401
Gia tộc Tô ở Kinh Thành?
Lãnh mạc rùng mình, đứng bật dậy, xác nhận lại với Vương Bưu, “Mày nói Gia tộc Tô ở Kinh Thành?”
Vương Bưu gật gật đầu xác nhận.
402
Nhắc đến vợ chồng Tiêu Quốc Cường, không khí ở đại sảnh bỗng chốc trở nên tê cứng lại.
Tiêu Khả gãi đầu, “Con nói sai rồi hả?”
“Không có!” Lão Trần cười nói, “Là như vậy, nhị tiểu thư một mình ở Mỹ, lão gia và phu nhân sợ cô đón tết quá cô đơn, nên ra ngoài gửi cho cô ít đồ tết.
403
Tô Tố công nhận,mẹ Tiêu thành công rồi.
Bởi vì lúc này trong lòng cô thật sự rất khó chịu,vô cùng khó chịu.
Người đàn ông cô yêu,bởi vì người phụ nữ khác mà thay đổi,cô khó tránh khỏi có cảm giác tự ti,liệu có phải là cô không làm gì cũng có được điều tốt đến vậy?
“Bác gái,bác yên tâm,nếu như Tiêu Diệp Lạc về nước, cháu sẽ cảm ơn cô ấy đã để người đàn ông tốt như vậy đưa tới bên cháu.
404
“Không. ”
Mẹ Tiêu cau mày.
Tô Tố cắn chặt môi, cô nắm chặt tay ánh mắt nhìn thẳng vào mẹ Tiêu, “Cũng có thể những điều bác nói là sự thật,nhưng cháu sẽ không bao giờ cá cược với bác,cháu đã nói rồi,cháu sẽ không bao giờ đem hạnh phúc của mình ra để đặt cược, và cược với người khác bất cứ điều gì.
405
Mãi mãi.
Tô Tố cười tươi,cô dựa vào ngực của Tiêu Lăng.
“Thịch Thịch thịch—. ”
Nhịp tim của anh bình tĩnh nhưng có cữ,cô nghe thấy bản thân cũng an tâm hơn.
406
Cái này. . .
Cái này, cái này, cái này
Tô Tố nuốt nước miếng.
Mẹ ơi, cái này là bao nhiêu con số 0 đây, cô đếm đến hoa mắt cũng chưa đếm xong, cả đời cô ta chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy.
407
“Anh. . . anh tự thiết kế váy cưới?”
Tiêu Lăng có chút thất vọng, lẽ ra cho Tô Tố một bất ngờ kìa, nhưng đâu biết rằng nhân viên không để ý và nói ra.
408
Tô Tố bị ánh nhìn của Tiêu Lăng làm cho toàn mặt nóng hổi.
Ánh mắt đó là gì vậy. . .
Giống như muốn nuốt chửng cô ta vậy.
Cô ta che má lại, kéo chiếc váy dài đi đến trước mặt Tiêu Lăng, háo hứng nhìn anh ta, “Sao nào, đẹp không?”
“Rất đẹp”
Tiêu Lăng chân thành ngưỡng mộ, “Tô Tố, em là người phụ nữ đẹp nhất anh từng gặp.
409
Tô đưa tay, cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường lên, vừa muốn bắt máy, điện thoại lại bị Tiêu Lăng đoạt mất.
“Tiêu Lăng. . . ”
“Để anh nghe, không chừng là tìm anh đó”
Tô Tố, “.
410
Một bên khác.
Trương Hân vừa muốn cầm điện thoại lên trả lời tin nhắn của Tô Tố, điện thoại lại bị Lãnh Mạc đoạt mất.
Đầu năm đầu tháng, Trương Hân một chút cũng không muốn trải qua trong bệnh viện, cho nên sau khi trưng cầu sự đồng ý của bác sĩ liền xuất viện dọn về biệt thự của Lãnh Mạc, lúc này, cô nằm trên giường lớn cho hai người ngủ, cả người nhàm chán sắp mốc
Khó khăn lắm mới nhắn tin cho Tô Tố, kết quả điện thoại cũng bị Lãnh Mạc cướp đi.
411
Tiêu Lăng vừa mới nhìn thấy Mạc Tầm, sắc mặt anh lập tức trầm lặng xuống.
Tiêu Lăng”Xoạt” một cái đứng dậy, bước từng bước lớn, đi ra ngoài đại sảnh, chặn đường Mạc Tầm, “Mạc Tầm anh đến đây làm gì, nhà tôi không chào đón anh, mời anh lập tức rời khỏi đây ngay”
Mạc Tầm dường như không có chút ý gì muốn rời khỏi đây.
