ha ha ha”
Mọi người trong phòng nhìn thấy cảnh này cũng đều không nhịn được cười
Cho đến cả mặt của Lãnh Mạc cũng có chút ý cười
Tô Tố đi đến bên cạnh co bé, không khách khí gõ lên đầu cô bé, “Tiểu Thất, không được đùa cợt”
“Tiểu Thất không có đùa cợt à, Tiểu Thất là thật lòng mà” Tiểu Thất không vừa ý bĩu môi, lẩm bẩm lăn tròn quỳ vào trong lòng của Mộ Bạch, tỏ vẻ đáng thương nhìn anh, “chú Mộ Bạch, Tiểu Thất thật sự thích chú à,1Tiểu Thất thích nam diễn viên chính trong phim trên ti vi chưa từng vượt quá một tháng, Tiểu Thất thích chú hơn hai tháng rồi, vì vậy tiểu thất quyết định rồi, chú Mộ Bạch chú nhớ chờ đợi cháu nhé, Tiểu Thất lớn lên nhất định sẽ làm cô dâu của chú, ừm ba.
343
“Ha ha. . . ”
Người trong phòng rốt cuộc cũng bật cười lên
Não thiểu năng?
Từ này để hình dung Tôn Nguyên làm sao mà lại chuẩn xác thế chứ
Tôn Nguyên vỗ lên bàn kháng nghị, “không ngờ các cháu lại ức hiếp người như thế, chú lúc nào não thiểu năng rồi, chú đang suy nghĩ được chưa, làm sao mà không thể cười cười hả”
Cảnh Thụy hứ nhẹ một tiếng, quay đầu đi không nhẫn tâm nhìn động tác trẻ con như thế của Tôn Nguyên
Đến cả Tiểu Thất cũng vô cùng khinh thường nhìn anh, “chú Tôn, Tiểu Thất lúc tức giận đều không giống chú vỗ bàn, dáng điệu của chú giống với bạn nhỏ trong lớp của Tiểu Thất không được ăn kẹp vậy, vô lý làm loạn”
Tôn Nguyên, “.
344
Lúc 10 giờ Cảnh Thụy và Tiểu Thất bắt đầu buồn ngủ
Mộ Bạch nhìn trong ánh mắt của hai đứa nhỏ đã phân tán, ngồi trên sopha cái đầu nhỏ bé gật gà gật gù, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ, vừa buồn cười vừa thấy thương, anh ý chủ động đề xuất giải tán bữa tiệc, “được rồi, cơm cũng ăn xong rồi, cũng đến lúc về nghỉ ngơi rồi, hai đứa ngày mai còn phải đi học.
345
“oh shit. . . tớ còn luôn nghĩ cậu là một tay tình trường cao thủ, không nghĩ đến bỗng nhiên. . . thôi vậy thôi vậy, nhìn trên thân phận huynh đệ chúng ta, huynh đệ không điều kiện phân tích một chút cho cậu,” Tôn Nguyên chộp laays cốc rượu của Lãnh Mạc, một tay vắt lên trên vai anh ta, “nghe cho rõ nè”
“Cậu nói”
“Ok, trước khi phân tích với cậu, tớ muốn hỏi cậu trước, cậu đối với cô Trương Hân đó rốt cuộc ôm suy nghĩ gì? Hay là dự định cùng cô ấy đi tiếp, đến khi đầu bạc?”
Lãnh Mạc cau mày, vấn đề này hỏi quá không có tiêu chuẩn rồi
Chơi đùa?
Chơi đùa thôi có thể duy trì thời gian 7 năm sao nhưng mà.
346
Lãnh Mạc lấy chià khóa xe rồi rời khỏi quán bar, 2. 5. 8ZW.
Ngoài quán bar tuyết càng ngày càng dày, mở mắt nhìn phía trước là một vùng tuyết trắng, Lãnh Mạc ra khỏi quán bar, đột nhiên hắc hơi,”st”
Đầu óc anh dẫn tỉnh táo một chút, dưới chân vẫn có chút gì đó bồng bềnh, tựa vào chiếc xe đầy tuyết trắng của mình để nghỉ ngơi, anh là người luôn quậy thâu đêm, bình thường một hai cân rượu chả đáng là gì với anh, vậy mà hôm nay, tại buổi tiệc đưa tiễn Mộ Bạch anh chả ăn mấy miếng cơm, để bụng trống mà uống từng ngụm từng ngụm đến hết một hai cân rượu, vừa rồi lại uống không ít ở quán bar cùng với tiểu Tôn, rượu trắng rượu đỏ đều óc, giờ đây anh thấy cả người anh lơ lửng bồng bềnh.
347
Trương Hân bị Từ Dịch ôm vào lòng ôm vào lòng nhất thời ngây ra,
Cô và Từ Dịch đều làm trong ngành giải trí hỗn tạp ấy, nhưng Từ Dịch chủ yếu làm ở mảng phim truyền hình, còn cô đã sớm thành diễn viên có tiếng hạng A, cát xê quá cao, nên ít khi thấy bóng dáng cô xuất hiện tại các bộ phim truyền hình, lần này cô và Từ Dịch lần đầu tiên cùng quay Got Talent, cũng là lần đầu tiên gặp, Thời gian quay kết thúc quá muộn tuyết lại đang rơi nên cô bảo thư kí về trước, Từ Dịch chủ động đề xuất đưa cô về, Trương Hân nghĩ dù sao sau này sẽ hợp tác nhiều, nên cũng không từ chối.
348
“A?”
