1 - Đồ khốn! Tôi. . . tô. . tôi ghét anh, tô. . . tôiii hận anh. Đồ lừa đảo, đồ xấu xa. Tôi ko muốn nhìn mặt anh nữa. . . . huhuhu. . . Sau khúc "tuyệt tình ca" sướt mướt, cô bạn gái của Minh Tuấn quay lưng bỏ chạy, để lại phía sau một khuôn mặt phải nói là ko có gì.
2 Trở lại với nhân vật Lâm Anh. Những thằng chai sạn như hắn thì nó cũng gặp nhiều rồi. Phí sức, nó chẳng bao giờ để thời gian vì những thằng vô công rỗi nghề như vậy.
3 - Ối ối. . . . đừng chen mà. . . . tớ sắp nhìn thấy được mặt cậu ấy rồi. - Đâu? tránh ra tớ coi với. - Ôi đúng là hot quá. . . hot thật đó. - Cậu ấy thật là tuyệt vời hix hix.
4 Trong lòng của nó rối tung rối bời. Mọi chuyện của 2 năm trước lại cứ hiện rõ mồn một trong đầu nó, cảm giác xấu hổ, cảm giác tủi nhục, cảm giác bị phản bội nó đã vứt lại trường cũ 2 năm trước, bây giờ như lặp lại thêm một lần nữa.
5 " Lâm Anh. . . Đỗ. . Lâm. . Anh, cái tên cũng hay đấy chứ. Nhìn mặt thì cũng dễ thương, nếu mà biết cười chắc phải sánh cả hotgirl đấy. . . keke!!! Nhưng con bé khó gần quá, chẳng khác gì cái "nam châm đẩy", mình càng cố lại gần thì lại càng bị đẩy ra! Haizzz.
6 Vậy mà. . . . . . cái ngày định mệnh đó, cái ngày thay đổi cuộc đời nó, thay đổi cả con người nó. . . Cái ngày học hôm đó mưa gió ầm ầm, mây đen che kín cả bầu trời.
7 - Lâm Anh, lên phòng giáo viên gặp cô một chút. - Cô chủ nhiệm kêu nó với vẻ hơi tức giận. Nó theo cô lên phòng, những ánh mắt phía sau vẫn dồn vào nó, rồi những tiếng cười khúc khích giễu cợt theo sau nó cho đến lúc cửa phòng đóng lại.
8 Sáng hôm sau hắn lấy xe vội vàng đến nhà đón nó. Thấy nó đã ra tới cổng, hắn mừng ra mặt. - May quá ấy chưa đi học, lên xe đi tôi chở! Nó vẫn lạnh lùng đi thẳng.
9 Nó đã quá mệt mỏi, nó muốn chạy trốn tất cả, nó ko muốn nhìn thấy trường học, nó ko muốn nhìn thấy cái gì gọi là " bạn bè " nữa. . . nó ko muốn, ko muốn.
10 Những ngày tiếp theo, hắn vẫn đến sớm đón nó đi học và lại đưa nó về. Những giờ giải lao hắn luôn kiếm cớ đem sách vở đến nhờ nó chỉ bài, nhưng cả buổi cứ ngồi lãi nhãi kể chuyện trên trời dưới đất, cố tình chọc cho nó vui.
11 Mấy ngày sau tại lớp nó. Tiếng chuông vừa báo giờ ra chơi, cả lớp nó bắt đầu náo loạn như vỡ chợ. Nó thì đang lúi húi dọn sách vở. Bỗng dưng. . . - Lâm Anh! Ai đó đang đứng trước mặt nó, nó ngạc nhiên ngước mắt nhìn.
12 Cuối cùng thì cũng ra chơi. Hắn mong nhất là gặp nó, cả tuần hắn chỉ nhớ duy nhất mỗi nó. Hắn nhớ nó đến nỗi ngày nào cũng mơ thấy nó, nhớ nó đến muốn lết xuống giường chỉ để gặp nó thôi.
13 Đang trêu đùa với thằng Bính cận thì Quân đi đến bàn hắn. Giọng khá nghiêm túc. - Tôi có chuyện muốn nói với cậu. Cậu ra ngoài một chút. Nhìn thấy Quân hắn đã muốn điên tiết lên, máu trong người cứ sôi sùng sục.
14 Gần một tuần trôi qua. . . một thời gian nặng nề nhất đối với bốn người họ. Lệ Nhi ngày đi học ngày nghỉ, bộ dạng lúc nào cũng mệt mỏi, đến lớp cũng chẳng thèm học bài, chỉ suốt ngày lấy điện thoại nhắn tin này nọ.
15 Tối hôm đó. Nó nhận được một cú điện thoại của Bính cận hối nó ra ngoài quán bar sau công viên gấp. Nó ko nghĩ gì, lập tức xách túi đi luôn. Đường đi vào quán bar khá vắng vẻ, lại ko có đèn, chỉ thấy nhấp nháy mấy ánh đèn màu trên nóc nhà.
16 Sáng hôm sau. . . Bầu trời âm u. . . mây đen kéo đến. . . Hắn mở mắt tỉnh dậy sau một đêm mệt mỏi. . . Đầu hắn vẫn còn đau nhức. Hắn nhìn xung quanh, cảnh tượng thật lạ lẫm.