412
“Buông tay”
“Không được” Mạc Tầm nắm chặt không buông bàn tay của Tô Tố, “Tô Tố, lần này có làm sao đi chăng nữa anh cũng không để em rời xa anh đâu “
Tô Tố bất thình lình quay đầu lại, đánh một cái tát vào mặt anh.
413
Bước chân Tô Tố đột nhiên dừng lại, cô ngoảnh đầu ghê tởm nhìn vào Mạc Tầm, “Mạc Tầm, anh thật bỉ ổi. ”
Mạc Tầm mím môi không nói.
Nếu như có thể níu kéo cô lại, bỉ ổi chút thì có vấn đề gì.
414
Bạch Linh mệt mỏi mở to đôi mắt.
Trước mắt cô vẫn có hình ảnh mơ hồ, khi đôi mắt đã mở rõ hơn nhìn sự vật, trước mắt là trần nhà cổ kính, còn có chiếc đèn chùm bằng gỗ trên trần nhà.
415
Bạch Linh ánh mắt sắc bén nhìn cụ già đó.
“Ông cũng biết Tô Tố?”
“Những điều tôi biết e rằng còn nhiều hơn cô tưởng tượng, cô vì Mạc Tầm đó, hạ độc thủ với chị gái ruột và cháu trai ruột của mình, điểm này tôi vô cùng thích, đủ độc ác.
416
Ba ngày sau
Tập đoàn Mạc thị lâm vào nguy cơ mới.
Nửa năm nay, tập đoàn Mạc thị đều đứng trên đầu sóng ngọn gió của dư luận, bởi vì nguyên do của xưởng sản xuất thuốc, cho dù Mạc Tầm ra mặt xin lỗi, bây giờ cũng không còn người tiêu dùng dám mua thuốc nhà họ sản xuất nữa, cho nên những thuốc sản xuất ra đã tích tụ lên, hoàn toàn không còn đường đi.
417
Giúp?
Tô Tố kỳ quái nhìn Tiêu Lăng
Cô ấy vẫn chưa hiểu rõ Tiêu Lăng, ngoại trừ trước đây anh vì muốn lấy được sự tha thứ của cô, anh đi vào trong bếp của nhà Tiểu Hy để phụ Cảnh Thụy mấy lần, thời gian khác cơ bản không có vào trong bếp.
418
“Không phải là hình như đúng thế, mà vốn dĩ là vậy” Tiêu Lăng nỗ lực thuyết phục cô bé, “đến lúc đó có người chạy theo sau đít con, gọi con “chị chị” đợi em trai em gái lớn hơn một chút, con còn có thể hướng dẫn bài tập cho các em, đến lúc đó các em học không được con còn có thể mắng các em ngốc quá, giống như anh trai con đối với con vậy”
Tiểu Thất càng nghe mắt càng sáng
Trong cuộc sống nhỏ bé của cô bé luyến tiếc lớn nhất chính là trí thức không sánh bằng anh trai, vì vậy mỗi lần khi bị anh trai dạy bảo bài tập đều đặc biệt uất ức
Nhưng anh trai cái gì cũng không nói, chỉ dùng ánh mắt khinh khỉnh với cô bé, hại cô bé mỗi lần đều muốn tìm ở chuột trốn vào
Ái.
419
Trong lòng Mạc Tầm kinh ngạc
Càng nghĩ càng cảm thấy ngoại trừ Bạch Linh ra sẽ không có người khác, người khác cơ bản không có khả năng tiếp xúc được với đoạn ghi hình
Trong lòng Mạc Tầm phút chốc lạnh giá
Lúc đầu anh và Bạch Linh rõ ràng vẫn đang trong thời gian mặn nồng, nhưng Bạch Linh đã có tâm ý phòng anh, người đàn bà này quá đáng sợ
“Anh, bây giờ phải làm thế nào ạ?”
Ánh mắt của Mạc Tầm thoáng một nét hán lạnh, nhìn chằm chằm vào Mạc Oanh Oanh, “Bạch Linh ở đâu?”
“Bạch Linh?” Mạc Oanh Oanh chán ghét cau mày, “anh hỏi cô ta làm cái gì.
420
Mạc Tầm mím chặt môi, ánh mắt sắc bén
Sau khi xác định xong ở chỗ của Lưu Tư Minh không có sự tồn tại của Bạch Linh, anh không hề do dự lái xe rời đi
Thời gian lúc này của anh, mỗi một phút một giây đều là cướp lấy.