“Nghe không rõ sao, bây giờ, lập tức kêu người làm vào đây, đem tất cả những thứ của Trương Hân vứt hết đi, nghe rõ chưa” Lãnh Mạc giận dữ, trên mặt toàn là sự tức giận.
349
“AAA. . . ”
Trương Hân nhắm mắt kêu lên, trong đầu cô chỉ nghĩ cảnh nhà bị cướp đồ, sau đó giết người phanh thây, cô vừa sợ vừa hối hận, cảm thấy người đến nắm chặt cổ tay cô, cô kêu lớn, “Anh, anh muốn làm gì, tôi có tiền, anh cần bao nhiêu, anh muốn bao nhiêu tôi cũng có thể cho anh, nhưng anh không được làm tổn hại tôi.
350
“Anh, nói cái gì?”
Lãnh Mạc lặp lại từng câu từng chữ, “Anh nói anh không đồng ý chia tay, chia tay là em tự nói, anh không chấp nhận. ”
Trương Hân tức muốn ói máu.
351
Trương Hân lùi lại hai bước, “Anh muốn làm gì, đừng có qua đây. ”
Làm gì?
“Làm em thôi” Lãnh Mạc tiến đến trước mặt Trương Hân, thò tay nắm lấy cổ tay cô, tay anh dùng sức, vác Trương Hân lên vai.
352
“Tô Tố, có thể cho tôi trú ngụ ở đây một thời gian không?”
Tô Tố thấy Trương Hân dưới trời tuyết tắng, cô mặc một chiếc áo phao đen dài bo dáng, quần bó cũng màu đen và một đôi boots đen ngang gối, cho đến mũ trên đầu cô cũng là màu đen, thứ duy nhất có chút màu sắc là chiếc va li màu đỏ trong tay cô.
353
Buổi tối
Tiêu Lăng đi làm về đến nhà thấy Trương Hân ở đây, anh vô cùng kinh ngạc nhưng phút chốc giấu đi cảm xúc của mình, về đến phòng anh mới hỏi Tô Tố, “Sao cô ấy đến nhà mình vậy?”
“Anh còn hỏi.
354
Bảy giờ mười ba phút tối,Lãnh Mạc lao rất nhanh tới cổng căn hộ của Trương Hân.
Cửa căn hộ đã được sửa xong,lúc này cửa đang đóng chặt.
Lãnh Mạc lạnh lùng đang định đạp cửa.
355
ngày một tháng mười một,ba giờ chiều
Mộ Bạch yên lặng ngồi trong phòng chờ VIP đợi máy bay,bên cạnh anh ấy là cha mẹ đặc biệt bỏ công việc để tới tiễn anh ấy
Ba mẹ Mộ Bạch ăn mặc mười phần cán luyện,nhất là mẹ anh ấy,mặc một bộ đồ gọn gàng nhưng toát lên vẻ rất cường đại,nhưng trước mặt Mộ Bạch lại trở thành một hình tượng người mẹ hiền thục,bà đưa tay kéo lấy tay Mộ Bạch,thay anh kéo khăn quàng trên cổ chặt vào một chút“Đừng để bị ốm nhé.
356
Tô Tố vốn định chuẩn bị rời đi rồi,nghe thấy tiếng hét của Mạc Oanh Oanh,cũng không vội rời đi nữa,tiến lại gần một chút đám người đó xem náo nhiệt.
Náo nhiệt của Mạc Oanh Oanh,không xem thật đáng tiếc.
357 Mạc Oanh Oanh và một phụ nữ trung tiên cảm xúc nóng lửa, ở đâu nghe thấy tiếng Bạch Linh, và đám đông tụ tập ở đó cũng không quan tâm đến tiếng gào thét của Bạch Linh.
358
Mạc Tầm vội ôm Bạch Linh vào bệnh viên.
Mạc Oanh Oanh trong lòng chết tội, hoàn toàn không dám bước lên, cô ta nhìn xuống đất một vũng máu, nghiến răng nhìn người đàn bà bị bảo vệ giữ lấy, hung hăng nói, “Đều là tại bà, đều là tại bà! Người đàn bà điên, nếu không phải bà thì sao chị dâu tôi bị sảy thai! Tôi đánh chết bà, đánh chết bà!”
“A.
359
Nửa tiếng sau, vợ chồng Mạc Đào nhận được tin của Mạc Oanh Oanh liền nhanh chóng chạy đến bệnh viên!
Mở ra cửa phòng bệnh, Mạc phu nhân liền lao vào trong, nhìn thấy Bạch Linh nằm trên giường bệnh chết sống không biết, Mạc phu nhân ánh mắt đầu tiên nhìn vào cái bụng của cô ta, “Mạc Tầm, đứa con.
360
Không chỉ có Tiêu Lăng, những người có mặt ở hội trường cũng vô cùng bất ngờ.
Từ khi Cảnh Thụy và Tiểu Thất biết Tiêu Lăng là ba ruột của chúng, lần nào Tiểu Thất cũng vui vẻ gọi “daddy daddy”, nhưng Cảnh Thụy thì chưa bao giờ gọi daddy qua, nói chuyện với anh đều nói trực tiếp, không có xưng hô, nếu như phải xưng hô thì đều gọi thẳng tên, trước nay chưa từng gọi qua “daddy”, hay “ba” gì cả, Tiêu Lăng biết đứa con này không ưa anh, luôn coi anh là cái gai trong mắt, nên cũng không miễn cưỡng ép buộc Cảnh Thụy phải gọi mình.